Vì trong lòng luôn bất an, Lâm Sơ đám cành lá vẫn duy trì trạng thái cảnh giác cao độ.
Vì , ngay khi vài nhánh cây đột ngột bật lên từ phía , cô gần như lập tức mượn lực nhảy bật hơn hai mét.
Gã xăm trổ và cô gái Lolita cũng đồng loạt lùi .
Gã đầu trọc giật thót , cũng cố nhảy xa, nhưng những cành cây dường như nhắm thẳng . Trước trái đều vung mấy cành, nhốt chặt giữa vòng vây.
“Thứ quái quỷ gì thế!” Hắn né thét, đồng thời rút từ lưng một thanh mã tấu to bản, c.h.é.m loạn mấy cành cây xung quanh.
cành cây như mắt, nhát c.h.é.m đầu tiên của thế mà bổ hụt.
Gã đầu trọc tức đến đỏ mặt, tay vung nhanh hơn, tay còn rút thêm một thanh mã tấu nữa từ lưng, hai tay múa may giữa trung.
Cành cây rơi lả tả “xoạt xoạt”.
Chỉ một lát , những cành cây vây công c.h.é.m sạch.
Hắn đống cành lá rơi đất, khẽ hừ một tiếng: “Hóa chỉ là thực vật biến dị, tao còn tưởng cái gì ghê gớm.”
Nói xong, nhếch mép , liếc xéo ba Lâm Sơ, đang định khoe khoang thì phát hiện ánh mắt của cả ba đều tràn đầy cảnh giác… và còn cả… thương hại?
Hắn c.h.é.m sạch đám cây bất lợi cho , bọn họ thương hại quái gì?
lúc , chợt cảm thấy lồng n.g.ự.c tức, hô hấp bắt đầu khó khăn.
Hắn cúi đầu , mới phát hiện từ lúc nào n.g.ự.c những cành màu nâu quấn chặt cứng. Hắn đưa tay kéo, nhưng cành cây siết càng chặt hơn.
Hắn hoảng, ngẩng phắt đầu ba Lâm Sơ, cuối cùng ánh mắt dừng gã xăm trổ: “Này! Mày thể hợp tác ? Cứu tao! Cứu tao, tao đổi đạo cụ cho mày!”
Thế nhưng thứ nhận vẫn chỉ là ánh mắt thương hại của ba .
Rất nhanh đó, phát hiện tay trái cũng từ lúc nào quấn lấy.
Động tác của gã đầu trọc càng lúc càng rối loạn, chỉ còn bàn tay tự do nắm mã tấu c.h.é.m lung tung lên những cành cây .
Mà lúc , vẫn còn ở gần khu vực thả xuống, Lâm Sơ cùng gã xăm trổ và cô gái Lolita tận mắt chứng kiến bộ quá trình gã đầu trọc từ lúc cành cây bao vây, đ.á.n.h với khí, cuối cùng tự c.h.é.m đứt tay trái , đó tự sát.
Máu đỏ tươi chảy loang nền lá xanh mướt, ánh nắng chói chang ban trưa, tạo nên một vẻ ma mị đầy tương phản màu sắc.
Sau khi cành cây tiêu diệt gã đầu trọc, dường như ý định tay với khác. Chúng cuốn xác , chỉ để một cánh tay lẻ loi giữa vũng m.á.u đỏ xanh.
Chứng kiến hết thảy, Lâm Sơ nán chỗ , đang định rời thì thấy cô gái Lolita đột nhiên tung tăng chạy tới vũng máu.
Cô gái cúi xuống nhặt phắt cánh tay còn mặt đất, mặt vẫn giữ nguyên nụ , nhưng đáy mắt Lâm Sơ và gã xăm trổ đầy cảnh giác.
“Các … sẽ tranh với chứ?”
Đây là đầu tiên Lolita mở miệng.
Trái ngược với ngoại hình ngọt ngào, giọng cô bé khàn khàn như bà lão sắp c.h.ế.t, khô khốc đến rợn .
Gã xăm trổ thấy thế, khóe miệng giật giật hai cái, vội vàng xua tay: “Không tranh, tranh.”
Còn Lâm Sơ…
Cô đuổi theo hướng của tên đeo kính và phụ nữ áo khoác gió mà rời .
“Ha ha ha ha… thịt của tân thủ quả nhiên non a…”
Phía lưng vang lên giọng khàn khàn của Lolita cùng tiếng xé thịt rẹt rẹt, Lâm Sơ tự chủ bước nhanh hơn.
