Tàng Châu - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-08-28 01:32:13
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Hoán gật gật đầu. Ông cũng ý đó, sự vụ Nam Nguyên đều quen thuộc, Kim Lộc ở đây cũng ảnh hưởng lớn.

“Được, ông thì nhanh lên, Ngô Tử Kính mới chết, thuộc hạ của tan tác, bây giờ là cơ hội để chỉnh đốn.”

“Vâng.”

Kim Lộc cùng ngày liền xuất phát. Lão già tuổi, nhưng sự nghiệp tâm mạnh, mang theo mấy phó thủ và tráng phu, suốt đêm chạy đến Ung Thành.

Tin của Từ Ngâm mới gửi ba ngày, Kim trường sử đến, kinh ngạc vô cùng.

Đợi nàng thấy , tức khắc hiểu . Đây là một đường nghỉ, ngày đêm kiêm trình mà đến.

“Kim trường sử vất vả, vội như ?”

Kim Lộc xoa mồ hôi trán, : “Đại nhân miệng thì , nhưng thực chất nhớ tam tiểu thư, liền chạy nhanh đến, để tam tiểu thư trở về.”

Ông những công văn sắp xếp ngay ngắn bàn, hỏi: “Đây là sắp xếp xong ?”

Từ Ngâm gật gật đầu: “Ngô Tử Kính mới công phá lâu, những công văn sổ sách mới lấy sắp xếp, chuyển đến tay chúng .”

Kim Lộc đầu , bên ngoài một đám xếp hàng chờ tiếp kiến, dường như đều là sĩ, quan .

Ông dò hỏi: “Bây giờ Ung Thành loạn ?”

Vệ Quân đưa sổ sách lương thảo, thuận miệng : “Loạn cái gì? Người đều tam tiểu thư g.i.ế.c một lượt , ai còn dám gây sự?”

Kim Lộc ngẩn . Vậy , việc đều do tam tiểu thư xong , ông đến đây gì?

Ông dĩ nhiên là đến để dọn dẹp mớ hỗn độn.

Ung Thành rối loạn nhiều năm như , một sớm một chiều thể chấn chỉnh , g.i.ế.c thể giải quyết một vấn đề, nhưng thể giải quyết tất cả.

Kim Lộc đến, Từ Ngâm dĩ nhiên trở thành phủi tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-150.html.]

Lão già nhỏ bé , là mà cha nàng quen dùng, xử lý công việc ý, dùng thì phí.

Vạn Tung lo quân vụ, Kim Lộc quản chính sự, còn Từ Ngâm thì mang theo Vệ Quân dạo khắp nơi, phảng phất trở về Từ Tam tiểu thư ăn chơi lêu lổng ngày nào.

“Tam tiểu thư, mới lò.” Vệ Quân qua cửa sổ xe, đưa một túi hạt dẻ rang đường.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Hạt dẻ rang , bóng loáng, thịt quả vàng óng, hạt nào cũng nứt miệng, cần tốn sức bóc .

Tuy nhiên, nếu là Tiểu Mãn ở đây, chắc chắn sẽ bóc sẵn cho nàng. Vệ Quân dù cũng là đàn ông, cẩn thận, cũng tiện.

Từ Ngâm ăn hạt dẻ, thuận miệng hỏi: “Văn Nghị bao lâu ?”

Vệ Quân đáp: “Ba ngày.”

Từ Ngâm gật gật đầu: “Vậy chắc sắp đến Lương đô !”

Văn Nghị , vết thương đỡ một chút, liền mang Lương đô.

Vệ Quân chút lo lắng: “Tam tiểu thư, lão già còn thể sống sót trở về ?”

“Ta .” Từ Ngâm cắn một miếng hạt dẻ, “Nếu ông tàn dư của Ngô Tử Kính phát hiện , chắc là còn nữa.”

“Vậy thì ? Nhiệm vụ của ông thành!”

Từ Ngâm buông tay: “Sao thành? Ta bảo ông mang đầu , ông mang đến chẳng thành ?”

Vệ Quân cảm thấy đúng: “, tam tiểu thư bảo ông mang đầu , là mang đến tay vương tộc Đại Lương mà!”

Từ Ngâm thản nhiên: “Dù mang đến tay ai, tin tức truyền , Đại Lương và tàn dư của Ngô thị chắc chắn sẽ trở mặt, thế là đạt mục đích.”

Ăn thêm mấy hạt dẻ, nàng tiếp: “Ngươi đừng coi thường Văn Nghị, thấy ông thể sống sót trở về.”

Vệ Quân cho là đúng: “Lão già ngoài cứng đầu , còn bản lĩnh gì? Ngô Tử Kính đánh tới, ông thành tù nhân, ngoài mắng , chẳng gì.”

Từ Ngâm : “Trải qua một chuyến như , trong lòng ông chắc chắn hận Ngô Tử Kính đến cực điểm, bây giờ cho ông cơ hội nhổ cỏ tận gốc, ngươi ông vắt óc suy nghĩ ? Con , chỉ cần thật lòng một việc, sẽ bộc phát tiềm năng khó thể tưởng tượng. Liên lạc với vương tộc Đại Lương, với một thương tích và thái độ ghét cái ác như kẻ thù của ông , dễ dàng lấy lòng tin của họ. Chuyện đó, cần đến ông nữa.”

Loading...