Tàng Châu - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-08-27 09:35:31
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chẳng lẽ thật sự là chẩn đoán nhầm? Có lẽ đêm đó đại nhân căn bản , lão Quý, ông dọa chúng đấy chứ?”

Quý Kinh vui: “Đại nhân nôn từng ngụm máu, chỉ thấy.”

“Vậy đột nhiên khỏe ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

? Chắc là thần tiên hiển linh !”

Phương Dực đầu qua, trong phòng yên tĩnh, giống như bình thường.

“Được , đại nhân , các mau về việc .”

“Chậc chậc chậc, cho cái lão Quý nhà ngươi, bây giờ đuổi chúng .”

“Vậy chúng đây, nếu đến thăm đại nhân, ai thèm để ý đến ông !”

“Nói đấy.”

Mấy vài bước, thấy Phương Dực vẫn còn tại chỗ.

“Phương tư mã? Ngài ?”

Vạn Tung mặt quỷ: “Chúng chỉ đến thăm đại nhân, còn khác gặp, thể ngay bây giờ ?”

Mấy lộ nụ đầy ẩn ý, : “Vậy chúng , Phương tư mã, lát nữa gặp.”

Phương Dực , coi như ngầm thừa nhận.

Đợi họ xa, thử dò hỏi Quý Kinh: “Quý tổng quản, …”

Quý Kinh : “Đại tiểu thư đến chỗ lão phu nhân, một lát nữa mới thể đến. Phương tư mã nếu , thì cứ ở đây đợi một chút.”

Phương Dực gật đầu.

“Vậy lo công việc , ngài cứ tự nhiên.” Quý Kinh thi lễ một cái, .

Phương Dực theo ông rời , chậm rãi trở trong phòng.

Vị Hoàng đại phu tính tình cổ quái, thích nhiều , lúc tỳ nữ gia nhân đều canh giữ ở bên ngoài, trong phòng chỉ và một dược đồng.

Phương Dực mắt lóe lên, tiến lên hỏi: “Hoàng đại phu, đại nhân thật sự bệnh gì khác ?”

Hoàng đại phu kỳ quái : “Ngươi thấy nên bệnh gì?”

Phương Dực dừng một chút, : “Vãn sinh chỉ là hiểu, lúc mời ngài, đại nhân trông vẻ chút nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-18.html.]

“Ồ, chuyện đó !” Hoàng đại phu , “Lão phu mới , thể là do lang băm chẩn đoán nhầm.”

Phương Dực vẫn từ bỏ: “Trên mạch tượng cũng ? Đại nhân đó gầy như , mặt chút huyết sắc nào, giống như chuyện gì.”

“Ai mà ? Ta thấy.” Hoàng đại phu một cách vô trách nhiệm.

Phương Dực còn gì để .

mà…” Hoàng đại phu thêm hai chữ.

Phương Dực lập tức căng thẳng: “Cái gì?”

Hoàng đại phu vuốt râu, trầm tư : “Lão phu thấy Từ đại nhân, cảm giác tinh huyết của ngài thiếu hụt nghiêm trọng, như thể đó thứ gì đó gặm nhấm.”

“Vậy thứ đó ?”

“Không tìm thấy!” Hoàng đại phu xua tay, “Kệ nó , dù lão phu thấy, chỉ chịu trách nhiệm với những gì thấy thôi.”

“…”

Bên ngoài hỏi: “Hoàng đại phu, tìm cho ngài hai bộ quần áo để tắm rửa, ngài qua thử xem ạ?”

“Các việc cũng nhanh thật.” Hoàng đại phu vui vẻ, “Được, lão phu thử ngay.”

Hắn Phương Dực: “Ngươi…”

Phương Dực : “Vãn sinh ở đây chờ.”

“Được.” Hoàng đại phu nghi ngờ gì, với dược đồng, “Tam Thất, ngươi trông chừng ở đây cho .”

“Biết , sư phụ.”

Hoàng đại phu ngoài, trong phòng chỉ còn Phương Dực và dược đồng hai .

Dược đồng hướng thi lễ, cầm một cái bát thuốc, giường bệnh chậm rãi nghiền.

Phương Dực mỉm đáp , thu hồi ánh mắt, về phía bên .

Không thể đến gần giường bệnh, thể tìm con cổ trùng rơi ở , chỉ thể nghĩ lời của Hoàng đại phu.

Tinh huyết thứ gì đó gặm nhấm, phù hợp với đặc tính hút tinh nguyên của cổ trùng. hiện tại mặt đại nhân huyết sắc, là cổ trùng còn nữa ?

Đang yên đang lành, còn? Người Miêu đó rõ ràng , trừ phi ký chủ c.h.ế.t , nếu cổ trùng sẽ như giòi trong xương, tuyệt đối biến mất.

Ánh mắt lơ đãng đảo qua, bỗng nhiên thấy bàn mấy bộ quần áo, đó những đốm đỏ, dường như là vết máu.

Phương Dực trong lòng khẽ động, qua đó.

Loading...