Tàng Châu - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-08-27 09:35:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May mà Hoàng đại phu dây dưa, ông chỉ n.g.ự.c Từ Hoán, về bệnh tình: “Đây là từng châm cứu? Mấy huyệt vị thú vị đấy, giống như chữa bệnh, mà giống như đang bức độc. Này, ngươi rõ xem, đại nhân nhà ngươi đây còn mắc bệnh gì nữa? Đây là do ngã ngựa gây .”

Nghe xong lời , Quý Kinh Hoàng đại phu bằng ánh mắt khác. Người khó chiều quả nhiên bản lĩnh thật sự, xem bao nhiêu đại phu, chỉ ông đúng.

“Quý tổng quản.” Giọng nữ dịu dàng vang lên từ tấm bình phong.

Quý Kinh xin chỉ thị: “Tiểu thư.”

“Bảo họ lui xuống hết .”

“Vâng.”

Nhìn cửa phòng đóng , Hoàng đại phu lúc tỏ cảnh giác, : “Các định g.i.ế.c diệt khẩu đấy chứ?”

Sau tấm bình phong truyền đến tiếng , : “Đại phu , lẽ nào từng khác diệt khẩu?”

Lời đúng là điều điều dở, ai mà chuyện ông ngự y nữa là do đắc tội với khác? Hoàng đại phu sa sầm mặt: “Phải đấy, đang ở đây chính là một con quỷ!”

Sau đó thấy thiếu nữ bước từ tấm bình phong, Hoàng đại phu lẩm bẩm nốt nửa câu : “Không, gặp quỷ lẽ là …”

“Ngài ?” Quý Kinh vui, tiểu thư nhà như tiên nữ, ông dám gặp quỷ?

Hoàng đại phu tỏ lý: “Trên đời nào như !”

Quý Kinh cứng họng, tức , cũng xong.

Hai chị em khỏi bật , cũng cảm thấy Hoàng đại phu khinh suất. Ông ngoài sáu mươi tuổi, khen họ cũng giống như khen cháu gái nhà .

Từ Ngâm : “Hoàng đại phu, ngài sai, ngay ngày hôm qua, gia phụ bức độc ngoài.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-15.html.]

Hoàng đại phu tỏ hứng thú, vội hỏi: “Quả thực là trúng độc? Trúng độc gì? Hơi lạ nha, lão phu bắt mạch, tìm thấy chút dấu hiệu trúng độc nào, thể bức độc sạch sẽ đến ?”

Từ Ngâm liếc Quý Kinh.

Quý Kinh lấy một chiếc bình sứ: “Hoàng đại phu, chính là thứ .”

Hoàng đại phu nhận lấy: “Là cái gì?”

Ông rút nút bình , ngửi thử , đoán , liền đổ chiếc khăn tay xem, là một con sâu nhỏ bằng hạt gạo.

“A!” Hoàng đại phu kêu lên một tiếng, cả đều hưng phấn, chỉ con sâu hô lên, “Cổ! Là cổ đúng ?”

Ông kêu quá lớn, Quý Kinh sợ khác thấy, vội động tác im lặng, thậm chí còn dọa ông : “Hoàng đại phu, nếu để khác , thật sự sẽ diệt khẩu đấy.”

Hoàng đại phu che miệng , liên tục gật đầu, ngoan ngoãn đến mức như thể mới cứng họng lúc nãy .

Từ Ngâm ngờ vị Hoàng đại phu thật sự thể nhận . Nếu kiếp ông kịp thời đến, lẽ cha giữ mạng sống.

Đương nhiên, cũng chỉ là tưởng tượng thôi, mời chính là Phương Dực, chắc chắn sẽ để Hoàng đại phu đến kịp.

“Con cổ từ ? Trước đó triệu chứng là gì? Là ai châm cứu? Mau cho xem!” Hoàng đại phu hạ giọng, hỏi dồn dập như pháo liên thanh.

Chuyện sớm bàn bạc, Quý Kinh trả lời: “Tháng đại nhân ngoài săn, cẩn thận ngã ngựa thương, đó liền hôn mê bất tỉnh. Chúng cũng con cổ hạ lúc nào, đại nhân cứ thế ngày qua ngày, dấu hiệu tỉnh . Thỉnh thoảng sẽ đột nhiên phát bệnh, nôn vài ngụm máu, tay chân còn run rẩy, thế nào cũng cầm …”

Hoàng đại phu gật đầu, thỉnh thoảng xen vài câu, hỏi kỹ lưỡng về triệu chứng. Cuối cùng : “Vậy mà bức ? Ta thấy thủ pháp vô cùng lão luyện, chắc chắn là một lão đại phu lâu năm! Này, trong phủ các thần y , còn mời đến gì?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Quý Kinh : “Thật dám giấu, hôm qua đại nhân đột nhiên phát bệnh, các đại phu đều vô phương cứu chữa, chúng chuẩn lo hậu sự cho đại nhân, ai ngờ đột nhiên một vị dị sĩ đến…”

Chuyện thần tiên báo mộng, tuy thể tạo nên thần tích, nhưng cũng dễ gây tai họa. Đặc biệt là khi Phương Dực trừng trị, Từ Ngâm cũng ý định bại lộ bản . Vì , khi bàn bạc với chị gái, quyết định dùng cách . Nghe vẻ hoang đường, nhưng họ cứ một mực khẳng định, khác tin thì ?

Loading...