Lâm Sơ về phía tòa nhà xa, nơi cả khối kiến trúc đãbị một màu xanh lục dày đặc bao bọc lấy.
Nếu khu còn chỗ nào cửa, thì chắc chắn chính là bên trong những tòa nhà đó.
Thân những tòa nhà gần như còn thấy chất liệu ban đầu nữa, bên ngoài phủ đầy từng lớp từng lớp cành lá sum suê, trông giống như mặc áo bông mùa đông, chừa lấy một khe hở.
Muốn , tiên bới đám cành lá dây leo .
chẳng hiểu , từ khi đặt chân đến đây, Lâm Sơ mơ hồ sinh cảm giác kính sợ va bản năng né tránh đối với đám thực vật xanh mướt .
Nơi cô đang , đáng lẽ tận thế là một con đường lớn.
Hàng cây ven đường hai bên phần lớn cao vượt mười tầng lầu, che phủ cả con phố. Chỉ còn những tòa nhà vài chục tầng là nhô đầu khỏi biển xanh lá mà thôi.
Còn những khu dân cư thấp tầng khác đám cây nuốt chửng, thỉnh thoảng mới lộ vài nóc nhà màu đỏ, như thể nhắc nhở rằng nơi đây từng là phố xá đông đúc.
Còn giờ phút , cô đang chính những tán cây đó, giẫm lên những tán lá rậm rạp.
Dù những cành lá đang nâng đỡ bọn họ chắc chắn, nhưng trong lòng Lâm Sơ vẫn luôn cảm giác bất an.
Đang lúc cô quan sát tình hình xung quanh thì gần đó liên tiếp xuất hiện thêm năm bóng từ hư .
Xem cô vẫn ném chung một chỗ với những nhiệm vụ giả khác.
Ánh mắt cô lướt qua năm một lượt.
Hai nữ, ba nam.
Cộng cả cô thì tổng cộng ba nữ.
Thật khi ném xuống, cô cũng từng nghĩ tới việc cải trang thành khác. ý nghĩ nhanh hệ thống dập tắt.
Khi ném xuống, nhiệm vụ giả bắt buộc giữ nguyên dung mạo thật, nếu sẽ thất bại trong quá trình truyền tống.
Vì thế Lâm Sơ , dung mạo hiện tại của tất cả những mặt ở đây đều là thật trăm phần trăm.
Một giọng nam trầm khàn vang lên từ phía xa.
“Ồ, đây là rơi vườn thực vật ?”
Lâm Sơ theo hướng phát tiếng , chỉ thấy cách cô chừng hai mươi mét, một gã đàn ông cao to xăm trổ đầy tay đang dùng mũi chân chọc chọc đám cành lá dày đặc chân, vẻ mặt ghét bỏ, như đang thử xem nó đủ vững chắc .
Người đàn ông đeo kính gần gã nhất thấy thì lặng lẽ dịch xa, tránh gã.
Ánh mắt Lâm Sơ chỉ lướt qua tên đeo kính một cái. Người đàn ông gầy gò, sống mũi cao, sống mũi là một cặp kính đen nứt, kiểu gì cũng giống như dùng keo 502 dán .
Phía tên đeo kính hơn chục mét là một cô gái mặc váy lolita đỏ đen, buộc hai b.í.m tóc thấp, mặt nở nụ nhàn nhạt, cũng đang ngó nghiêng xung quanh.
Dường như cảm nhận ánh mắt của Lâm Sơ, cô sang .
Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm , cô nhe răng với Lâm Sơ, lộ một hàm răng nhọn hoắt.
Lâm Sơ dời mắt một cách tự nhiên, trong đầu tự chủ mà so sánh hàm răng nhọn của cô với răng bình thường.
Lúc , cô phát hiện ở phía chéo về bên trái , một phụ nữ mặc áo khoác gió dài đang lạnh lùng và cảnh giác , đồng thời chậm rãi lùi xa.
Người phụ nữ áo gió vốn ở rìa ngoài cùng của đám , lùi liền mấy mét mới khiến chú ý.
“Này , luôn thế ? Ở cùng hợp tác với em chứ, thế giới cấp S mà một thì xa .” Gã xăm trổ hướng về phía phụ nữ lạnh lùng hét lớn.
Người phụ nữ áo gió thèm đáp lời, vẫn giữ vẻ cảnh giác, nhanh chóng lùi về phía một tòa nhà.
Nhân lúc ánh mắt đều đổ dồn về phía phụ nữ áo gió, Lâm Sơ tranh thủ liếc thông báo trong đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-240-the-gioi-sinh-vat-bien-di-2.html.]
