Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 220: Thế giới động đất (45)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:13:21
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ra khỏi lều quan trắc, Lâm Sơ về tới lều nhỏ của mới mở tờ giấy trạm trưởng đưa.

[Thời gian cách phun trào gần nhất: 51 giờ]

51 giờ…

Lần phun trào tám giờ tối, cộng thêm 51 giờ tức là tầm hơn mười một giờ tối ngày .

Cộng thêm sai ±5 tiếng mà trạm trưởng , thời gian phun trào sẽ trong từ hơn sáu giờ tối ngày đến bốn giờ sáng ngày nữa.

Dù thế nào nữa, từ giờ vẫn còn gần hai ngày, đủ để cô lên núi hành động.

Về việc dự đoán chuẩn xác đến , trạm trưởng cũng , đó là đạo cụ nhỏ mà con trai ông nhờ mang đến.

Bề ngoài chỉ là món đồ hỗ trợ nghiên cứu núi lửa, cha yêu công việc nên đặc biệt tặng ông như một món đồ chơi.

Một khi liên kết với thiết , ông thể đoán chính xác phun trào kế tiếp.

Với những lời , Lâm Sơ tin tám phần.

trạm trưởng chắc chắn còn giấu cô một chút gì đó, nhưng đó là chuyện thường tình.

Bình thường mang ngọc quý, tội cũng thành tội.

Cô tuyệt đối hại thường, nhưng nhiệm vụ giả khác thì chắc kiềm lòng tham.

Trạm trưởng giữ một tay về thông tin đạo cụ, chẳng qua chỉ là tự bảo vệ thôi.

thời gian chính xác, Lâm Sơ nán trại nữa.

kẻ bám theo sẽ xuất hiện lúc nào, mà cô còn lên núi điều tra.

Thế là cô thu dọn đơn giản, từ biệt trạm trưởng.

Nhìn thấy cô thu gọn cả lều đeo lên lưng, trạm trưởng im lặng một lúc, dặn dò: “Con gái, bác cháu định gì, nhưng nhớ bảo vệ bản thật . Hy vọng chúng còn cơ hội gặp .”

Lâm Sơ gật đầu: “Bác yên tâm, cháu tự lo cho .”

Trạm trưởng cô đăm đăm, mặt là vẻ hiền từ như ông nội cháu, dường như đang mượn hình bóng cô để nhớ thương con trai .

“Nếu một ngày nào đó ở một thế giới nào đó, con gặp con trai bác, hãy giúp bác với nó rằng, bố khỏe, bố tự hào về con, bố vẫn luôn đợi con về nhà.”

Lâm Sơ trịnh trọng gật đầu: “Nếu thật sự ngày đó, cháu nhất định sẽ chuyển lời.”

“Chúc con đường bình an.”

Trạm trưởng cứ thế theo bóng Lâm Sơ khuất dần trong đống đổ nát xa xa, đến khi còn thấy nữa mới thu tầm mắt .

Cúi đầu xuống, ông phát hiện chân từ lúc nào một cái bọc nhỏ.

Mang nhà mở , bên trong là vài gói bánh quy nén và mấy chai nước.

Còn Lâm Sơ lúc lặng lẽ rời xa, thu lều và balo gian, phóng Tiểu Lục xuyên qua đống đổ nát.

Cô vội rời , ngoài việc đẩy nhanh tiến độ nhiệm vụ, còn vì dẫn dụ gã nhiệm vụ giả xa.

Dù ở trạm quan trắc cô cảm nhận ánh mắt quen thuộc, nhưng kỹ năng đối phương đặc thù, thể ẩn dấu , cô dám khinh thường.

Cô lo gã phát hiện sự đặc biệt của trạm trưởng, lỡ gã thật sự ôm ý định g.i.ế.c cướp của, cô mà cứ ở trại thì chính là mang phiền phức tới cho ông.

Chi bằng nhân đêm tối rời luôn.

Ban đêm tầm kém, thỉnh thoảng cô đạp đá vụn.

May mà Tiểu Lục khi nâng cấp chức năng giảm xóc, khiến việc đêm đỡ xóc nảy hơn nhiều.

