Tàng Châu - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-08-29 04:35:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện gặp Yến Lăng đường, Từ Ngâm sớm thư báo cho phụ , Vạn Tung cũng . Lúc là cố ý trêu chọc .

Yến Lăng da mặt cũng dày, tủm tỉm trả lời: “Ta Đông Giang chơi thôi, đây là tình cờ gặp ?”

Vạn Tung ha hả, chào hỏi với các tướng sĩ trướng . Tiểu tử lớn lên trong quân đội, giỏi đánh đ.ấ.m chơi, những thuộc hạ của ông ai là thích .

Từ điểm , Vạn Tung càng ủng hộ việc đại nhân liên hôn với phủ Chiêu Quốc công. mà, vương phủ Đông Giang đối với đại tiểu thư cũng là một mối hôn sự hiếm , ông là thuộc hạ, nên nhiều.

Rất nhanh đến ngoài thành Nam Nguyên, Vạn Tung ghìm ngựa , hỏi: “Yến Nhị công tử, ngài cùng thành ?”

Yến Lăng một cách đương nhiên: “Có chứ!”

Vạn Tung ha hả : “Ngài nghĩ kỹ đấy!”

Yến Lăng từ nụ của ông đoán một chút ý tứ, đó liền dừng : “Hay là, vẫn nên… hẵng đến?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vạn Tung hài lòng gật đầu, từ biệt : “Yến Nhị công tử thong thả, rảnh đến chơi!”

Yến Lăng cổng thành gần trong gang tấc, lưu luyến rời: “Vậy một tiếng.”

Hắn ngựa , chậm rãi đến gần xe ngựa: “Cái đó…”

Từ Ngâm trực tiếp vén rèm lên: “Ngươi ?”

“Ừm.” Yến Lăng mắt tha thiết cô, “Ta…”

Đáng tiếc Từ Tư hề ý định thành cho , bên trong bất động như núi.

Yến Lăng trong lòng thở dài, đành : “Lần tuy lén lút ngoài, nhưng khi đảm bảo với phụ . Bây giờ việc xong, cũng nên trở về.”

Từ Ngâm gật đầu: “Vậy ngươi thong thả. Hạ Chí chuẩn hành lý cho các ngươi , nhớ bảo Yến Cát mang theo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-306.html.]

“Ồ.” Nghe vẻ chu đáo, nhưng mà…

Ngay cả một câu giữ cũng ?

Đã Từ Tư còn thò đầu , góp vui: “Yến Nhị công tử, đường bình an nhé!”

Yến Lăng đường lui, đành khô khan đáp: “Vậy… hẹn gặp .”

“Hẹn gặp .”

Yến Lăng lưu luyến từng bước, dẫn Yến Cát từ từ xa.

Đợi bóng dáng biến mất, Từ Ngâm lệnh: “Vào thành thôi.”

“Vâng.”

Yến Cát đầu , đoàn xe của nhà họ Từ biến mất cổng thành, khó hiểu hỏi: “Công tử, tại chúng thành? Đi một đường mệt như , thành nghỉ ngơi vài ngày hơn ? Ngài cũng thể ở cùng Từ Tam tiểu thư thêm vài ngày.”

Yến Lăng thở dài một tiếng, ngả , uể oải lưng ngựa, : “Ta thể thành, nhưng gặp Từ thứ sử thì thế nào?”

“Ách…”

“Hôn sự của Từ Đại tiểu thư và Lý thế tử, thấy tám phần là sắp thành . Ta chen một chân , dù cũng chút tự tin chứ? chuyến phá hỏng việc kết minh của Đông Giang và Nam Nguyên, bên phía phụ khó . Vậy gặp Từ thứ sử, nên dùng thái độ gì? Lần đến hùng hồn thề thốt, xám xịt chẳng gì, chẳng là để ấn tượng ? Thà cứ đợi lúc nào nắm chắc hẵng đến cầu kiến.”

Yến Cát hiểu, trắng mặt mũi gặp cha vợ tương lai, nhưng mà…

“Công tử, nhưng ngài cũng phá hoại chuyện của Từ Đại tiểu thư và Lý thế tử! Ngài còn thế cho nữa. Hầy, Lý Văn phận tôn quý, chẳng lẽ công tử nhà tôn quý ? Bảo ngài thế , đức tài gì chứ?”

Yến Cát đến là một bụng oán giận. Nếu là ở Đồng Dương, an nguy của công tử là chuyện đại sự hàng đầu, ngờ đến Đông Giang thế cho khác. Nếu để quốc công gia , chẳng sẽ tức c.h.ế.t ?

Yến Lăng bản hề để tâm: “Ta .”

Loading...