Dù cũng định là thất bại, cũng gì để oán trách, giữ mạng nhỏ là quan trọng.
Quý Kinh trói , giải đến một gian phòng tạm.
Kim Lộc như hình với bóng, vội vàng đến nịnh nọt: “Đại nhân, trong phủ thu xếp thỏa cả . Bắt Vạn Tung, Từ Hoán trong tay, Nam Nguyên bây giờ do đại nhân định đoạt.”
Sứ giả khóe mắt giật giật. Nếu lúc là một con rối, thật tin lời ma quỷ của lão già !
Cái đất Nam Nguyên rốt cuộc là thế nào? Ai nấy trông vẻ yếu đuối đáng thương, mà thực tế là những kẻ g.i.ế.c chớp mắt.
Đoạn tướng quân vẫn hề , hớn hở : “Tốt lắm! Hôm nay tính cho ngươi một công, đến mặt Lương vương, chúng nhất định sẽ cho ngươi vài câu. Có , Điền đại nhân?”
Sứ giả khẽ nhếch miệng, nặn một nụ : “Phải .”
Ánh mắt liếc đến Từ Ngâm, vặn chạm ánh cảnh cáo của nàng, sứ giả vội : “Đoạn tướng quân, phủ thứ sử chiếm , chúng hãy bàn bạc một chút, bước tiếp theo nên thế nào?”
Đoạn tướng quân nghĩ, thể lập công lớn như , đều là nhờ mưu kế của sứ giả, liền : “Điền đại nhân thấy nên thế nào? Hay là truyền tin cho đại vương, gọi đến tiếp quản?”
Sứ giả vội vàng phủ quyết: “Không , Đoạn tướng quân ngài nghĩ xem, bên cạnh đại vương còn những tin trọng hơn, chúng cứ thế truyền tin về, Nam Nguyên thể sẽ rơi tay kẻ khác mất.”
Đoạn tướng quân ngẫm cũng , bèn hỏi : “Vậy ý của Điền đại nhân là?”
Sứ giả : “Đại vương tổ chức hội Nhiên Đăng, chính là để thị uy với các châu phủ. Nam Nguyên trong đó, thực lực thuộc hàng đầu, nếu thể quy phục mặt tại hội Nhiên Đăng, tất sẽ khiến đại vương vô cùng hài lòng. Đến lúc đó, công tích chiếm Nam Nguyên của chúng sẽ lập tức truyền khắp nơi, đại vương há thể ban thưởng? Nói chừng, Nam Nguyên sẽ giao cho chúng xử lý.”
Đoạn tướng quân suy nghĩ, đáp: “Điền đại nhân lý. Chỉ là, Nam Nguyên dù vẫn còn mấy vạn quân thủ thành, chúng hiện tại mới chỉ chiếm phủ thứ sử, nếu ai đến tiếp quản, chắc khống chế .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-110.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Kim Lộc xen : “Tướng quân yên tâm, chỉ cần giữ Vạn Tung trong phủ, sẽ ai phát hiện .”
Sứ giả sang hỏi : “Ngươi dám chắc chứ?”
Kim Lộc : “Đó là đương nhiên, cứ Vạn Tung giữ để chiêu đãi quý sứ. Đợi đại nhân trở về bẩm báo Lương vương, lập tức phái đến tiếp quản, chút thời gian đó sẽ xảy chuyện gì .”
Đoạn tướng quân nhận vấn đề, vẫn hỏi sứ giả: “Điền đại nhân, ngài thấy ?”
Điền đại nhân thể thế nào đây? Hắn đồng ý cũng !
Hắn : “Ta một kế. Đoạn tướng quân, ngài ở phủ thứ sử, sẽ đưa Từ Tam tiểu thư trở về. Hiện tại Từ thứ sử lâm bệnh, để con gái mặt ông tham gia hội Nhiên Đăng, cũng là hợp tình hợp lý. Như , chúng con tin trong tay, sự an của ngài ở Nam Nguyên cũng bảo đảm.”
Đoạn tướng quân cẩn thận suy xét, vui mừng khôn xiết: “Biện pháp đấy. Nếu Từ Tam tiểu thư đại diện cho Từ Hoán quy phục mặt , đại vương nhất định sẽ vô cùng vui mừng.”
“Chính là ý .”
Sự việc cứ thế quyết định.
Đoạn tướng quân chia , lệnh cho thuộc hạ hộ tống sứ giả về Ung Thành báo tin vui, còn thì dẫn một bộ phận khác ở Nam Nguyên, khống chế phủ thứ sử.
Làm như phần mạo hiểm, nhưng trong lòng Đoạn tướng quân tràn đầy hưng phấn.
Phú quý tìm trong hiểm nguy, nếu bây giờ báo tin, Lương vương phái đến tiếp quản Nam Nguyên, tuy cũng là một công lao, nhưng thể sánh bằng việc tự trở về báo tin vui.
Lương vương xuất binh, những kẻ như hổ rình mồi lập công quá nhiều, nếu dùng thủ đoạn thông thường, căn bản cửa. So với việc an chiếm Nam Nguyên, đương nhiên công lao của chính vẫn quan trọng hơn.
Chuyện cứ thế định . Sau một ngày nghỉ ngơi ngắn ngủi, sứ giả đưa Từ Ngâm trở về Ung Thành.