Tàng Châu - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-08-29 04:35:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt quét về phía nội đường, góc váy của một nữ tử lướt qua, đó truyền đến vài tiếng đùa mơ hồ, dường như là hai chị em họ đang xem lễ vật.

Lý Văn lòng đầy tâm sự, thấy Yến Lăng ôm một thứ gì đó, hưng phấn nhà.

Tay nhanh hơn não, đưa tay kéo : “Yến , gì đó?”

Yến Lăng còn kịp trả lời, Từ Trạch bĩu môi: “Còn thể gì? Xum xoe chứ !” Sau đó lẩm bẩm, “ chút tự giác nào, cứ lân la đến mặt tam . Đã sớm hy vọng, đừng lãng phí thời gian, mà cứ …”

Yến Lăng trừng mắt một cái: “Cái gì mà hy vọng? Không thì lấy hy vọng? Được cũng thử mới chứ?”

“Ai!” Từ Trạch , tức đến đ.ấ.m tường, “Thật là, coi !”

Lý Văn lặng lẽ lặp trong lòng. , cũng thử mới chứ?

Ngày trở về, Lý Văn tiễn họ đến tận trường đình cách ngoài thành mười dặm.

“Thế tử?” Giọng của thị vệ trưởng kéo trở về thực tại.

Nhận chủ tử đang mất hồn, thị vệ trưởng ghé sát , nhỏ giọng nhắc nhở: “Phải về ạ.”

“Ồ.”

Bên nhà họ Chu đang từ biệt, thấy Lý Văn gần, Chu Huyên kính cẩn lùi sang một bên, nhường chỗ.

Lý Văn mỉm gật đầu, nhưng : “Yến công tử, vài lời với ngài.”

“Hả?” Yến Lăng hiểu . Lý Văn từ biệt, nên với Từ Trạch hoặc chị em nhà họ Từ ? Sao đầu tiên tìm đến ?

Lý Văn đến một bên khác của trường đình, Yến Lăng vẻ mặt mơ hồ theo .

“Lý thế tử…”

Lời còn xong, Lý Văn chắp tay vái thật sâu.

Bất kể là phận tuổi tác, Lý Văn đều lớn hơn, Yến Lăng thực sự dám nhận đại lễ như , vội vàng lùi sang một bên, vô cùng kinh ngạc: “Lý thế tử, ngài đây là…”

Lý Văn thẳng dậy, thành khẩn : “Yến Nhị công tử phận tôn quý, hai bên chúng lập trường riêng, nhưng ngày tại Vọng Giang Lâu, ngài hề tư tâm, dấn nguy hiểm, tấm lòng , Lý Văn suốt đời khó quên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-304.html.]

Thì là vì chuyện , Yến Lăng nở nụ , chút ngại ngùng xua tay: “Lý thế tử cần khách sáo, cũng vì ngài, mà là…”

“Vì Từ Tam tiểu thư.” Lý Văn nốt nửa câu còn của .

Yến Lăng gật đầu, vẻ “ngươi ”.

Lý Văn khỏi bật : “Yến Nhị công tử cố nhiên ý ban ơn, nhưng thể coi như . Tóm , ân tình ghi nhớ, ngày nào đó nếu cơ hội, chắc chắn sẽ báo đáp.”

Chàng nghiêm túc như , Yến Lăng cũng liền trang trọng đáp lễ.

Tưởng rằng xong, nào ngờ khi dậy, Lý Văn : “Lẽ ơn , nên thành cho Yến Nhị công tử mới . một việc nếu bỏ lỡ, lẽ cả đời sẽ hối hận, cho nên e là với Yến Nhị công tử .”

“Cái gì?”

Lý Văn một tiếng, giải thích, xoay về phía đoàn xe.

“Từ .” Chàng cao giọng gọi.

Từ Trạch đang chuyện với Chu Huyên đầu : “Lý thế tử?”

Lý Văn : “Ta vài câu với Từ Đại tiểu thư, ?”

Nghe , Từ Trạch còn vui vẻ: “Đi !” Sắp chia xa, vị hôn phu thê từ biệt cũng là điều nên .

Lý Văn hỏi: “Có thể riêng ?”

Đây là tránh khác? Từ Trạch mặt lộ vẻ do dự, về phía xe ngựa.

Bên trong động tĩnh, Từ Ngâm nhảy xuống: “Ta qua bên uống ly , lúc nào khởi hành thì gọi nhé!”

Thấy cô dứt khoát như , Từ Trạch cũng nhiều, xua tay cho xe phu lui .

Lý Văn đến bên cửa sổ xe ngựa, thấp giọng gọi: “Từ Đại tiểu thư.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Bên trong truyền giọng dịu dàng của Từ Tư: “Lý thế tử gì?”

Lý Văn giọng nàng bình tĩnh như , khỏi chần chừ một chút, ngay đó nghĩ đến câu của Yến Lăng, bèn cắn răng, : “Lần , khi nào mới thể gặp . Trong lòng một câu hỏi Từ Đại tiểu thư, nếu chỗ nào mạo phạm, hy vọng phiền lòng.”

Từ Tư mỉm : “Lý thế tử cứ , trách .”

Loading...