Việc gấp rút của cô bây giờ là tìm một cánh cửa, hoặc tìm một nơi thật chắc chắn để thả nhà xe mà tổn thương đến đám thực vật chân.
Đây chính là lời cảnh báo mà cái c.h.ế.t của gã đầu trọc để cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-241-the-gioi-sinh-vat-bien-di-3.html.]
Đám thực vật ở đây dường như sẽ chủ động tấn công con , trừ phi con tiên động thủ với chúng.
Bi kịch của gã đầu trọc , lẽ chính là bắt đầu từ lúc tùy tiện bứt vài chiếc lá cây.
Cô khả năng chịu tải của đám thực vật rốt cuộc mạnh đến .
Mặc dù đó khiến nó rung động rõ ràng, nhưng trọng lượng của một chỉ bằng vài chục phần một chiếc xe nhà thôi.
Thả xe bừa bãi quá mạo hiểm, nhưng thời gian chờ đợi ai.
Lâm Sơ liếc đồng hồ đếm ngược nhiệm vụ hệ thống, còn 1 giờ 48 phút.
Cô tranh thủ thời gian, mau chóng tìm một nơi thích hợp và kín đáo.
Sau khi rẽ một góc, Lâm Sơ tới phía tòa nhà. Phía là một quần thể nhà cao tầng thương mại cũ.
Từng tòa nhà cao tầng xanh mướt hiện mắt cô. Hình như lúc xây dựng ban đầu, để tạo điểm nhấn, chủ đầu tư cố ý thiết kế bố cục lệch , bên trong liền cảm giác như đang lạc trong mê cung.
Ở thế giới gốc, Lâm Sơ từng ít bài phàn nàn kiểu thiết kế thực dụng .
giờ đây, địa hình phức tạp là nơi hảo nhất để giấu chiếc nhà xe của cô.
Lâm Sơ bước nhanh trong, đồng thời năm giác quan đều cảnh giác động tĩnh xung quanh.
Cô quên, phụ nữ áo khoác gió và tên đeo kính đây sớm hơn cô nhiều.
Không cô cố ý cùng đường với họ, mà là cô quan sát từ – những nơi khác đều trống trải bằng phẳng, chỉ con đường cả một khu nhà cao tầng dày đặc, thích hợp ẩn nấp nhất.
Chắc hẳn hai cũng vì lý do đó mà chọn con đường .
Vòng qua hai tòa nhà, Lâm Sơ thấy phía dường như tiếng động nhỏ.
Bây giờ đều là giẫm ngọn cây, mỗi bước đều phát tiếng “sột soạt”.
Cô lập tức dừng bước, dùng tòa nhà vật che chắn, thò đầu về phía .
Chỉ thấy ở cạnh một tòa nhà phía , dựa tường là một cánh cửa trông quen mắt.
Cánh cửa màu xanh đậm, hòa lẫn khá với màu xanh tươi của tòa nhà. Nếu Lâm Sơ mắt , cộng thêm cô từng thấy trạng thái ảo của cánh cửa , e là cô cũng nhận ngay .
Mà lúc , tên đeo kính đang từ bên cạnh cánh cửa, chậm rãi tiếp cận nó.
Trong mắt Lâm Sơ hiện lên một tia nghi hoặc.
Nếu cô nhớ nhầm, cánh cửa chính là “cửa dùng một ” mới trong cửa hàng ẩn của cô.
Có thể tạm thời đặt nơi trú ẩn.
Xem là phụ nữ áo khoác gió, rời sớm nhất , sử dụng nó ở đây.
cửa dùng một khi dùng một tiếng sẽ biến thành phế phẩm.
Tên đeo kính giờ tiếp cận cánh cửa đó, là gì?
Chẳng lẽ con đường “nhặt rác” , cô gặp đối thủ cạnh tranh?
Để tránh đ.á.n.h rắn động cỏ, Lâm Sơ dùng kỹ năng theo dõi lên tên đeo kính, kích hoạt hiệu quả ẩn dấu tung tích thụ động, đó chậm rãi tiến gần hơn.
Rất nhanh, tên đeo kính di chuyển đến bên cạnh cánh cửa dùng một , lấy một chiếc chìa khóa màu bạc.
Hắn đặt nơi trú ẩn lên cánh cửa khác dùng một ?
lúc Lâm Sơ tưởng hành động của sẽ thất bại, bóng dáng tên đeo kính đột nhiên biến mất ngay cạnh cửa.
Hắn… thành công .