Tàng Châu - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-08-27 15:18:04
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dao, là dao!

Nhìn m.á.u tươi rỉ eo , Từ Ngâm khẽ : “Ngươi mà còn lộn xộn, d.a.o găm của mắt .”

Sứ giả cứng đờ , lúc bao nhiêu hưng phấn, bây giờ liền bấy nhiêu kinh ngạc.

“Từ, Từ Tam tiểu thư, cô ? Mau bỏ d.a.o xuống, nguy hiểm lắm!”

! Nguy hiểm thật đấy, eo đại nhân chảy m.á.u kìa.” Nàng hạ giọng dịu dàng, “À , từ đây đ.â.m , là thận nhỉ? Đầu bếp nhà nướng thận cừu ngon lắm, thận nướng lên cùng mùi vị ?”

Thận… Đó là thận!

Sứ giả mồ hôi vã như tắm, ngốc cũng lừa. Từ Tam tiểu thư , căn bản là bộ dạng yếu đuối dễ bắt nạt, nàng chỉ là giả vờ!

“Đừng mà!” Hắn hoảng hốt kêu lên, “Từ Tam tiểu thư, thủ hạ lưu tình a!”

“Lưu tình gì chứ?” Từ Ngâm mỉm , “Vừa đại nhân định lưu tình!”

“Không ,” sứ giả vội vàng phủ nhận, “Hạ quan chỉ là đùa với Từ Tam tiểu thư một chút thôi, cô xem, ngay cả một binh cũng mang theo!”

! Ngay cả một binh cũng mang, định nhỉ?” Từ Ngâm ánh mắt xuống, “Trong tay ngươi đang nắm cái gì thế? Đến bây giờ còn nỡ buông.”

Trong tay… Khăn tay! Sứ giả giật , khăn tay rơi xuống đất.

Lại Từ Ngâm gọi ngoài: “Hoàng đại phu, đây hình như là của ông ? Ông thế, vứt đồ lung tung, còn để quý sứ nhặt khăn giúp ông, thật là quá đáng!”

Chiếc khăn của Từ Tam tiểu thư? Sứ giả ngẩn , thấy một lão nhân bước , tóc tai hoa râm, mặt đầy nếp nhăn, bộ dạng hắc hắc trông vô cùng đáng khinh.

Ông tới, nhặt chiếc khăn lên, liên tục xin : “Tam tiểu thư, thật là xin , già quên, đây một chuyến, cẩn thận rơi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-107.html.]

Vậy chiếc khăn của Từ Tam tiểu thư, mà là của lão già ? Sứ giả mắt tối sầm, khỏi mắng: “Ông là một lão già, khăn tay còn xức nước hoa, ghê tởm ?”

Hoàng đại phu mặt Từ Ngâm ngoan như chim cút, đối mặt với vị sứ giả , lập tức sa sầm mặt, hung hăng : “Lão già thì ? Lão già xức nước hoa ? Ai như ngươi, một thịt mỡ hôi hám, hết ăn!”

Sứ giả tức giận, một lão già thối cũng dám mắng , thật sự coi là…

“A!” Trên eo đau nhói, sứ giả còn nhớ đến chửi bới, vội vàng xin tha, “Từ Tam tiểu thư, nhẹ, nhẹ tay một chút! Hạ quan sai , thật sự sai …”

Từ Ngâm ngạc nhiên hỏi: “Đại nhân ? Ngài sai ở ? Tiểu nữ nông cạn, ngài tiểu nữ !”

Sứ giả quả thực , khi đến cũng danh tiếng ngang ngược kiêu ngạo của Từ Tam tiểu thư, nhưng chỉ nghĩ tiểu cô nương thích nũng, ngờ ngang ngược kiêu ngạo đến mức .

Bây giờ mạng sống trong tay , chỉ thể nuốt giận, theo ý : “Hạ quan nên đối với Từ Tam tiểu thư bất kính, ý đồ, ý đồ…”

“Ý đồ gì?” Giọng Từ Ngâm trầm xuống, ý đe dọa cũng càng đậm, đồng thời d.a.o găm đ.â.m về phía một tấc, ép sứ giả dựa tường, cố gắng duỗi .

Hắn nước mắt, tại lúc ăn ít hai miếng, nhiều mỡ như , bây giờ thể bớt chịu tội.

“Ý đồ khinh bạc…” Sứ giả chịu nổi, đau khổ cầu xin, “Ta sai , dám nữa, Từ Tam tiểu thư đại nhân đại lượng, tha cho hạ quan !”

Có lẽ vì ngoan ngoãn, d.a.o găm trong tay Từ Ngâm cuối cùng cũng lùi một chút, cho sứ giả chút gian, vội vàng thở hổn hển.

“Hóa đại nhân ý đồ khinh bạc !” Nàng đầu hỏi, “Hoàng đại phu, khinh bạc , thường thì thế nào?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Hoàng đại phu lập tức tiếp lời: “Thường thì, khinh bạc tam tiểu thư, còn kịp động thủ, hộ vệ của ngài đánh gãy chân .”

“Thế còn động thủ thì ?”

Hoàng đại phu lắc đầu: “Chưa từng thấy, .”

“Vậy ông nghĩ xem, nên thế nào bây giờ?”

Loading...