Yến Lăng bất giác đưa tay sờ lên khóe miệng, giả vờ bình tĩnh : “Không , chỉ là bộ thôi.”
Hắn vốn định thể hiện sự bình tĩnh của để tranh thủ hảo cảm của nàng, nào ngờ Từ Ngâm chỉ gật đầu dậy: “Không là , về đây.”
Yến Lăng tròn mắt: “Này! Nàng cứ thế mà ?”
Từ Ngâm dừng bước: “Nếu thì ?”
“…”
Không thể an ủi một chút, thể hiện chút đau lòng ?
…
Ra khỏi phòng, qua một cánh cửa ngầm ẩn nấp, liền đến quán bên cạnh. Lại từ cửa quán ngoài, vòng một vòng lớn, Từ Ngâm mới công khai xuất hiện phố, xe ngựa về phủ.
Nhiều theo dõi quá, hành động cũng bất tiện hơn nhiều!
Nàng thầm cảm thán trong lòng, càng cảm thấy bó tay bó chân, nghĩ cách giải quyết một cho xong mới .
Trải qua mấy dò xét, Từ Ngâm gần như thể khẳng định, đây là của Đoan Vương. Hơn nữa đây Dư gia còn định để nàng Đông Cung, hiện tại nàng chẳng khác nào đang đối mặt với hai kẻ địch cùng lúc.
Vậy thì, thế nào để xác định quan hệ giữa Đoan Vương và Dư gia đây?
“Để cho.”
Bên tai bỗng nhiên vang lên một giọng , Từ Ngâm sực tỉnh. Nàng ngước mắt lên, thấy Tiểu Tang đang lấy hết can đảm lên tiếng.
“Tiểu thư, những lời các , đều cả.” Sắc mặt Tiểu Tang chút căng thẳng, nhưng mang vẻ háo hức thử, “Muốn rõ quan hệ giữa Dư đại tướng quân và Đoan Vương, cách nhất vẫn là bắt đầu từ vị Tiết cô nương . Chuyện , khác đều tiện, là thích hợp nhất.”
Từ Ngâm suy nghĩ một chút, : “Chuyện nguy hiểm, sư của ngươi sẽ đồng ý ?”
Tiểu Tang với vẻ kích động: “Những việc sư , còn nguy hiểm hơn của cả trăm . Trước đây bệnh, chỉ thể dựa sư , bây giờ khỏe , thể cứ mãi để sư mạo hiểm .” Nàng dừng một chút, nhấn mạnh, “Ta cũng thể nhiều việc.”
Từ Ngâm nhận sự chân thành của nàng, nhưng Tiểu Tang dù cũng từng một nhiệm vụ, nghĩ nàng vẫn gọi Sài Thất đến.
Sài Thất xong, bình tĩnh trả lời: “Tam tiểu thư, cứ để con bé . Chúng học nghề , vốn dĩ là để những việc như . Tiểu Tang ở bên cạnh ngài, nếu chỉ một nha bình thường, thì khác gì khác ? Con bé còn vụng về, thua xa Tiểu Mãn cô nương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-433.html.]
Tiểu Mãn mà chắc sẽ vui lắm đây? Từ Ngâm mỉm , cũng phản đối nữa: “Được, ngươi hãy chỉ dạy thêm cho con bé. Nguy hiểm tuy thể tránh khỏi, nhưng chúng thể giảm thiểu nó. Nhớ kỹ, nhiệm vụ thể thất bại, nhưng nhất định an trở về.”
“Tạ ơn Tam tiểu thư.” Hai cảm kích hành lễ, Sài Thất dẫn Tiểu Tang xuống.
…
Đoan Vương nhận tin tức, trầm mặc một lúc lâu.
Cơ hội như , thành công, thật sự ngoài dự đoán của .
Hắn hít sâu một , hỏi: “Tại Bệ hạ từ bỏ ý định?”
Thị vệ bẩm báo: “Theo tai mắt của chúng , tin tức lẽ là do Đức phi tiết lộ ngoài, Yến Nhị , liền lập tức đến Đông Cung tìm Thái tử đánh một trận.”
Đoan Vương nhướng mày: “Đánh ? Thái tử đánh thắng ?”
Thị vệ giải thích: “Tất nhiên đánh thật, Thái tử động thủ , Yến Nhị tức giận đẩy Thái tử mấy cái, hai liền chạy đến chỗ Bệ hạ xin phân xử.”
Đoan Vương nghĩ ngợi, sắc mặt trầm xuống.
Thị vệ liếc : “Vương gia, vấn đề gì ?”
Đoan Vương “a” một tiếng, : “Thái tử, bổn vương thật sự xem thường !”
“A?”
Đoan Vương lạnh lùng : “Đánh là giả, tìm Bệ hạ phân trần mới là thật. Vị Thái tử điện hạ của chúng , ngày thường cũng thật giả ngốc.”
Hôn sự của Thái tử định đoạt, khiến cho các tiểu thư đang theo học ở Bác Văn quán bỗng nhiên ý thức một chuyện.
Hóa các nàng cũng đến tuổi, nhanh sẽ đối mặt với một cuộc đời khác. Sau khi Thái tử thành hôn, lẽ sẽ lên triều đường học tập chính sự? Như Bác Văn quán sẽ còn náo nhiệt như , nhiều trong các nàng cũng sẽ lượt định hôn sự, đó gả , bao giờ đến đây nữa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tĩnh Hoa quận chúa ưu sầu thở dài: “Mẫu phi của gần đây cứ lải nhải, nên tìm cho xem mắt. Xem mắt cái gì chứ, căn bản gả chồng.”
Giai Nghi quận chúa quen thói mỉa mai một câu: “Ngươi gả chồng là gả ? Nghĩ chuyện quá nhỉ!”
Tĩnh Hoa quận chúa châm chọc : “Ngươi tưởng ngươi thoát chắc? Kim Thành cô mẫu chọn mấy ? Nói chừng ngươi còn định hôn sớm hơn đấy.”