Tàng Châu - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-08-28 04:58:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Văn vỗ vai , : “Được , hôm nay theo đại ca tuần tra quân doanh, chắc em cũng mệt , về nghỉ ngơi .”

“Vâng.” Lý Đạt chắp tay, cung tiễn rời .

Lý Văn về thư phòng, gọi lục sự và những khác đến, chuẩn cho chuyến .

Lý Đạt xa, tại chỗ một lúc, trở về. Đi vài bước, như chợt nảy ý định, lệnh cho hầu: “Đại ca mấy ngày nay vất vả, chúng Vấn Nhạc lâu mua món vịt bát bảo mà thích !”

Người hầu đáp lời, nịnh nọt: “Công tử và thế tử thật là tình sâu.”

Lý Đạt , hầu dặn dò xong với thủ vệ, khỏi vương phủ Đông Giang.

Hắn xe, cũng kiệu, cứ thế tản bộ.

Thấy đến Vấn Nhạc lâu, lệnh cho hầu mua vịt bát bảo, miệng : “Ta dạo cửa hàng thư họa, ngươi mua vịt xong thì mau mang đến cho đại ca, cần chờ .”

Người hầu đáp một tiếng, lầu.

Lý Đạt bên ngoài tửu lầu, về phía . Hắn như đang tùy ý dạo phố, bên , ngó bên , theo dòng chậm rãi về phía .

Một lát , bóng dáng biến mất đường phố, rẽ một con hẻm nhỏ.

Đến đây, Lý Đạt trái , ai chú ý đến , liền nhanh chân hơn, xuyên qua các con phố và hẻm.

Không bao lâu, đến bên ngoài một phủ .

Phủ chiếm một diện tích khá rộng, dạo một vòng, tìm thấy một cửa hông ít qua , trèo lên một gốc cây bên cạnh.

Hắn cứ thế chờ đợi, mãi cho đến khi trời tối, cửa hông bỗng nhiên mở .

Lý Đạt đột nhiên mở mắt, chằm chằm.

Bên trong truyền đến một giọng thấp: “Tiểu thư, ở đây.”

Sau đó, hai bóng dáng nữ tử bước , trái , nhanh chân ngoài.

Lý Đạt từ cây nhảy xuống, theo họ một đoạn đường, cho đến khi một quán khá vắng vẻ.

Nha chuyện với chủ quán, vị tiểu thư vẫn đội nón rèm, một bên chờ.

Rất nhanh, hai dẫn trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-215.html.]

Lý Đạt nghĩ nghĩ, sửa xiêm y, từ trong bóng tối bước , công khai tiến quán .

Chủ quán thấy , lộ nụ quen thuộc: “Vị công tử , uống ?”

Lý Đạt , : “Không uống , tìm .”

Chủ quán ngẩn một chút, rõ ràng căng thẳng lên, : “Không công tử tìm ai?”

Lý Đạt duỗi tay chỉ: “Vị tiểu thư mới .”

Chủ quán gượng một tiếng, trả lời: “Vậy công tử đợi ở đây một lát, tiểu nhân hỏi một tiếng.”

Hắn khỏi quầy, Lý Đạt vươn tay: “Không cần hỏi, dẫn cùng .”

Chủ quán vội vàng từ chối: “Công tử, như lắm, dù đó cũng là một vị tiểu thư…”

Lý Đạt một tiếng, bỗng nhiên hạ giọng, hung hăng : “Ngươi nếu dẫn cũng , từ đây , sẽ đến nha môn bẩm báo. Ngươi chọn cái nào?”

“Công tử!” Chủ quán kinh ngạc và tức giận trừng mắt .

Lý Đạt , lộ vẻ tự tin, nhẹ giọng : “Không tồi, ngươi cũng ngốc, ăn đàng hoàng.”

Chủ quán đờ đẫn. Đối phương những lời , hiển nhiên mánh khóe của quán họ, hà tất điều thừa.

“Ngươi rốt cuộc gì?” Hắn cũng giả vờ nữa, lạnh giọng quát.

Lý Đạt khẽ: “Ta , chỉ là tìm .”

Chủ quán lạnh lùng , thấy nụ của vẫn đổi, cuối cùng cũng dịu , chần chừ hỏi: “Thật sự mục đích khác?”

Lý Đạt nhàn nhạt : “Ngươi cản nữa, chừng sẽ mục đích khác.”

Chủ quán suy tư một lát, cuối cùng cũng tránh : “Công tử, tuy ngài phận tầm thường, nhưng tiểu điếm cũng sức phản kháng. Nếu ngài thật sự đúng, đừng trách tiểu điếm giữ ngài đây.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Lý Đạt lơ lời tàn nhẫn của , thản nhiên : “Đừng vội, chừng là chuyện !”

Chủ quán hồ nghi một cái, nữa, dẫn đến gian phòng riêng đó.

Cửa nhẹ nhàng gõ vang, bên trong truyền đến giọng cảnh giác: “Ai?”

Chủ quán : “Tiểu thư, một vị công tử tìm ngài.”

Loading...