Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 216: Thế giới động đất (41)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:12:11
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thu nhà xe di động xong, Lâm Sơ mặc đồ chống nhiệt, đeo khẩu trang, men theo chân núi lửa bước .

Tiến độ nhiệm vụ ẩn đạt 50%, đáng lẽ tiền đồ sáng sủa, nhưng Lâm Sơ chẳng hề lạc quan chút nào.

Nửa còn tự mò mẫm, ở cái núi lửa rốt cuộc kiếm bao nhiêu tiến độ, hiện tại vẫn là một dấu hỏi chấm to đùng.

Cô chỉ thể lòng vòng ở chân núi và mấy sườn thấp . Lỡ núi lửa đột ngột phun trào, còn kịp chạy.

Bộ đồ chống nhiệt của cô chỉ đúng một phút miễn nhiễm thiêu đốt. Nếu thật sự leo lên cao núi lửa bùng nổ, một phút chẳng đủ để cô thoát .

Lâm Sơ lững lờ ở chân núi một lúc.

Xung quanh màu đen-cam-đỏ xen kẽ.

Cách phun trào mới ba ngày, hơn phân nửa đá núi lửa vẫn còn lấp ló ánh cam đỏ lớp vỏ đen.

Trước đây cô từng tìm hiểu sơ qua về núi lửa, đá núi lửa cần hơn chục ngày mới nguội hẳn; lớp vỏ đen bên mà còn ánh cam đỏ bên , nghĩa là dung nham vẫn kịp đông đặc.

Nhìn màu dung nham thế , Lâm Sơ khỏi thất vọng.

Cô vốn tưởng dung nham ở đây xảy biến đổi chất, kiểu gì cũng chút giống nước đen của Hắc Thực chứ, ví dụ như màu sắc chẳng hạn.

Ai ngờ trông vẫn bình thường, chẳng chút dấu hiệu Hắc Thực nào.

Thậm chí mùi cũng chỉ là lưu huỳnh nồng nặc thường thấy, lẫn chút hôi thối đặc trưng của Hắc Thực.

Lâm Sơ nhặt thử một mảnh đá nguội hẳn mặt đất, định bỏ lọ t.h.u.ố.c thử.

miệng lọ như một lớp màng vô hình, chặn mảnh đá .

Đá núi lửa mục tiêu thu thập của hệ thống.

Cô cất lọ , thẳng dậy thì phía vang lên vài tiếng bước chân.

vội rời , yên ngóng một lúc.

Nghe nhịp chân, năm , bước đều tăm tắp, mạnh mẽ, giống của chính phủ.

Quả nhiên ngoài dự đoán, năm bóng mặc áo quân phục xanh lá, khoác áo cứu hộ xuất hiện trong tầm mắt cô.

Khác với mấy đội cứu hộ cô từng gặp, năm ai cũng đeo một cái sọt tre lưng.

Một trong đó đang cúi nhặt đá núi lửa nguội cứng mặt đất.

Khi ngẩng lên thấy Lâm Sơ, cả năm đều khựng .

Ngay đó, dẫn đầu phản ứng nhanh nhất: “Sao cô ở đây một ? Nơi quá nguy hiểm, vì an , nhất cô nên xuống núi rời ngay.”

Người trẻ tuổi nhất trong đội lập tức phụ họa: “ đấy! Chúng thông báo , cho phép bất kỳ ai tới gần đây, núi lửa thể phun bất cứ lúc nào, cô mau !”

Lâm Sơ vốn cũng nghĩ núi lửa sắp phun thật, nhưng thấy năm xong nghĩ thế nữa.

Cô cố ý vẻ nghi hoặc: “Nếu cho ai tới gần, mấy bây giờ là đang…?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-216-the-gioi-dong-dat-41.html.]

Nghe câu hỏi, năm cứu hộ ngẩn , lúng túng , cùng về phía dẫn đầu.

Có lẽ thấy Lâm Sơ cố tình gây sự mà thật sự tò mò, dẫn đầu ngập ngừng hai giây trả lời: “Chúng kênh riêng thời gian núi lửa phun đại khái. Lần tới đây cũng là vì nhiệm vụ, cần thiết thì chúng cũng đến .”

