Tàng Châu - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-08-27 09:35:32
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây hình như là quần áo dính m.á.u lúc nôn đó, hai ngày , tại vẫn còn để ở đây?

Quý Kinh quản lý nhà cửa nghiêm, tuyệt đối cho phép hạ nhân lười biếng như , lẽ nào nguyên nhân đặc biệt gì?

Phương Dực liếc dược đồng, thấy chỉ chú tâm giường bệnh, liền chậm rãi lật xem.

Lẽ nào cổ trùng vô tình nôn ?

Lật qua lật , dường như thấy ở cổ áo kẹp một vật nhỏ bằng hạt gạo, tim đập thình thịch, đang định kỹ hơn…

Cửa bỗng nhiên mở .

Từ Ngâm kinh ngạc : “Phương tư mã, ngài ở đây !”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Phương Dực buông tay xuống, vẻ mặt tự nhiên gật đầu với nàng: “Tam tiểu thư, đến thăm đại nhân.”

“Ồ.” Từ Ngâm thờ ơ đáp một tiếng, bước cửa, “Hoàng đại phu ?”

“Đi thử quần áo .”

Từ Ngâm gì, quét mắt về phía bàn bên cạnh .

Phương Dực tự nhiên hỏi: “Đây là quần áo đại nhân mặc qua ? Tại đặt ở đây?”

“Là Hoàng đại phu . Nói là để xem m.á.u nôn đêm đó của cha gì bất thường .” Từ Ngâm xong, đầu hỏi dược đồng, “Điều tra ?”

Dược đồng dậy hành lễ, đáp: “Sư phụ còn xem ạ.”

“Ồ.” Từ Ngâm dường như hứng thú với chuyện , qua xem cha.

Phương Dực hỏi: “Tam tiểu thư, đại tiểu thư đến ?”

Từ Ngâm tranh thủ trả lời một câu: “Chị gái hôm nay dùng bữa với bà nội.”

“Vậy …” Phương Dực dừng một chút, , “Vậy xin cáo từ .”

Từ Ngâm thờ ơ xua tay.

Phương Dực liền chắp tay, rời khỏi phòng.

Từ Ngâm đang xem dược đồng nghiền thuốc, chậm rãi thẳng dậy, ngoài, ánh mắt lạnh lẽo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-19.html.]

Bóng dáng Phương Dực biến mất, Quý Kinh và Hoàng đại phu .

“Tam tiểu thư.”

Từ Ngâm hướng họ hất cằm: “Kiểm tra .”

Hoàng đại phu lật qua lật , : “Không .”

Dược đồng buông bát thuốc xuống, bẩm báo: “Sư phụ, dừng ở đó lâu, con dám đầu .”

Quý Kinh chau mày, môi mím chặt, một lúc lâu mới : “Tam tiểu thư, thật sự là ?”

“Ông thấy ?” Từ Ngâm nhàn nhạt , “Mắt thấy là thật.”

mà…” Quý Kinh thực sự thể chấp nhận, nửa ngày cũng lời.

Từ Ngâm nhẹ nhàng : “Quý tổng quản, ông nghĩ xem, nếu cha vẫn tỉnh , ai sẽ là lợi lớn nhất?”

Quý Kinh trầm mặc hồi lâu.

Nếu đêm qua đại nhân thật sự qua đời, thì ông sẽ phụng mệnh tiểu thư. Theo ý của đại nhân, đại tiểu thư tám phần sẽ gả cho Phương Dực, đến lúc đó, sẽ trở thành chủ nhân mới của phủ thứ sử.

“Quá vội vàng …” Quý Kinh lẩm bẩm.

Đại nhân vẫn còn ở tuổi tráng niên, tương lai nhất định thể tiến xa hơn nữa. Phương Dực bản cũng còn trẻ, mới ngoài hai mươi hà tất tranh giành quyền lực? Hơn nữa, và đại tiểu thư ngay cả hôn ước cũng định, ai xảy chuyện bất ngờ gì ?

Quý Kinh nghĩ . Hơn nữa…

“Đại nhân đối với ơn nặng như núi, tại như ?”

“Có lẽ, chính là vì ơn quá nặng .” Từ Ngâm , “Lúc nào cũng khác nhắc nhở, cảm giác luôn mang nợ dễ chịu chút nào.”

“Nếu là như , cũng quá lòng lang sói!” Quý Kinh hung hăng đ.ấ.m bàn.

Sắc mặt Từ Ngâm càng thêm lạnh nhạt. Chuyện là gì? So với những việc , hạ độc đáng là gì? Hắn còn thể những chuyện lòng lang sói hơn nữa.

Quý Kinh lau mặt, hỏi: “Tam tiểu thư, xử trí thế nào?”

Từ Ngâm trả lời, liếc Hoàng đại phu.

Hoàng đại phu mới đổ con cổ trùng xem xét, nhận ánh mắt của nàng, ha ha : “Lão phu chỉ là một đại phu, chuyện trong phủ các , liên quan đến chúng .”

Sau đó đuổi họ ngoài: “Các bàn chuyện thì ngoài mà , ở đây chỉ chữa bệnh.”

Loading...