Tàng Châu - Chương 141

Cập nhật lúc: 2025-08-27 15:57:44
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đáng tiếc lời Văn Nghị xong càng tức giận, râu ria dựng , mắt trợn trừng: “Ta, Văn Nghị, ân oán phân minh, nhận ơn của khác, há thể báo?” Nói xong, ông lớn tiếng gọi trong, “Từ Tam tiểu thư! Từ Tam tiểu thư! Lão phu lúc hiểu lầm, bây giờ chân tướng, áy náy vô cùng, chỉ cần Từ Tam tiểu thư thể nguôi giận, lão phu gì cũng nguyện ý! Từ Tam tiểu thư, lão phu thể nhiều việc, việc lớn nhỏ ở Ung Thành, …”

Thấy ông như , Đỗ Minh càng thêm tức giận, ngay cả xưng hô cũng đổi: “Lão già ! Tam tiểu thư bảo mời ông , ông còn gây rối! Nếu để tam tiểu thư cho rằng, ngay cả chút việc nhỏ cũng xong…”

Văn Nghị liếc mắt ông , mặt lộ vẻ đắc ý. Như mới chứ, là thuộc hạ của Ngô Tử Kính, lúc cũng tham gia công thành, ông thấy ghét. Trớ trêu Từ Tam tiểu thư nhân hậu, thu nhận trướng, tiện báo thù, thì ông thể xả giận một chút ?

Họ la hét như , trong điện cuối cùng cũng động tĩnh.

Yến Cát , mặt mày ủ rũ : “Hai vị, các vị đừng cãi nữa, tam tiểu thư đủ phiền , đừng gây thêm phiền phức cho nàng nữa ?”

Nào ngờ Văn Nghị xong mắt sáng lên, lập tức truy hỏi: “Vị tiểu ca , Từ Tam tiểu thư phiền chuyện gì ? Có lẽ lão phu thể giúp!”

Yến Cát đờ đẫn : “Ông giúp , với một thương tích của ông, thể giúp gì. Ai, vẫn là đợi tam tiểu thư thư về Nam Nguyên, mời Từ đại nhân cử đến thôi!”

Văn Nghị liền sốt ruột. Ngô Tử Kính chết, Đỗ Minh cũng hàng, việc còn chỉ là hợp nhất thuộc hạ của ông , chỉnh đốn sự vụ Ung Thành. Chuyện ông quả thật , nhưng chuyện chẳng là phận sự của ông ? Để Nam Nguyên phái đến, chẳng là vả mặt ông ?

“Tiểu ca, đúng . Lão phu chút vết thương da thịt , cần dưỡng thương đặc biệt? Cậu cứ là chuyện gì, nếu thật sự , lão phu sẽ về nhà ngay, bao giờ xuất hiện mặt Từ Tam tiểu thư nữa!”

Thấy ông thề thốt chắc nịch, Yến Cát càng bực bội, mở miệng : “Nói . Tam tiểu thư phái gửi đầu đến Lương đô, ông ?” Hắn liếc mắt xem thường, “Văn trường sử, ông già thương thì thôi , với cái tính tình một lời hợp là mắng , về Lương đô chẳng c.h.é.m ngay lập tức , giúp gì chứ! Huống hồ đại quân của Ngô Tử Kính còn ở đó, nguy hiểm lắm.”

Lời , khỏi kinh ngạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-141.html.]

Không ai chú ý đến Văn Nghị thế nào, một trong các sứ giả vội vàng hỏi: “Vị tiểu ca , Từ Tam tiểu thư gửi đầu của Ngô Tử Kính về Lương đô?”

!”

Các sứ giả trao đổi ánh mắt, khỏi thầm thì.

Cứ tưởng, nhà họ Từ nếu chiếm Ung Thành, phần lớn cũng sẽ thuận tay lấy luôn Đại Lương. Bây giờ xem , Từ Tam tiểu thư hình như ý đó?

Yến Cát phảng phất họ đang nghĩ gì, tiếp: “Tam tiểu thư , Đại Lương tự trị là do chính miệng Cao Tổ hứa hẹn, vương vị tự nhiên nên trở về tay Đại Lương. Ngô Tử Kính và tỷ tỷ Ngô thị tác loạn, vốn là trái lệnh kháng chỉ, cho nên gửi đầu của họ về Đại Lương, để thể hiện thiên ân của Cao Tổ.”

Các sứ giả khác còn phản ứng gì, Văn Nghị mắt sáng rực.

Ông liên tục mắng Ngô Tử Kính là loạn thần tặc tử, chính là vì quen thế đạo hiện nay. Những , rõ ràng là thiên tử giao cho chăn dắt dân chúng, quên mất bổn phận của bề , coi đất đai và bá tánh của hoàng đế như của riêng .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Ông chịu đến bồi tội, cũng là vì câu của Từ Ngâm khi c.h.é.m g.i.ế.c Ngô Tử Kính, “ruồng bỏ hoàng ân, ý đồ mưu nghịch”, hợp với ý của ông .

“Ta !” Văn Nghị hô lên, “Xin chuyển lời đến Từ Tam tiểu thư, nhất định để !”

Yến Cát kinh ngạc ông , đó thần sắc lộ một chút hoài nghi.

Không cần , Văn Nghị lập tức thề: “Cho lão phu mấy ngày, vết thương ngoài da đỡ một chút là thể lên đường. Đến Lương đô, lão phu tuyệt đối mắng nữa, Từ Tam tiểu thư bảo lão phu gì thì nấy.”

Loading...