Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 227: Thế giới động đất (52)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:53:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơn đau và đòn tấn công trong tưởng tượng hề đến.

Móng vuốt của con quái vật dừng cách lưng cô chỉ nửa mét, vọc một vốc dung nham nhỏ, đưa lên gần miệng, dường như đang ngửi ngửi phân biệt gì đó.

Lại một nữa thần may mắn chiếu cố, Lâm Sơ nào dám dừng ăn mừng, cô lội dung nham lao về phía như điên.

Phía , móng vuốt vươn tới.

Lại một nữa sượt qua cô.

Nếu cô vẫn thấy biểu tượng kỹ năng truy vết còn đang sáng trong bảng hệ thống, cô nghĩ kỹ năng ẩn hỏng , khiến con quái vật bám riết tha.

Đang chạy bán sống bán c.h.ế.t, Lâm Sơ chợt ngửi thấy tỏa từng trận tanh tưởi.

Hóa là nước bọt con quái vật tràn lên cô, khô , bốc mùi hôi thối kinh khủng.

Thức ăn của nó là Hắc Thực hôi rình , thở thơm cho nổi.

Con quái liên tục quơ quào về phía cô, nhưng cứ như lag mạng , nào cũng chậm hơn cô đúng một nhịp.

Cuối cùng, Lâm Sơ trèo lên vách đá trong miệng núi lửa, chỉ còn cách mép hơn 5 mét nữa thôi.

lúc , một lực cực mạnh từ phía chạm lưng cô.

Với con quái vật thì chỉ là chạm nhẹ thôi, nhưng một cái chạm suýt nữa ép gãy xương sườn cô.

May mà nó chỉ chạm lập tức rút về.

Cùng lúc đó, tiếng hệ thống vang lên trong đầu cô:

[Đã xảy tiếp xúc vật lý với mục tiêu truy vết, hiệu quả ẩn giấu hành tung hủy.]

chạm .

cô chủ động chạm nó, nhưng luật của kỹ năng chỉ nhận định “ tiếp xúc ”, quan tâm ai chạm ai.

Lâm Sơ dám đầu, cô đạp mạnh vách đá, cả bật lên gần 5 mét.

Chỉ còn cách thoát một bước chân!

con quái vật phát hiện cô.

Giận dữ đến phát cuồng, nó điên loạn quậy hai móng vuốt trong dung nham.

Vách đá trong miệng núi lửa rung lắc dữ dội hơn hẳn lúc .

Đá chân Lâm Sơ vỡ vụn, rơi xuống dung nham, còn kịp phát tiếng tan thành khói.

Cô mất điểm tựa, rơi tự do, may mà kịp bám lấy một mỏm đá nhô , dừng đà rơi.

Miệng núi lửa vốn gần trong gang tấc giờ cách cô hơn năm mét.

Lâm Sơ dám chậm trễ, bật nhảy lên nữa, phía một luồng gió nóng rực ập tới.

Một vũng dung nham đập trúng lưng cô.

May mà chức năng miễn thiêu đốt còn đúng 3 giây, chỉ khiến độ cao nhảy 5 mét của cô giảm xuống còn 4 mét.

Chỉ còn 3 giây đếm ngược, cô bật lên cuối.

Con quái vật thấy một kích trúng, lập tức vươn móng vuốt chụp tới.

Cú nhảy 5 mét đưa Lâm Sơ bay vọt khỏi miệng núi lửa, cô siết chặt dây móc bay, lao về phía .

Cùng lúc đó, móng vuốt con quái cũng tới nơi.

“Rẹt——!”

Tiếng vải rách vang lên, Lâm Sơ chỉ cảm thấy từ vai xuống xương cụt nóng rát như lửa liếm.

Khóe mắt cô thấy lưng bốc lên từng đốm lửa nhỏ.

Giây tiếp theo, cô úp mặt xuống đất, đập bịch xuống nền đá ngoài miệng núi lửa.

Cú va chạm mạnh khiến cô tưởng cả xương cốt và nội tạng đều lệch vị trí hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-227-the-gioi-dong-dat-52.html.]

Cô c.ắ.n răng lăn mấy vòng đất, dập tắt hết lửa .