[Ký chủ truyền tống tới thế giới ???]
[Nhiệm vụ chính tuyến: Trong vòng 120 phút, tìm một cánh cửa còn hoạt động , bố trí thành công nơi trú ẩn
Phần thưởng nhiệm vụ: Rương ngẫu nhiên ×1
Thất bại: Không thể bố trí nơi trú ẩn tại thế giới
Đếm ngược: 01:58:39]
Tên thế giới là dấu hỏi chấm.
Hơn nữa thời gian đặt chỗ trú ẩn còn kéo dài lên hai tiếng.
Quả nhiên như gã xăm trổ , cô ném thế giới cấp S.
tại gã xăm trổ , thế giới cấp S mà một thì xa ?
Theo lý mà , những nhiệm vụ giả thể đến thế giới cấp S chắc chắn đều trải qua ít thế giới, cho dù dựa đồ dự trữ mà rúc trong nơi trú ẩn vượt qua một thế giới cũng khó.
Trừ phi… quy tắc của thế giới cấp S khác với những thế giới đây.
Mới chân ướt chân ráo đến nơi, dù trong lòng Lâm Sơ nghi hoặc nhưng mặt ngoài vẫn lộ chút nào.
“Xì, màu.”
Giữa Lâm Sơ và gã xăm trổ còn một gã đàn ông đầu trọc.
Khi ném xuống thì đang bệt đất, lúc khi quan sát xong khung cảnh mặt, đúng lúc lời gã xăm trổ, khinh khỉnh hừ một tiếng, tiện tay bứt một nắm lá chân.
Bàn tay gã đầu trọc to bè, một phát bứt cả nắm lá to.
Lâm Sơ đem nắm lá cầm tay, xé vài cái thành mảnh vụn kẹp giữa các ngón tay mà xoáy, nước từ lá nhuộm cả đầu ngón tay thành màu xanh lục.
Trong lòng cô bỗng dâng lên một cảm giác quái dị.
Nước trong lá cây… nhiều đến ?
Gã xăm trổ thấy tiếng thì thu tầm mắt từ phụ nữ áo gió về, gã đầu trọc hỏi: “Đây là thế giới cấp S đầu tiên của mày ?”
Gã đầu trọc vứt nắm lá vò nát xuống, dậy, phủi phủi mông: “Thì ? Tao thấy nơi gió êm sóng lặng, còn an hơn mấy thế giới tao từng nữa. Hợp tác cái con khỉ, mày thấy con nhỏ xinh nên chiếm tiện nghi chứ gì.”
Gã đầu trọc nháy mắt với gã xăm trổ, mặt rõ tám chữ to đùng: “Loại như mày tao gặp nhiều ”.
Trong lúc hai họ chuyện, Lâm Sơ thấy tên đeo kính lặng lẽ một tiếng động về phía phụ nữ áo gió rời , mảnh kính vỡ che đôi mắt vốn nhỏ vì đeo kính lâu năm, khiến khác rõ biểu cảm của .
Gã xăm trổ gã đầu trọc thì nhíu mày, phần đồng tình mà : “Nguy hiểm của S cấp lộ ngoài như mấy thế giới cấp thấp . Ở đây cái gì cũng thể g.i.ế.c đấy, tao khuyên mày đừng khinh suất.”
Gã đầu trọc ngoài mặt vẫn thờ ơ, thèm để ý, nhưng Lâm Sơ mơ hồ thấy chân truyền đến tiếng động nhỏ.
Cô nín thở cảm nhận một chút, tiếng động chân hình như biến mất.
Tuy đây cũng là thế giới cấp S đầu tiên của cô, cũng là thế giới yên tĩnh nhất từ lúc ném xuống tới nay.
cô hề cho rằng yên tĩnh đồng nghĩa với an .
Ngược , cô cảm thấy nơi đây vô cùng quỷ dị.
Cô mau chóng rời khỏi khu phố thực vật bao phủ , nhưng phóng tầm mắt quanh, nơi đây giống như một tòa thành thực vật .
Sở dĩ là thành thực vật chứ vườn thực vật, vì vườn thực vật mà Lâm Sơ từng đến ít nhất vẫn còn lối lát đá thực vật che lấp.
Còn ở đây, mỗi một chỗ cô đặt chân đều là thực vật.
Cô thậm chí còn lo lắng, ở nơi thế mà thả nhà xe , đám cành lá chịu nổi mấy tấn trọng lượng của chiếc xe nữa.