Chỉ tiếc là phí mất vài biến phế thành bảo để sửa xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-220-the-gioi-dong-dat-45.html.]

Từ trạm quan trắc đến núi lửa, tám cây mà cô sửa xe tận hai .

Càng gần núi lửa, khí càng nóng bỏng.

mặc đồ chống nhiệt, Lâm Sơ vẫn thấy oi bức.

Ba giờ sáng, cô dừng cách núi lửa hơn một cây .

Núi lửa phun trào xong, nhiệt độ cao kinh , như cạnh lò luyện thép .

Thế nên cô định nghỉ vài tiếng, chờ núi lửa nguội bớt mới leo.

Vừa thả xe nhà di động , một mùi tanh nhàn nhạt lọt mũi cô.

Lại Hắc Thực?

Hay là núi lửa phun, tế bào đen bổ sung, gần đây sinh Hắc Thực mới?

Lâm Sơ lập tức thu xe , theo mùi tanh mà , từ sườn nam vòng qua sườn tây núi lửa, phát hiện mùi vẫn đang di chuyển, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn những con Hắc Thực bình thường cô từng gặp.

Xem là gặp một con thể Hắc Thực cấp cao .

Với Lâm Sơ hiện tại, Hắc Thực = điểm tích phân.

Hắc Thực cấp cao = điểm tích phân siêu lớn.

Nghĩ đến đây, adrenaline trong cô lập tức tăng vọt, mệt mỏi tan biến, cô lập tức bước nhanh về phía con Hắc Thực.

nhanh phát hiện bất thường, con Hắc Thực … đang leo lên núi.

Núi lửa phun trào, đó cỏ cây mọc nổi, huống chi là thú sống.

Lúc nó leo lên núi lửa để gì?

Chẳng lẽ dung nham đó cũng sức hút với Hắc Thực?

Nghĩ đến khả năng thể liên quan đến nhiệm vụ ẩn, Lâm Sơ lập tức đuổi theo.

Núi lửa phun trào, các khe nứt đầy dung nham cam đỏ sánh đặc, mặt đất nóng rực.

Đi bao xa, đế giày cô tan chảy. Lâm Sơ đành dừng , ngay tại chỗ dùng “biến phế thành bảo” cho đôi giày leo núi.

[Vật phẩm: Giày leo núi nhảy cao chống bỏng

Độ hiếm: A+

Mô tả: Mang , dùng chân đạp đất thể nhảy cao 5 mét, là bạn đồng hành của dân leo núi chuyên nghiệp. Đồng thời khả năng chống bỏng vật lý, chịu nhiệt độ 800℃]

Nhìn thêm một dòng mô tả mới xuất hiện, Lâm Sơ nhịn “ồ” một tiếng đầy tán thưởng.

Phải công nhận, đúng lúc quan trọng thì kỹ năng của cô thật sự quá bá cháy.

Có đôi giày chống bỏng, cô lập tức điều kiện leo núi, thẳng lưng tiếp tục theo mùi tanh tiến lên.

Trên núi nóng hầm hập, dù mặc đồ chống nhiệt, trán cô vẫn lấm tấm mồ hôi.

Càng lên cao nhiệt độ càng khủng khiếp, cô liên tục lấy nước trong gian uống để bù nước.

Khi cơ thể sắp chạm giới hạn, mùi tanh cũng càng lúc càng nồng.

Cuối cùng, nhờ ánh đèn pin mũ bảo hộ, cô thấy phía là một bóng đen khổng lồ.

Con Hắc Thực ước chừng cao bằng tòa nhà mười lăm tầng, là con lớn nhất cô từng gặp.

Hắc Thực cũng phát hiện theo , nhưng vì chiếc mũ bảo hộ đèn của cô , nó hề dừng , vẫn tiếp tục nhích từng bước lên núi.

Như thể đỉnh núi thứ gì đó còn hấp dẫn hơn cả con mồi là cô.

đuổi theo xem cho rõ, nhưng Lâm Sơ thể tiến thêm.

Nhiệt độ nơi đây chạm đến cực hạn cơ thể cô, cô chỉ thể dừng , lấy ống nhòm , quan sát tiếp hành động của con Hắc Thực khổng lồ .

Loading...