Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 230: Thế giới động đất (55)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:54:37
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trạm trưởng dẫn Lâm Sơ đến gặp phụ trách đội cứu hộ.

Ông thẳng ý định. Đối phương nhíu mày suy nghĩ một lúc.

“Trạm trưởng Diệp, hiểu ông nhanh chóng tìm nguyên nhân đằng vụ phun trào núi lửa, nhưng trực thăng bay trong điều kiện nguy hiểm.”

Lâm Sơ phi công, rành về điều kiện bay, nhưng khi đến cô và trạm trưởng chuẩn sẵn lời đối phó.

“Anh yên tâm, chúng cần tới quá gần. Chỉ cần giữ cách vài ki-lô-mét, dùng ống nhòm quan sát là .”

“Chúng chỉ ghi khoảnh khắc núi lửa phun trào – phản ứng trong miệng núi lúc đó mà thôi.”

Chúng ? Cái từ khiến ánh mắt chuyển sang Lâm Sơ.

“Cô bé là…”

“Học trò của .” Trạm trưởng mỉm đối phương.

Người nọ lộ vẻ nghi hoặc: “Sao giờ từng trạm trưởng Diệp nhắc đến học trò?”

Trạm trưởng khẽ nhíu mày: “Lần động đất bùng phát quá đột ngột, ai còn thể gặp bao nhiêu bạn bè. Bình thường thì nhắc gì.”

Nghe cũng lý…

Người phụ trách nghĩ thêm một lúc, cuối cùng gật đầu.

Thôi , trạm trưởng là vì nghiên cứu. Từ đầu đến giờ, họ tránh bao nhiêu hiểm họa nhờ dự đoán chính xác của ông.

Xem như nể mặt ông một .

Thời gian ấn định ba ngày , lúc ba giờ chiều.

Có giờ chính xác, Lâm Sơ tạm biệt trạm trưởng .

Lúc , cô chỉ còn đúng năm ngày nữa là rời khỏi thế giới động đất.

Lần phun trào ba ngày thể là cơ hội cuối cùng để cô rõ chân tướng.

Thời gian còn , cô định lãng phí. Cô săn Hắc Thực.

Ba ngày kế tiếp, Lâm Sơ sống những ngày hiếm hoi thảnh thơi nhất kể từ khi thế giới .

Ban ngày ở trong nơi trú ẩn, cô dọn dẹp, dùng t.h.ả.m cũ, khăn bàn và vật liệu phế thải trang trí gian, chiều thì ngủ bù.

Đến tối, cô im trong nhà xe, tắt hết đèn, chờ Hắc Thực tự đưa tới cửa.

Chỉ cần ngửi thấy mùi của nó, cô sẽ lập tức xuất kích.

Không mấy con Hắc Thực to xác quanh đây đều lên núi “hiến ” hết , mà mấy ngày gặp hàng tép riu.

ba con nhỏ cũng đủ giúp cô bù đúng 159 cuối, còn dư luôn chục mảnh lẻ.

ngày giờ hẹn, Lâm Sơ mặt lều trạm trưởng.

Thấy cô, trạm trưởng nở nụ hiền từ. Trong một thoáng, Lâm Sơ cảm nhận ánh mắt ông như đang chính đứa con trai ruột.

Ánh mắt , cô chỉ từng thấy trong mắt cô. Dù viện tâm thần, mỗi cô đến thăm, vẫn cô bằng nụ dịu dàng hệt như .

Lúc đây, một già một trẻ đều đang mượn hình bóng để nhớ thương giấu sâu nhất trong lòng.

Khi hai đến nơi, trực thăng nổ máy ầm ầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-230-the-gioi-dong-dat-55.html.]

Hai lên máy bay, cánh quạt lập tức rít gió, máy rung nhẹ từ từ nhấc lên trung.

Gió bên ngoài quất mạnh, phi công hét lớn: “Trạm trưởng! Chúng chỉ thể tiếp cận cách núi lửa năm cây thôi, chứ?”

Trạm trưởng và Lâm Sơ mỗi cầm một ống nhòm, liếc đồng thanh đáp lớn: “Được!”

Rất nhanh, máy bay đến vị trí định , bắt đầu lượn vòng vòng .

Theo dự báo đây của trạm trưởng, thời gian phun trào thường d.a.o động ±10 tiếng.

tài nguyên hạn, đội cứu hộ thể để trực thăng bay trời lâu thế .

Lâm Sơ rõ trạm trưởng xoay sở thế nào, ông cho cô thời gian dự đoán cụ thể, mà trực tiếp đặt luôn giờ bay với đội cứu hộ.

Vì tin tưởng ông, cô cũng hỏi nhiều.

Điều khiến cô kinh ngạc là chỉ nửa tiếng khi đến vị trí, núi lửa động tĩnh.

Qua ống nhòm, Lâm Sơ rõ con Tiểu Địa Chấn Thú màu cam sẫm từ từ ngoi lên khỏi dung nham.

Phi công ống nhòm nên thấy gì, nhưng trạm trưởng thì .

Với nghiên cứu núi lửa cả đời như ông, cơ hội ngàn năm một đương nhiên quan sát thật kỹ.

ngay khoảnh khắc thấy Tiểu Địa Chấn Thú, ông bật một tiếng kinh ngạc từ cổ họng, im lặng thật lâu.

Lâm Sơ nhận , con Địa Chấn Thú … lớn hơn cô thấy một vòng. Dung nham xung quanh cũng theo đó dâng lên.

Tiếp theo, đúng như , nó thọc vuốt xuống dung nham đào bới. Đào hồi lâu, khi rút vuốt lên, vuốt trống .

Đồ ăn dự trữ, Hắc Thực, ăn sạch.

Nó giận dữ.

Nó điên cuồng quẫy dung nham xung quanh, cố moi thêm thức ăn, nhưng chỉ vài mẩu vụn đủ nhét kẽ răng.

Một khe nứt từ giữa nó rách toạc .

Nó há miệng phát tiếng gầm âm thanh.

Theo cái há miệng , dung nham vốn chỉ sôi lăn tăn bỗng sôi sùng sục như nước đun, ùng ùng trào ngoài.

Trong làn nước trắng xóa bốc lên, Lâm Sơ thấy từ trong miệng Địa Chấn Thú phun hạt đen li ti.

Khi mới khỏi miệng, chúng đen đặc đến mức cô tin chắc ngay cả trạm trưởng bên cạnh cũng thấy rõ.

chỉ một loáng khi bay lên trung, chúng lập tức loãng , tan biến, mắt thường gần như bắt nữa.

Ngay đó, màn sương trắng che kín miệng núi. Từ vị trí của họ, gần như thể thấy bên trong nữa.

Núi lửa phun trào hỗn loạn khí lưu, trực thăng bắt đầu lắc lư dữ dội.

“Trạm trưởng, chúng về!” Phi công hét lên xong, đợi trả lời kéo cần lái.

Trực thăng lảo đảo bay ngược hướng núi lửa.

Trạm trưởng và Lâm Sơ đều phản đối. Hai chỉ lặng lẽ , về phía núi lửa, hồi lâu gì.

Lâm Sơ gần như nín thở chứng kiến bộ quá trình .

Thì núi lửa phun trào là vì thức ăn của Địa Chấn Thú cạn. Vì thế nó nổi giận, phun chất đen để tạo thêm “thức ăn” mới cho chính .

Loading...