3.
Đêm hôm , tiếng mưa rơi tí tách ngoài hiên. Như  quỷ thần xui khiến,  xách theo một bầu rượu hoa cúc, đẩy cửa thiên viện bước .
Hắn đang tựa bên đèn  sách, áo trắng lỏng lẻo, để lộ một đoạn xương quai xanh gầy gò.
“Phò mã chắc sẽ  từ chối uống với  một chén rượu chứ?” Ta đặt bầu rượu xuống án.
Hắn im lặng lấy chén, nhưng   trực tiếp ngửa đầu tu một ngụm.
Rượu nóng hổi trôi tuột xuống cổ họng,  cúi  chống tay lên giường : “Tạ Dự An, rốt cuộc ngươi  gì?”
Ánh nến nhảy nhót một cái. Hắn đưa tay  đỡ , nhưng   lật tay giữ chặt cổ tay .
“Công chúa say .” Hắn  rút tay , nhưng   nắm chặt hơn.
“Say?” Ta mượn men say tiến  gần , ngửi thấy mùi thuốc đắng nồng  cổ áo , “Nếu  thật sự say, giờ  đáng lẽ  xé toạc trung y của ngươi .”
Hắn đột nhiên  giãy giụa nữa, trong mắt dâng lên sóng ngầm mà   thể hiểu: “Nhìn cho kỹ ? Đây là thứ Công chúa ?”
Tiếng mưa ầm ĩ bên ngoài. Ta cúi đầu cắn lên,  thấy tiếng rên nghèn nghẹn tràn  từ cổ họng .
Hắn đột nhiên lật  đè   trong chăn gấm,  thở vương mùi rượu phả nóng bỏng bên tai : “Giờ chạy trốn vẫn còn kịp.”
“Không chịu!” Ta giật đứt dây buộc tóc của , mặc kệ mái tóc đen rũ rượi  gối.
Lúc ánh sáng ban mai chói mắt,  hoảng loạn nhặt  y phục vương vãi  sàn.
Hắn thì  y phục chỉnh tề  bên cửa sổ uống , cứ như đêm qua chỉ là một giấc mộng ảo.
Hắn đặt chén  xuống, giọng  lạnh như băng: “Công chúa,    cần đến nữa.”
Ta  tấm lưng thẳng tắp của  khi rời , bỗng nhớ  lúc tình cảm dâng trào đêm qua,   vùi đầu  cổ , thều thào lời thì thầm vỡ vụn: “Nàng sẽ hối hận.”
4.
Kể từ khi  gặp  ,   càng ngủ  yên.
Mỗi tối nhắm mắt, đều là hình ảnh  n.g.ự.c áo trống trải, với bộ dạng mặt mày xanh xao như sắp chết.
Ta  thể chịu đựng  sự dằn vặt  nữa,   ma xui quỷ khiến khoác áo ngoài, một   đến thiên viện. Ta chỉ  tận mắt xác nhận một chút,   còn sống .
Cửa thiên viện hé mở, lọt  một chút ánh nến yếu ớt. Ta rón rén bước , lặng lẽ tiến  gần, từ khe cửa   trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tan-tro-dem-huong-am-tham-den/chap-2.html.]
Tạ Dự An  ngủ.
Hắn  đoan chính  án, lưng thẳng tắp, đang cúi đầu vội . Đây   là kẻ ốm yếu đến mức một chén  cũng  cầm vững?
Ta c.h.ế.t lặng, bịt chặt miệng, nín thở, lặng lẽ trốn  bóng tối  cột hiên.
Một lát ,  dừng bút, khẽ gọi: “Vào .”
Một  mặc y phục Thái y đẩy cửa bước , chính là Lâm thái y thường đến bắt mạch cho .
Chỉ  thấy Tạ Dự An dùng giọng  lạnh lẽo,  cho phép nghi ngờ mà phân phó: “Sổ sách muối của Tô gia, quyển thứ ba,  giấu  cỗ quan tài đầu tiên ở hướng Đông của Nghĩa trang phía Nam thành. Liên lạc với  của , giờ Tý đêm nay, nhất định  lấy về.”
Lâm thái y gật đầu khom lưng,     đáp lời, ngay cả đầu cũng  dám ngẩng lên.
Lòng  như  giáng một đòn nặng nề, suýt nữa   vững. Hắn  chỉ giả bệnh, mà còn lợi dụng sự che chở của Công Chúa Phủ , ngầm điều tra tội chứng của mẫu tộc !
Hóa , nhát kiếm  đỡ cho , cũng chỉ là một toan tính.
5.
Ngày hôm ,  gồng  giữ bình tĩnh, lấy cớ thị nữ  cận Thanh Hòa ngẫu nhiên  cảm lạnh mà triệu Lâm thái y  phủ.
Thanh Hòa  hiểu chuyện gì,  chỉ bảo nàng  yên, còn  thì lơ đễnh hỏi Lâm thái y: “Bổn cung thấy Phò mã gần đây dường như ho  m.á.u càng thường xuyên hơn, Lâm thái y  phương thuốc  nào ?”
Sắc mặt Lâm thái y lập tức trở nên trắng bệch, ánh mắt hoảng loạn liếc ngang liếc dọc, buột miệng : “Bẩm… bẩm công chúa, Phò mã Ngài… Ngài  gần đây mạch tượng  định,  hề  chứng ho  máu. Ngược , những thang thuốc do thần kê, Ngài… một thang Ngài  cũng  từng dùng.” Lời  thốt ,   nhận   lỡ lời, lập tức quỳ sụp xuống đất,  ngừng dập đầu xin tha,  rằng  cũng  điểm yếu trong tay Phò mã, bất đắc dĩ    đưa tin.
Ta phất tay bảo Thanh Hòa đưa  xuống, nghiêm lệnh nàng  giữ kín miệng.
Sự kinh ngạc tột độ và cảm giác lạnh lẽo bao trùm lấy ,  xông  phòng, lật tung tất cả Y án  bắt mạch cho Tạ Dự An trong suốt nửa năm qua.
Quả nhiên, tất cả những chẩn đoán ghi rằng  bệnh nặng nguy kịch, tính mạng nguy nan, đều là từ một lão Thái y tuổi cao sức yếu khác. Còn tất cả chú thích của Lâm thái y, đều  dấu vết  sửa đổi, che lấp một cách  chủ đích.
Trạm Én Đêm
Hóa , từ ngày đại hôn của chúng , vở kịch lừa dối   bắt đầu.
Hắn dùng  phận của một kẻ sắp chết, hợp tình hợp lý mà ở  Công Chúa Phủ, ở  trung tâm quyền lực của Tô gia.
Lợi dụng  phận của   vỏ bọc, từng bước một, đào tận gốc rễ của họ Tô .
6.
Tối hôm đó,  thẳng thừng đẩy cửa phòng ở thiên viện, ném cả xấp Y án xuống  mặt .
“Ngươi  lừa gạt tất cả  !” Giọng  vì tức giận mà run rẩy.
Tạ Dự An từ từ ngước mắt lên, đôi mắt sâu thẳm đó  hề  lấy một chút kinh ngạc, bình tĩnh đến đáng sợ: “Công chúa  , đêm gia tộc họ Tạ gặp nạn, cũng là một ngày tuyết rơi  dày ?”