Trong những bữa tiệc thế , thường chỉ nếm hai miếng thôi, hiếm ai như cô, cắm cúi ăn, đĩa nào bưng xuống cũng sạch sẽ.
Sầm Tam tiểu thư đối diện nhịn , : “Nhìn Từ Tam tiểu thư ăn uống, thật khiến ngon miệng. Ngươi thưởng thức tài nghệ của đầu bếp vương phủ như , cô mẫu nhất định sẽ vui.”
Từ Tư liếc , đáp: “Sầm Tam tiểu thư chê , con bé từ nhỏ ham ăn, hễ gặp mỹ thực là nhất quyết lãng phí.”
Sầm Tam tiểu thư như : “Vậy ? Thật ngưỡng mộ Từ Tam tiểu thư, tuổi còn nhỏ ăn thế nào cũng mập. Qua hai năm nữa thì nên phóng túng như , ăn sẽ biến thành thịt cả, y phục mới mặc hai may , sầu c.h.ế.t .”
Từ Ngâm nuốt xuống đồ ăn trong miệng, ngẩng đầu, vẻ mặt ngây thơ : “Sao thế ? Một ngày nhiều công khóa như , ăn lấy sức lực. A, là Sầm Tam tiểu thư lên lớp ạ? Thế thì quá, và tỷ tỷ từ sáng đến tối học kinh nghĩa, thi từ, thư họa, nhạc lý, nữ công, cưỡi ngựa b.ắ.n cung… Trời ạ, nhiều môn như , nghĩ đến đau đầu, đành ăn một bữa no giải ngàn sầu.”
“Ngươi…” Sầm Tam tiểu thư cứng họng, tức đến bốc khói.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Con nhỏ đang lười biếng ? Còn khoe khoang nữa, ở đây ai mà xuất từ gia đình thi thư, công khanh nhiều đời? Xét về thi văn lễ nghi, đó đều là mưa dầm thấm đất, nhà họ Từ mới phất lên hai đời thể so bì? Vậy mà nó cũng hổ mà nhắc đến!
Đông Giang vương phi thì hẹp hòi như Sầm Tam tiểu thư, bà chỉ cho rằng Từ Ngâm hiểu chuyện, bèn giải thích giúp cháu gái một câu: “Công khóa của các cô nương nhà chúng đều sắp xếp lượt. Trước học hai ba năm thi văn, học một hai năm cầm kỳ thư họa, cuối cùng mới là nữ công, đạo, điều hương… Học sâu như các ngươi.”
Trước mặt vương phi, Từ Ngâm đương nhiên sẽ tranh cãi nữa, ngược còn vẻ bừng tỉnh đại ngộ: “Nghe vương phi , cách sắp xếp công khóa thật học vấn. Trước hết là hiểu chữ nghĩa, đó bồi đắp tình cảm, cuối cùng mới là các loại tài nghệ, từng bước tuần tự, dễ hơn nhiều so với học cùng một lúc. Con về với phụ , học như mới hợp lý, nhồi nhét tất cả , chúng con học mệt mà hiệu quả .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-271.html.]
Nàng tâng bốc một cách dấu vết, Đông Giang vương phi hưởng thụ, mím môi : “Cũng hẳn là , Từ thứ sử học rộng tài cao, cách sắp xếp của ngài hẳn đạo lý riêng, cũng thể hiểu hết.”
Từ Tư bật , đầu : “Vương phi cần để ý nó. Công khóa nhiều thì ảnh hưởng gì đến nó ? Cứ môn nào thích là nó thể biến thành buổi học cưỡi ngựa b.ắ.n cung hết.”
Đông Giang vương phi ngạc nhiên: “Từ Tam tiểu thư thích cưỡi ngựa b.ắ.n cung ?”
Từ Tư : “Nó thích, chỉ là tìm cớ để chơi thôi!”
Tiểu cô nương quản thúc, cha yêu chiều như châu báu, khó tránh khỏi chút tùy hứng. Vương phi gật đầu thấu hiểu, thảo nào Từ thứ sử sắp xếp nhiều công khóa như , chắc là để học chút nào chút .
Có điều, Từ Đại tiểu thư trông hiểu chuyện, lễ, chắc là học hành tệ nhỉ?
Một bên, Sầm Tam tiểu thư cố nén xúc động trợn mắt. Nói chuyện với thì gươm đao ẩn giấu, đến mặt vương phi thì nịnh nọt khoe mẽ, đúng là lật mặt.
Được lắm, nếu thể khoác lác như , lát nữa để xem chị em các ngươi rốt cuộc tài nghệ gì, ở đây bao nhiêu thế gia quý nữ, đừng để mất mặt hổ.
Yến tiệc diễn kha khá, Từ Ngâm ăn no, đặt đũa xuống, thì Lỗ phu nhân đề nghị: “Có rượu thức ăn, ca vũ, nhưng vẫn thiếu thiếu chút gì đó. Các vị tiểu thư đây đều là đủ thi thư, đa tài đa nghệ, là nhân cơ hội góp vui một phen?”