Nói xong, giơ tay đồng hồ: “Còn vài tiếng nữa là núi lửa thể phun , cô mau rời .”

Nghe , tim Lâm Sơ khẽ nhảy một cái, nhưng mặt vẫn tỉnh bơ, chỉ bộ tò mò hỏi tiếp: “Mấy dự đoán thời gian núi lửa phun? Có thể cho dự đoán kiểu gì ?”

Thấy dẫn đầu nhíu mày do dự, cô vội bổ sung: “ ác ý ạ. yêu thích nghiên cứu núi lửa, chỗ phun trào nên bộ tới đây, chỉ xem thử thôi.”

Lần cả năm đều ngẩng lên cô kỹ hơn.

Cô đeo khẩu trang, đội mũ, chỉ lộ đôi mắt trông còn trẻ, mặc áo khoác gió và quần dài, đúng chuẩn dân phượt thủ mê khám phá.

Chỉ là tận thế mà vẫn còn nhà nghiên cứu nghiệp dư liều đến xem núi lửa, đúng là khó hiểu.

hiểu nổi nhưng họ vẫn tôn trọng loại , vì chính nhờ những kiên trì nghiên cứu, họ mới thời gian phun trào đại khái.

Để tránh nghi ngờ, Lâm Sơ chỉ tay về phía đống đổ nát xa xa: “Lúc tới thấy quanh đây ai nên để ba lô ở đống phế tích .”

Thấy cô chủ động giải thích nỗi nghi hoặc trong lòng họ, năm , dẫn đầu tiếp: “Thời gian phun trào chúng dự đoán.”

Thấy ánh mắt cô thoáng thất vọng, vội bổ sung: “Cách đây tới tám cây một trạm quan trắc núi lửa. Người dự đoán chính là trạm trưởng ở đó. Lần chúng tới là để giúp trạm trưởng nhặt đá núi lửa về nghiên cứu.”

Lâm Sơ , mắt khẽ sáng lên.

Trước tận thế, quanh mấy ngọn núi lửa đúng là đều trạm quan trắc chính thức, theo dõi hoạt động núi lửa 24/7.

Chỉ là các trạm chỉ dự báo xu hướng chung, từng chính xác đến từng giờ, hơn nữa…

“Trạm quan trắc động đất phá hủy ? Máy móc hỏng ?”

Nghe cô hỏi, năm lắc đầu, gật đầu: “Tòa nhà trạm quan trắc đúng là đổ sập khi động đất, nhưng thiết quan trắc đội cứu hộ chúng đào lên. May mắn là trạm trưởng đó lo núi lửa biến cố đột ngột nên xin xây một cái nắp kim loại lớn bảo vệ thiết . Đào lên vẫn nguyên vẹn, dùng bình thường.”

Lâm Sơ khẽ gật đầu.

Vị trạm trưởng tầm , đúng là tài.

dự đoán chính xác thời gian phun trào, thật sự công nghệ hiện tại ?

Thấy cô im lặng, dẫn đầu tiếp tục: “Dự đoán của trạm trưởng chuẩn, mấy phun trào đều chỉ lệch vài phút so với ông .”

“Chính vì chúng mới dám đến chân núi lửa lúc để nhặt đá giúp trạm trưởng.” Một thành viên khác trong đội chen .

Quả thật, ít ai dám lấy mạng đùa giỡn lúc .

Lâm Sơ bình phẩm gì, chỉ hỏi tiếp: “Vậy xin hỏi trạm trưởng dự đoán phun trào tiếp theo là khi nào?”

Đã đến nước , đội cứu hộ cũng chẳng giấu nữa, thành thật đáp: “Trạm trưởng phun trào tiếp theo là chín giờ tối nay, sai tối đa ±5 tiếng.”

Bây giờ là chín giờ sáng, tính thời gian phun trào thể rơi 12 tiếng ±5 tiếng.

Lâm Sơ nhanh chóng tính nhẩm: “Nói cách khác, khả năng phun từ bốn giờ chiều hôm nay đến hai giờ sáng mai?”

Năm cứu hộ xong ngẩn một chút, gật đầu: “ là như .”

Loading...