Hoàng đế hỏi tiếp: “Vậy tại con bảo Yến Nhị cưới nàng? Con tin tưởng Yến Nhị đến ?”
Thái tử chậm rãi trả lời: “Yến Nhị thích nàng, nhi thần nếu thành cho , chắc chắn sẽ càng trung thành với nhi thần hơn.”
Lời tuy chút ngây thơ, nhưng rốt cuộc cũng lập trường của một vua. Hoàng đế bỗng nhiên cảm thấy, dường như thể dạy dỗ Thái tử một chút.
Nghe nội dung thánh chỉ, Yến Lăng mới khẽ thở phào, đầu : “Chuyện tạm thời coi như giải quyết, Bệ hạ từ bỏ ý định đó .”
Từ Ngâm gật đầu: “May là ngài nghĩ thông suốt.”
Về vị Bệ hạ , kiếp nàng chỉ những ấn tượng qua lời kể của khác. Một vị hoàng đế vận khí cực , chỉ vì các hoàng tử lớn tuổi hơn ông đều c.h.ế.t trong Lục Lâm chi loạn nên mới thể kế vị. Ngoài , tài trí của ông bình thường, ham hưởng lạc, bạo quân, nhưng cũng chẳng minh quân.
Kiếp tận mắt chứng kiến, nàng cảm thấy đánh giá đó quả thực xác đáng. Ông tình thế khốn cùng của hoàng thất, cũng hiểu hoàng quyền đang các thế lực địa phương chèn ép, thậm chí bản cũng một vài nỗ lực, ví như phái Tưởng Dịch đến Giang Đông, nhưng ông thiếu năng lực để giải quyết tình thế khó khăn , cho nên chỉ thể một bước tính một bước.
Việc hai nhà bọn họ kết minh đối với hoàng đế chuyện , nhưng dù đổi là một nhà khác thì khác gì ? Chuyện gần như thể ngăn cản. Khi ông hiểu điều , tự nhiên sẽ chuyện vô ích nữa.
Trong lúc nàng đang suy tư, Yến Lăng liên tục liếc sang.
Từ Ngâm nhướng mày: “Làm gì thế?”
Yến Lăng cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng vẫn giấu nét ngượng ngùng: “Cách dù cũng chỉ là chữa ngọn chứ chữa gốc. Chỉ cần hôn sự của nàng một ngày định, chừng chuyện tương tự vẫn sẽ xảy …”
Từ Ngâm thoáng chốc hiểu ý đồ của , trong lòng chút buồn , : “Hôn nhân là do cha định đoạt.”
Vẻ mặt Yến Lăng nhanh chóng tiu nghỉu. Thiếu chút nữa thì quên mất, cha vẫn còn đang chinh chiến ở bên ngoài!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-432.html.]
Hết hy vọng chuyện đính hôn sớm, Yến Nhị công tử đành tập trung sự chú ý chuyện mắt.
“Nàng phát hiện , Dư gia quả thật chút kỳ quái.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Từ Ngâm gật đầu: “Tuy trong thời gian ngắn sẽ thành hôn, nhưng Dư tiểu thư là Thái tử phi chắc như đinh đóng cột , mà Dư gia quá mức khiêm tốn, dường như chuyện chẳng gì đáng nhắc tới. Dư Sung kiểu nho sĩ chua ngoa suốt ngày rả về ơn vua, hành động khỏi cổ quái.”
Yến Lăng vỗ tay một cái: “ ! Vấn đề ở chỗ đó. Dư gia rõ ràng là thế gia võ tướng, nhưng hành sự giống như những văn nhân tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, bao gồm cả vị Dư tiểu thư . Sự việc bất thường ắt điều mờ ám…”
Từ Ngâm khẽ thốt hai chữ: “Giả tạo.”
Nói chuyện với nàng thật thoải mái, chỉ cần mở đầu là nàng thể đoán vế . Yến Lăng bất giác mỉm , tiếp: “ thế, biểu hiện của Dư đại tướng quân, cứ như thể đang cầm một kịch bản mẫu mực trong tay, diễn cho xem theo những gì đó.”
Xét từ một góc độ nào đó, việc của ông sai. Một trọng thần quyền thế ngút trời, gần như chống đỡ cả nửa giang sơn của đế quốc, nếu quá mức kiêu ngạo, tất sẽ chuốc lấy sự nghi kỵ của bậc .
Vấn đề là, đế quốc mục nát đến mức , các nơi quyền thần thế lực lớn hơn ông chỉ một , tỏ khiêm tốn đến thật sự cần thiết.
“Vị Dư tiểu thư , cũng là cố tình dạy dỗ thành như ?” Từ Ngâm nhẹ nhàng , “Một Thái tử phi cổ hủ và giáo điều, tuy khiến yêu thích, nhưng là mà ai thể phản đối.”
Hai .
“Bây giờ, chỉ còn một vấn đề.” Từ Ngâm duỗi ngón tay gõ nhẹ, “Đoan Vương và bọn họ rốt cuộc quan hệ gì.”
“Chuyện chút phiền phức,” Yến Lăng nhíu mày, “Cả Đoan Vương phủ và Dư gia đều lòng cảnh giác cao, vẫn cài của .”
Từ Ngâm suy nghĩ một hồi, cuối cùng thở dài: “Cứ từ từ thôi! Cùng lắm thì bảo Sài Thất để mắt thêm một chút.”
Nói xong chuyện chính, nàng hỏi: “Vết thương của chứ?”