Lâm Sơ hỏi nó về đặc điểm ngoại hình của hai đàn ông đó.
Khuôn mặt đầu lâu rõ biểu cảm của Tiểu Nhị, trong khoảnh khắc , dường như lộ một tia chê bai.
“Hai đàn ông đó lùn, tóc lởm chởm loang lổ, , Tiểu Nhị thích.”
Nghe Tiểu Nhị miêu tả, Lâm Sơ nhịn .
Cười xong, cô chống tay lên bậu cửa sổ, ngón trỏ gõ nhẹ vài cái, mắt nheo .
Quả nhiên là em Giang Đại Giang Nhị.
Thật cô chẳng bất ngờ chút nào.
Hai em khi cô ở đây, sớm nghi ngờ chuyện vật tư mất tích là do cô.
Cô sớm đoán bọn họ sẽ tìm cơ hội đến lục lọi.
Tối qua cô cho Tiểu Nhị khỏi nơi trú ẩn cũng chính là để đề phòng bọn họ.
Cửa sổ và khóa cửa của cô đều “biến phế thành bảo” cải tạo, mở khóa bình thường .
Chỉ cần đối phương đập vỡ kính.
Giờ khu dân cư đầy sống sót, chỉ cần họ còn chút lý trí thì sẽ dám đập kính.
Vì kính vỡ là lộ mặt ngay, đáng.
nghĩ đến tên Giang Nhị bốc đồng ngu xuẩn đó, Lâm Sơ cảm thấy thể dùng suy nghĩ của bình thường để đoán hành vi của .
Vì thế mới cho Tiểu Nhị canh.
“Chúng gì?”
Nghe cô hỏi, Tiểu Nhị lập tức phấn chấn, Lâm Sơ thấy cái đầu xương của nó ngẩng lên vui vẻ.
“Bọn họ đến là mở cửa sổ.”
“Kết quả mở .”
“Bọn họ thử hết tất cả cửa sổ tầng , mệt c.h.ế.t cũng mở nổi.”
“Thằng em ngu ngốc định lấy đá đập kính, ông ngăn .”
Nghe Tiểu Nhị chê Giang Nhị là “thằng ngu ngốc”, Lâm Sơ nhịn cong môi.
Ngay cả máy trí tuệ chỉ 8 tuổi còn khinh ngu, Giang Nhị đúng là hết t.h.u.ố.c chữa.
“Không mở cửa sổ, chúng định cạy khóa, khóa cũng cạy , về cạy cửa sổ.”
Tất nhiên, kết quả vẫn là mở .
Hệ thống cạy thì tuyệt đối cạy .
“Sau đó bọn họ bỏ cuộc sap?”
Lâm Sơ hỏi.
Tiểu Nhị lắc đầu.
“Chúng thấy cửa sổ tầng áp mái.”
Quả nhiên.
Lâm Sơ gật đầu, hiệu cho nó tiếp.
“Ông bảo thằng em ngu đỡ, bám ống thoát nước leo lên cửa sổ gác mái.”
“Tiểu Nhị thấy leo tới, liền dí mặt lên cửa sổ gác mái, thế là rơi xuống.”
“Chúng ầm cả khu, mở cửa sổ chửi. Chúng còn hét lên là ma, kêu cứu. Chẳng ai thèm quan tâm, cuối cùng bọn chúng cụp đuôi bỏ chạy.”
Nghe mấy câu cuối của Tiểu Nhị, Lâm Sơ lắc đầu.
Tiểu Nhị đúng là dọa đền mạng.
Người bình thường nửa đêm thấy cái đầu xương hiện cửa kính cũng sợ c.h.ế.t khiếp.
Huống chi em Giang Đại, Giang Nhị vốn đang chột .
Lần chắc cũng đủ cho bọn họ hoảng vài ngày.
“Tiểu Nhị, lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-69-the-gioi-lu-lut-19.html.]
Một câu khen của Lâm Sơ khiến Tiểu Nhị gật đầu lia lịa.
Lâm Sơ vỗ vai nó, nộp chỗ bùn lầy mang về cho hệ thống.
Nhận thưởng xong, cô kiểm tra độ an của căn nhà một lượt, xác nhận vấn đề gì mới dẫn Tiểu Nhị về nơi trú ẩn.
