Câu trả lời thế nào đây? Từ Ngâm khó xử.
A Lộc vương tử hiểu, gật đầu : “ thích A Ngâm tiểu thư!”
Từ Ngâm kỳ lạ: “A Lộc vương tử cũng là đầu tiên gặp ? Sao thích ngay ?”
A Lộc vương tử : “Tuy là đầu tiên gặp cô, nhưng sớm về chuyện của cô. Đối mặt với tên hung đồ Ngô Tử Kính, cô mang theo vài gia tướng, cứ thế xông Ung Thành, g.i.ế.c c.h.ế.t . Điều đó thật sự quá ghê gớm, bội phục cô, đây lẽ chính là điều mà Trung Nguyên các cô gọi là ngưỡng mộ!”
Từ Ngâm nhất thời nên gì mới .
Việc g.i.ế.c Ngô Tử Kính, đối với một nữ tử Trung Nguyên mà , một chút cũng đáng khen. Bởi vì nữ tử Trung Nguyên lấy nhu thuận , “dũng mãnh” là lời khen. trong miệng A Lộc vương tử, là một ưu điểm khiến rung động.
Yến Thừa trợn mắt há mồm.
A Lộc vương tử thật thẳng thắn, quả nhiên là dị tộc, một chút cũng hàm súc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trong lòng nghĩ , mắt qua.
Yến Lăng tủm tỉm : “A Lộc vương tử, cũng ngưỡng mộ ngài! Nghe lão vương phi triệu tập thuộc hạ cũ, là do ngài , thật đúng là ghê gớm!”
Đang bày tỏ lòng ái mộ, bỗng nhiên chen ngang, A Lộc vương tử “A” một tiếng, nhất thời . Có đang tỏ thiện ý với , chắc lịch sự đáp ? đang chuyện với A Ngâm tiểu thư mà…
Yến Lăng lập tức : “Nói đến liên châu tiễn, cũng chút tâm đắc, là chúng thảo luận một phen? Tới tới tới…”
Hắn cần đồng ý , kéo A Lộc vương tử giao lưu tài b.ắ.n cung.
“Liên châu tiễn cũng khó luyện, còn một loại gọi là truy vĩ tiễn, A Lộc vương tử từng thấy ?”
Nói , giương cung biểu diễn, mũi tên đầu tiên trúng hồng tâm, mũi tên thứ hai ngay đó b.ắ.n , đuổi theo đuôi tên thứ nhất mà , chẻ đôi nó , cắm chặt bia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-170.html.]
“Tài b.ắ.n cung thật cừ!” Từ Ngâm khỏi khen một tiếng, đầu lệnh, “Mang tên đến!”
Tiểu Mãn đưa tên lên, Từ Ngâm giương cung, cũng b.ắ.n hai mũi tên như , “cạch” một tiếng, mũi tên thứ hai chẻ đôi đuôi tên thứ nhất, trúng ngay hồng tâm.
Yến Lăng rạng rỡ, : “Có vui ? Luyện cái , cả sức cánh tay và độ chính xác đều thể thiếu, luyện thành thạo thì giữa vạn quân lấy đầu thượng tướng cũng là chuyện khó.”
Từ Ngâm gảy dây cung, : “Yêu cầu về độ chính xác cao, cây cung thuận tay lắm.”
Yến Lăng vội : “Ta lúc một cây cung, thợ đó cứ khăng khăng là bằng gân rồng, như khoác lác, nhưng cung thật sự …”
Thấy hai họ chuyện hợp ý, A Lộc vương tử theo bản năng cảm thấy , chen : “A Ngâm tiểu thư, Đại Lương chúng một loại gỗ chá, thích hợp để cung…”
Ngươi một lời một lời, thoáng qua, hai chuyện thật sự hợp…
Trên hành lang xa xa, Quý Kinh cảm thán: “Tam tiểu thư trưởng thành ! Một nhà con gái, trăm nhà đến hỏi… Đại nhân, ngài chọn thế nào?”
Từ Hoán về phía đó, trả lời: “Làm gì cửa cho chọn? Bên A Lộc vương tử, A Ngâm tự từ chối. Còn Yến Nhị công tử, trưởng của đồng ý. Ta thấy nó gả .”
Quý Kinh ha hả : “Đại nhân đùa, Từ thị con gái ai mà ? Đợi tam tiểu thư cập kê, tự nhiên sẽ nhiều thế gia đến cầu hôn.”
Lúc đại tiểu thư cập kê, bao nhiêu nhà đến cửa cầu hôn, nếu đại nhân quyết tâm giữ nàng ở nhà, hôn sự sớm định .
Bây giờ tam tiểu thư cập kê, dựa thanh danh của Từ thị song xu, còn thực lực ngày càng lớn mạnh của Nam Nguyên, đến cầu chỉ thể nhiều hơn.
Từ Hoán lắc đầu, mặt nửa điểm ý : “Lão Quý, ông tính sót một điều.”
“A?” Quý Kinh hiểu.
Từ Hoán : “Chuyện A Ngâm ở Ung Thành truyền ngoài, ông còn nhà nào sẽ đến cầu hôn?”