Tàng Châu - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-08-27 15:18:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điền Chí nghĩ thông suốt, lập tức trở nên tích cực, kể tỉ mỉ tình hình bên đó.

“Bên cạnh Lương vương, chủ yếu ba …”

Hai ngày , đoàn đến Ung Thành.

Nhìn những bức tường thành loang lổ, Hoàng đại phu cảm thán: “Một trận chiến là chết, những bạn bè nào còn gặp .”

Ông vốn là Ung Thành, nếu trùng hợp mời đến Nam Nguyên xem bệnh, chừng cũng gặp nạn.

Từ Ngâm an ủi: “Người hiền tự trời giúp, đợi thành tìm xem sẽ .”

Hoàng đại phu nặn một nụ : “Chỉ hy vọng như .”

Mới trải qua chiến tranh lâu, Ung Thành vô cùng náo nhiệt, họ thành, còn xếp một hàng dài.

Điền Chí sợ Từ Ngâm vui, ân cần giải thích: “Từ khi chiếm Ung Thành, đại vương dời vương đình đến đây, những đều là từ Lương đô tới…”

Từ Ngâm , thầm nghĩ, Ngô Tử Kính quả nhiên dã tâm bừng bừng. Dời vương đình đến Ung Thành, triệu tập các châu phủ đến gặp, rõ ràng là thâu tóm bộ đất cũ của nước Sở. Lương đô dù cũng hẻo lánh, chỉ khi vững ở đất Sở, mới vốn để mơ tưởng đến thiên hạ.

Đáng tiếc đời , mới nhen nhóm ý định , một sát tinh g.i.ế.c chết, tan thành tro bụi.

Từ Ngâm liếc về phía sát tinh , chỉ thấy đang hứng thú đông ngó tây, thấy bán bánh lạnh, liền vui vẻ mua hai phần, đưa một phần xe ngựa.

“Ta ăn.” Từ Ngâm .

Yến Lăng lấy lòng : “Ta mới nếm một miếng, ngọt lắm, ngươi thử xem.”

Từ Ngâm hỏi: “Ngươi phát hiện một chuyện ?”

“Chuyện gì?”

“Ngươi xem ngón tay của bán bánh lạnh .”

Yến Lăng kỹ , mặt tức khắc tái mét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-114.html.]

Trong kẽ móng tay là đất đen, chiếc bánh lạnh nhào nặn bởi bao nhiêu bụi bẩn?

Hắn tiện tay đưa chiếc bánh cho qua đường, thấy Yến Cát nhỏ giọng nhạo: “Công tử, ngài vỗ m.ô.n.g ngựa trúng chân ngựa ? Ngay cả lấy lòng con gái cũng .”

Không ăn bánh lạnh, Yến Lăng tâm trạng , trừng mắt một cái: “Còn lắm miệng, ngươi ở đây bán bánh lạnh luôn !”

Yến Cát lập tức im bặt.

Điền Chí báo tin, Lương vương nhanh phái đến đón.

Người đến là một lão ma ma, tóc búi chỉnh tề, dáng vẻ đoan trang, ở đó như thể đầu hai chữ to: Quy củ.

Yến Cát nhỏ giọng với công tử nhà : “Công tử, đây là của Lương vương ? Trông nghiêm túc quá, giống dị tộc chút nào!”

Đại Lương là dị tộc, mà vị giống như lão ma ma của một gia tộc thế gia.

Yến Lăng : “Tỷ tỷ của Ngô Tử Kính là phi tần của lão Lương vương, chắc hẳn vị cũ của nhà họ Ngô?”

Từ Ngâm chút bất ngờ, ngờ ngay cả chuyện cũng .

Điền Chí tiến lên vài câu với ma ma , liền thấy bà gật đầu, về phía .

Đến xe ngựa, bà cúi hành lễ, bẩm báo: “Nô tỳ Trần thị, phụng mệnh Đức Huệ ông chủ, đến nghênh đón Từ Tam tiểu thư.”

Ngô Tử Kính thể vững ở Đại Lương, thậm chí đoạt vương vị, vị tỷ tỷ giúp đỡ nhiều, cho nên khi ông lên ngôi, phỏng theo các chư hầu tiền triều, phong tỷ tỷ “ông chủ”.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Danh hiệu “ông chủ” triều đình công nhận, khác xong cũng chỉ đùa vài câu. trong phạm vi thế lực của Đại Lương, vị quyền thế ngút trời.

Chuyến nguy hiểm, Từ Ngâm cũng mang theo Tiểu Mãn, lúc liền để Vệ Quân truyền lời.

“Làm phiền ma ma, tiểu thư chúng đến vội vàng, hy vọng gây thêm phiền phức cho ông chủ.”

Trần ma ma lộ nụ nhàn nhạt, ngoài dự đoán hòa khí: “Sao thể? Từ Tam tiểu thư thể đến, ông chủ vui mừng vô cùng, hiện ở trong phủ chờ đợi, Từ Tam tiểu thư, mời.”

Một đám cung nhân thị tỳ tiến lên, thế các hộ vệ, vây quanh xe ngựa hướng đến hành cung tạm thời.

Loading...