Một đêm về, dây cà chua trong sân cao thêm một đoạn, gần vượt qua bắp chân Lâm Sơ.
Mấy cây xà lách cũng lớn lá, sắp thu hoạch .
Lâm Sơ còn ăn sáng, cô nhà rửa tay bộ đồ bệnh nhân, cầm bát sân hái vài lá xà lách mọng nước.
Rửa sạch , cô cho một lá miệng .
Vị thanh mát, c.ắ.n một miếng giòn tan xen chút ngọt dịu.
Lâm Sơ cảm thấy hình như ngon hơn cả giống cô từng ăn ở thế giới gốc.
Không là công của hạt giống của nước.
Tiếp theo cô lấy thêm ít bông cải xanh và cà chua bi thu đó trong gian.
Dùng sốt mè rang cải tiến từ nhà hàng xóm trộn một bát salad rau củ.
Lại lấy bánh mì và sữa , thế là bữa sáng.
Trong sân trồng 8 cây xà lách, bữa cô chỉ hái tới 1 cây.
Còn 7 cây tròn trịa mọng nước.
Xà lách chỉ cần giữ phần lõi là sẽ tiếp tục mọc lá, gieo , là loại rau hiệu suất cao nhất lúc .
Giờ hái đúng lúc giòn nhất.
Ăn sáng xong, Lâm Sơ hái nốt mấy cây còn , chỉ để đoạn lõi chính giữa.
Xà lách hái xuống rửa sạch, chia theo khẩu phần một bữa ăn, bỏ gian.
Không gian giờ đồ đạc đa dạng lộn xộn.
Đồ cần giữ tươi giữ nhiệt, Lâm Sơ cố gắng nhét hết gian balo.
Còn đồ cần bảo quản thì dùng hai kệ hàng cuối cùng, cô chia khu vực và phân loại cẩn thận.
Tuy trong gian ám mùi, nhưng cô vẫn cố gắng để thực phẩm và vật dụng khác cách xa , dùng thùng t.h.u.ố.c vách ngăn.
Thu hoạch xong xà lách, Lâm Sơ lấy hành lá đổi từ căn cứ , cắt bỏ phần lá xanh phía , chỉ giữ phần củ trắng.
Sau đó bảo Tiểu Nhị dọn một góc nhỏ trong đất, trồng mấy củ hành xuống, dùng nước vàng tưới ướt đất.
Hành là loại cực kỳ dễ trồng.
Ngày khi cô còn bình thường, bà trồng một chậu ngoài ban công.
Mỗi nấu nướng cần hành, luôn bảo cô lên hái vài cây.
Nhớ đến chuyện cũ, ánh mắt Lâm Sơ thoáng chút mơ hồ.
Cô lắc đầu, xua tan ký ức chợt hiện trong đầu.
Tiếp đó, cô lấy mấy củ khoai tây mới mang về, lấy bốn củ cắt đôi cho Tiểu Nhị học theo.
Rồi lôi 4 chậu hoa lớn đó thu trong khu dân cư.
Cho đất chậu, Lâm Sơ đào hai cái hố, đặt hai nửa củ khoai mặt cắt xuống , lấp đất, dùng nước vàng tưới ướt đẫm.
Tiểu Nhị ở bên cạnh, dùng một chậu khác bắt chước động tác của cô, nhanh cũng xong.
Hai mỗi trồng thêm một chậu nữa theo cách tương tự.
Khoai tây bình thường mất 3 tháng mới thu hoạch.
nước của thế giới lũ lụt thúc đẩy sinh trưởng, Lâm Sơ đoán chỉ cần 1 tháng là cô thể tự do nhổ khoai tây.
Chậu trồng khoai là loại chậu lớn hình chữ nhật.
Tổng cộng 4 chậu lớn để trong sân thì chật.
Vừa cô lấy lý do trồng rau lừa Vương Duệ, 4 chậu khoai cô dứt khoát mang hết ban công.
Làm xong thứ, Lâm Sơ mệt.
Đêm qua cô thức trắng, dù thể lực đến mấy cũng bắt đầu buồn ngủ.
Cô về nơi trú ẩn rửa sạch đất tay, phòng ngủ bù.
Giấc ngủ sâu.
Mãi đến khi một tràng tiếng gõ cửa đ.á.n.h thức cô…