Quý Kinh cầm tấm thiệp, mặt đầy nghi hoặc: “Đông Giang vương tại tự nhiên gửi thiệp đến? Tiểu nhân nếu nhớ lầm, họ tổ chức thu yến , là để chọn phi cho thế tử ?”
Đông Giang vương năm nay bệnh tật liên miên, liền nhân lúc còn minh mẫn, lo xong chuyện đại sự cho thế tử. Bây giờ là Trung thu, chọn chắc sớm định , lâm thời gửi thêm thiệp đến?
Từ Hoán nhéo nhéo mi tâm, thở dài : “Đây là chúng Ung Thành, nên đến thử.”
“Vậy đại tiểu thư ?”
Vấn đề , các quan viên và phụ tá trong phòng nghị sự đều đưa ý kiến.
“Đông Giang vương gửi thiệp, đại tiểu thư nếu , chẳng là nể mặt .”
“ ! Chúng và Đông Giang vương vốn qua , Ung Thành , thật khó coi.”
Từ Hoán gật đầu. Ông cũng nghĩ , Nam Nguyên hiện tại thể đắc tội với Đông Giang.
“Thực , kết với Đông Giang, cũng khá !”
Lời , trong Nghị Sự Đường đột nhiên im lặng, tất cả đều về phía vị lục sự lên tiếng.
Lục sự đến trong lòng run rẩy, khó hiểu hỏi: “Chẳng lẽ ? Người thế tử của Đông Giang vương, Lý Văn, là rộng lượng, dung mạo tuấn tú, nếu lời đồn sai, quả thật là một chồng cho đại tiểu thư!”
Ông , kéo suy nghĩ của trở .
nhỉ, đại nhân đang tìm kiếm hôn sự cho đại tiểu thư, nếu nhân phẩm vấn đề, thế tử của Đông Giang vương quả thật là một đối tượng . Dù đại nhân cũng định giữ đại tiểu thư chiêu rể, với tài mạo và phẩm cách của đại tiểu thư, thế nào mà xứng, hà tất để đại tiểu thư chịu thiệt thòi gả cho thấp hơn?
“Đại nhân?” Quý Kinh dò hỏi ý kiến của Từ Hoán.
Từ Hoán nghĩ nghĩ, : “A Tư là trưởng nữ của , từ nhỏ nuôi dưỡng bên cạnh, để nó xa gả, trong lòng thật nỡ.” Ngay đó, ông chuyển giọng, , “, nếu nó thể gả cho một lang quân như ý, cũng coi như đáng giá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-183.html.]
Quý Kinh tán đồng: “Dù là những thanh niên tài tuấn khác, chừng cũng sẽ ngoài quan, chỉ cần đại tiểu thư còn thể về thăm nhà, đều như cả.”
Từ Hoán chậm rãi gật đầu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ông tỏ thái độ, hướng của sự việc chút đổi. Ban đầu bàn bạc việc , chủ yếu là thể đắc tội với Đông Giang vương, bây giờ nghĩ , coi như là đại tiểu thư xem mắt, lỗ.
Thế là khí trong Nghị Sự Đường thả lỏng, mặt mang theo nụ , về việc dự tiệc.
“Người hộ tống chọn lựa cẩn thận, thể để xem thường đại tiểu thư.”
“Người đông một chút, như mới khí thế.”
“Đại tiểu thư đầu xa nhà, bên cạnh mới , là để đại công tử hộ tống?”
“Đại công tử tuổi còn nhỏ, từng trải chuyện , bằng để nhị gia ? Cũng là một trưởng bối đàng hoàng, lỡ việc gì cũng dễ ứng đối.”
“ , nhà của phu nhân là vọng tộc ở Đông Giang, còn chiếu ứng, ?”
“Không sai sai…”
Từ Hoán mỉm lắng , đầu thấy thứ nữ đang ngẩn ngơ, liền lên tiếng hỏi: “A Ngâm, con thấy thế nào?”
Từ Ngâm ngẩng đầu, ngơ ngác ông.
Từ Hoán nhận nàng điều , liền dịu dàng hỏi: “Con thấy ?”
Ông hỏi, tiếng nghị luận liền ngừng , đều đổ dồn ánh mắt về phía nàng.
Mấy ngày nay, họ nghị sự luôn tam tiểu thư ở bên, trong lòng đều rõ, đại nhân quyết tâm để tam tiểu thư kế thừa gia nghiệp. Nếu là đây, họ lẽ sẽ cảm thấy , nhưng trong lúc đại nhân hôn mê, tam tiểu thư thất bại âm mưu của Phương Dực, đánh mà thắng chiếm Ung Thành, họ tâm phục khẩu phục, việc càng tôn trọng ba phần.
Chỉ chuyện mắt, nếu tam tiểu thư đồng ý, đại nhân chừng sẽ đổi chủ ý.