Lưng trần trụi , quần áo con quái từ xé toạc, chỉ còn hai ống tay áo và mảnh n.g.ự.c còn sót chút ít, mà ngay cả mảnh còn cũng cháy đen kịt ở mép.

Tất cả đều vì móng vuốt con quái tóm cô, nhưng đoán sai hướng, cuối cùng chỉ xé rách bộ đồ chống nhiệt.

Bộ đồ chống nhiệt hỏng, chức năng cũng mất luôn, quần áo và da thịt lập tức dung nham dính móng vuốt đốt cháy.

Giờ lửa tắt, cô chỉ còn cơn đau bỏng rát.

Ra khỏi tầm mắt quái thú, xem chừng nó ý đuổi theo.

Cô lập tức lấy một ống t.h.u.ố.c xanh từ gian, tự tiêm cho một phát.

Cơn đau như lửa đốt cuối cùng cũng dịu khi dòng chất lỏng mát lạnh lan tỏa.

Lâm Sơ dài đất, thở phào một thật dài.

Con quái vật hình như vì để cô chạy mất mà tức tối, đang ở trong miệng núi lửa quậy dung nham, b.ắ.n tứ tung.

Để tránh vạ lây, cô đành lê thể mỏi mệt xuống núi.

Vừa lấy một chiếc áo mưa trong gian khoác lên che đang gần như mặc gì, tiện tay ném kỹ năng “biến phế thành bảo” cho bộ đồ chống nhiệt.

[Vật phẩm: Áo cách nhiệt chống rách

Độ hiếm: A+

Mô tả: Miễn nhiễm lửa và nhiệt độ cao, mỗi ngày kích hoạt miễn thiêu đốt 120 giây, giảm cảm giác nóng xuống 35℃. Dù đối xử thô bạo thế nào nữa, áo cũng sẽ bao giờ rách nữa!]

Thấy hiệu quả nâng cấp, Lâm Sơ nhịn .

Đến khi chắc chắn còn dung nham b.ắ.n lén nữa, cô mới phịch xuống đất.

Bây giờ là 11 giờ 41 phút, nghĩa là cô còn 19 phút thời gian tự đặt để xuống núi.

Cô dồn sự chú ý dòng thông báo mới nhất trong đầu.

[Thu thập nước bọt của Tiểu Địa Chấn Thú tất, tiến độ nhiệm vụ ẩn đổi, mời ký chủ xem chi tiết tại bảng nhiệm vụ.]

Tiểu Địa Chấn Thú?

Lúc Lâm Sơ mới tên con quái suýt lấy mạng .

cô tuyệt đối ngờ, cái tên chẳng liên quan gì tới núi lửa, cũng chẳng liên quan tới Hắc Thực.

Hơn nữa còn chữ “Tiểu” ở đầu… thế là còn cả “Đại Địa Chấn Thú” nữa ?

Mang theo hàng loạt nghi vấn, Lâm Sơ mở bảng nhiệm vụ ẩn.

Giống hai thu thập , cũng tăng thêm 20% tiến độ.

Tổng tiến độ lên 90%.

Dòng chữ nhỏ “nhận đạo cụ nhiệm vụ” phía chuyển thành màu xám.

Cô thử điểm vài cái, nhận thông báo:

[Đạo cụ nhiệm vụ nhận hết, mời ký chủ tiếp tục cố gắng.]

Điều nghĩa 10% còn cần thu thập gì nữa, chỉ cần thiện suy luận là xong.

giờ cô mệt đến mức đầu óc suy nghĩ nổi nữa.

Lâm Sơ tại chỗ đúng 19 phút, đồng hồ điểm 12 giờ, cô lập tức dậy xuống núi.

Đi vài bước, cô chợt nhớ trong gian vẫn còn một chiếc xe địa hình phế liệu.

con đường núi gồ ghề phía , trầm ngâm một giây.

Một phút , một chiếc SUV đen gầm cao xuất hiện mặt cô.

Lâm Sơ chút do dự kéo cửa, nhảy ghế lái, đạp ga lao xuống núi.

Gió nóng ùa qua cửa sổ táp mặt, cô bất giác nghĩ, lái xe mang Tiểu Nhị theo, dạy nó lái luôn.

Thế thì đường , cô thể lười biếng một chút .

Loading...