“Được.” Yến Lăng đầu, tủm tỉm cảm ơn thị vệ trưởng, “Làm phiền ngươi một chuyến, hôm khác mời ngươi uống rượu.”
Thị vệ trưởng phận thật của , liền luôn miệng dám.
Trong xe ngựa, Từ Ngâm khẽ mỉm .
Nghe lời thị vệ trưởng , Ngụy Tứ rõ ràng điều gì đó. Từ khi trọng sinh đến nay, cô một mang theo ký ức của kiếp , dù là phụ tỷ tỷ, những điều cô cũng chỉ là chuyện bên lề. Nếu Ngụy Tứ thật sự chuyện kiếp , cô đúng là gặp một .
…
Ngụy Tứ khổ sở chờ đợi một ngày, cuối cùng cũng thấy tiếng động từ cửa sắt.
Nàng lập tức lao lên phía , mắt tha thiết qua: “Thế tử…”
Nàng mà, thế tử là một ôn nhu nhân từ, dù gì cũng từng bàn chuyện hôn nhân, chắc chắn sẽ đến gặp nàng một .
Thế nhưng, khi đến từ từ tới cửa lao, tháo áo choàng xuống, nụ mặt nàng đông cứng .
“Sao là ngươi?!” Nàng thất thanh hô lên.
Từ Ngâm hỏi : “Sao thể là ?”
“Thế tử ? Ngươi, yêu tinh nhà ngươi, dùng cách gì để mê hoặc thế tử?”
Không cần Từ Ngâm mở miệng, thị vệ trưởng bên cạnh quát: “Láo xược! Không vô lễ với Từ Tam tiểu thư!”
Sự xuất hiện của thị vệ trưởng ở đây đại diện cho thái độ của Lý Văn. Trái tim Ngụy Tứ như rơi xuống hầm băng, cam lòng hét lên: “Đoạn thị vệ! Ngươi đừng cô mê hoặc, cô là yêu nhân, cô chắc chắn tà thuật…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-301.html.]
Mặc cho nàng đến khô cả họng, thị vệ trưởng vẫn hề lay động, đầu lệnh cho cai ngục: “Dọn chỗ cho Tam tiểu thư.”
Cai ngục nhanh chóng chuyển ghế đến, thậm chí còn mang tới một tách nhỏ. Từ Ngâm xuống, : “Các ngươi lui cả , để và Ngụy Tứ tiểu thư chuyện một chút.”
“Vâng.”
Cai ngục đều lui ngoài, thị vệ trưởng cũng dẫn xa. Từ Ngâm bưng tách , chậm rãi : “Bây giờ còn ai khác, Ngụy Tứ tiểu thư gì thì thể thẳng .”
Ngụy Tứ hung dữ trừng mắt cô: “Tiện nhân, nếu dùng tà thuật, Đông Giang thể để ngươi càn!”
Thần thái lúc của nàng rõ ràng mang theo uy thế của một Đông Giang vương phi ngày .
Từ Ngâm nhướng mi, như nàng: “Lời hiểu lắm, tà thuật gì chứ, từng thấy?”
“Ngươi còn giả ngây!” Giọng Ngụy Tứ trở nên ám ảnh, “Nếu ngươi dùng tà thuật, đường mai phục? Sao trong Vọng Giang lâu thích khách? Rõ ràng nên như , phụ ngươi mấy tháng c.h.ế.t , yến tiệc mùa thu cũng phần của chị em các ngươi! Nhị công tử sẽ kế vị vương, còn …”
“Sẽ trở thành Đông Giang vương phi?” Từ Ngâm bật , “Ngụy Tứ tiểu thư, ngươi thấy lời của mâu thuẫn ? Nếu chị em chúng đến Đông Giang, thì đường mai phục? Chính ngươi sai một nước cờ, vu khống tà thuật. Vậy còn ngươi, những chuyện đó? Chẳng cũng tà thuật ?”
“Ngươi thừa nhận !” Ngụy Tứ bám lấy cửa lao, qua song sắt, khuôn mặt bỏng trông vô cùng đáng sợ, “Ngươi thừa nhận ngươi thấy chuyện tương lai!”
Từ Ngâm tủm tỉm: “Chẳng ngươi đang lừa thừa nhận ? Được thôi! Ta sẽ theo ý ngươi, thừa nhận đấy. Bây giờ ngươi định gì nào?”
“Đương nhiên là…” Kêu thế tử g.i.ế.c ngươi. Nửa câu kịp , ánh mắt nàng ảm đạm .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Một thể dự đoán tương lai, đối với bậc cầm quyền mà là một điều đáng sợ, nó đại biểu cho việc khác nắm khả năng tiên tri. Nàng lợi dụng tâm lý để khiến thế tử cảnh giác với nhà họ Từ. thế tử đến, chứng tỏ sự tin tưởng của dành cho nhà họ Từ vượt qua sự đề phòng, nàng còn thể lợi dụng điều gì nữa?
Chuyện bằng chứng, nàng dù kêu trời cũng vô dụng, chỉ cần thế tử để tâm thì chẳng tác dụng gì.