Cho nên nàng cảm thấy nên tay giúp đỡ, xem như là vì giúp đỡ nhiều như , xem như là vì một tấm lòng chân thành của đối với nàng.
Đến bây giờ, Từ Ngâm vẫn cảm thấy thể tưởng tượng . Sao thích nàng? Không, là, , rõ ràng thấy nàng hung ác, mà vẫn thích nàng?
Từ Ngâm nhớ kiếp . Minh Châu quận chúa đeo mặt nạ quanh năm, nửa khuôn mặt lộ cũng đủ xinh , ngưỡng mộ. những , dù lúc quen hợp ý đến , cuối cùng vẫn sẽ rời xa nàng.
“Sao cô thể tàn nhẫn độc ác như ?”
“Tại thể tha cho họ? Rộng lượng một chút !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ta thật sự lầm cô!”
Đủ loại âm thanh từ trong ký ức vọng về, vang lên bên tai, Từ Ngâm cúi mắt, khóe miệng trào phúng.
, nàng chính là tàn nhẫn độc ác như , phàm là ai từng bắt nạt hai chị em nàng, quyết để họ kết cục . Cái gì mà từ bi thiện lương, liên quan đến nàng một xu, chỉ gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng, như một… độc phụ.
Tuy rằng kiếp , nàng cần bộc lộ mũi nhọn như kiếp , nhưng từng che giấu sự hung ác của . Giết Ngô Tử Kính, g.i.ế.c Đức Huệ ông chủ, g.i.ế.c những kẻ lời. Ung Thành thuận lợi đổi chủ, là vì những đó nàng g.i.ế.c đến sợ.
Những chuyện như , nếu là ở kiếp , những đó sớm tránh xa ba thước.
Chỉ Yến Lăng là , rõ ràng ở ngay bên cạnh, nàng giơ d.a.o mổ, những lùi bước, ngược còn giúp nàng g.i.ế.c , vẫn cứ ôm ấp những tâm tư thể .
“Ngươi thích ?”
Đột nhiên thấy câu hỏi thẳng thắn, khuôn mặt thiếu niên đỏ bừng.
Hắn dời tầm mắt, ấp úng: “Ta, …”
Từ Ngâm dứt khoát thẳng: “Nếu thích , gả cho A Lộc vương tử , liên quan gì đến ngươi? Hôn sự , Đại Lương ở ngay bên cạnh, cùng họ kết thành đồng minh, Nam Nguyên sẽ cô lập. Huống hồ, chỉ cần gả cho , sẽ là vương phi, còn gì để cầu nữa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-165.html.]
Yến Lăng sốt ruột, buột miệng thốt : “Các ngươi tìm đồng minh, Quan Trung chúng ? Chỗ nào bằng họ?”
Từ Ngâm .
Dưới sự chăm chú của nàng, Yến Lăng cúi đầu, nhẹ giọng : “Ta, trở về sẽ báo cáo với cha , ngươi chờ một chút, ?”
Từ Ngâm thở dài, : “Yến Nhị công tử, , trưởng của ngươi đồng ý.”
Yến Lăng vui nhíu mày: “Anh đồng ý thì ? Hôn nhân là do cha quyết định, chỉ cần cha đồng ý là .”
“Ngươi chắc chắn cha sẽ đồng ý ?” Từ Ngâm truy vấn, “Nếu họ cũng đồng ý, ngươi sẽ gì?”
Yến Lăng nàng hỏi đến cứng họng, một lúc lâu trả lời.
Từ Ngâm liền đặt chiếc túi gấm tay : “Đừng gây rối nữa, về cùng trưởng . Trên đời nhiều cô gái , ngươi thấy còn quá ít, chừng nhanh sẽ thực sự thích. Bây giờ chẳng qua chỉ là nhất thời xúc động, đừng những lời khiến hối hận.”
Hắn mới mười bảy tuổi, nghĩ nhiều như ? Đối tượng liên hôn của phủ Chiêu Quốc công quá nhiều, nhà họ Từ cũng chiếm ưu thế. Huống hồ chuyện ở Ung Thành , truyền đến tai khác, tám phần sẽ nàng tàn nhẫn độc ác.
Từ Ngâm kiềm chế tâm tình, từ biệt : “Trời còn sớm, Yến Nhị công tử về nghỉ ngơi , tiễn.”
mà, xoay một nửa, cổ tay nắm lấy.
Từ Ngâm thể đầu, thấy thiếu niên ánh trăng với đôi mắt sáng rực.
Yến Lăng nữa nhét chiếc túi gấm tay nàng, kiên quyết : “Dù khác nghĩ thế nào, đây là tâm ý của . Ta còn tranh thủ, lẽ phụ sẽ đồng ý thì ? Ngươi dù cũng cho một cơ hội, để thử một chứ? Cứ thế rõ ràng, quá công bằng.”
“…” Nàng một lúc lâu trả lời.
Yến Lăng càng nôn nóng, : “Chính ngươi hứa, thể nuốt lời!”