Tàng Châu - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-08-27 09:52:30
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam An quận vương lòng phiền muộn, : “Ngươi bớt quản , chính là hiền huệ .”

Quận vương phi tức giận cực điểm: “Ta quan tâm cũng là sai. Trước ngài lòng ghen tuông, dáng vẻ của một quận vương phi. Được, cho ngài nạp , bây giờ ngài vui. Vương gia, ngài thẳng là chê chiếm vị trí quận vương phi, đổi khác?”

Nam An quận vương trong lòng chuyện, chỉ về yên tĩnh, nào ngờ về quận vương phi chỉ trích một trận, tức khắc nổi giận, : “Ngươi đừng gây sự vô cớ nữa ? Chuyện cần quản thì quản, chuyện nên quản thì loạn cả lên, còn uy h.i.ế.p bổn vương. Sao, thấy bổn vương ngươi là ?”

“Ngươi, ngươi…” Quận vương phi mặt mày tái mét vì giận, những lời cũng buột miệng , “Đừng tưởng ngài đang nghĩ gì, hôm nay ngoài đàn ? Ở nhà yên ở, chỉ tìm hoa dại bên ngoài, ngài còn giống một vị Vương gia ?”

Nam An quận vương tức khắc đổi sắc mặt: “Ngươi cho theo dõi ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Quận vương phi lúc tức giận cũng thèm giải thích: “Vương gia , còn sợ khác ?”

Chuyện Nam An quận vương giải thích, cũng thể giải thích, liền âm mặt : “Việc đến lượt ngươi quản, cho an phận một chút, đừng trách bổn vương nhắc nhở ngươi!”

Nói xong, ông phất tay áo bỏ .

Quận vương phi tức giận đến mức nức nở: “Hắn ý gì? Ta còn nhắc đến phụ nữ đó, như ! Hắn hưu thê ? , một đứa con gái của tiểu , quả thực xứng với , nhưng quên lúc nghèo túng thế nào ? Nếu nhà chúng , còn thể trụ đến ngày quận vương!”

Ma ma tín vội vàng đến an ủi: “Vương phi bớt giận, Vương gia ý đó, vợ chồng khó tránh khỏi va chạm…”

Quận vương phi lau nước mắt: “Ma ma, bà xem , cái gì gọi là an phận một chút, gì? Chẳng qua chỉ hỏi vài câu, lời tàn nhẫn. Nói cái gì mà đừng trách nhắc nhở , coi là ai? Che chở kỹ càng như , là chờ một ngày thế !”

Ma ma vội : “Vương phi, lời thể bừa ạ!”

Quận vương phi tức giận đến cực điểm, ngược nữa, lau nước mắt lạnh lùng : “Được, đặt phụ nữ đó lên đầu quả tim, bổn vương phi sẽ chiều theo ý !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-47.html.]

Chưởng quỹ của Minh Đức lâu gần đây tâm trạng .

Từ khi Tiết cô nương đến, tửu lầu ngày nào cũng chật ních, mỗi tính sổ sách, ông đều vui như mở cờ trong bụng.

Nhìn xem, sáng sớm tinh mơ, lầu đại sảnh gần kín chỗ.

“Tiết cô nương ?” Câu đầu tiên ông hỏi là về vị quý nhân đó.

Tiểu nhị hì hì : “Đang trang điểm ạ! Nói là để cảm ơn sự chiêu đãi nhiệt tình của chúng , hôm nay đàn một khúc mới.”

Chưởng quỹ vui đến mức xoa tay liên tục: “Tốt quá! Tiết cô nương khúc mới, ngày xưa thể kinh động cả kinh thành, chúng , danh tiếng của Minh Đức lâu, còn truyền đến những nơi khác nữa.”

Tiểu nhị hì hì: “Đã truyền đến nơi khác đấy ạ! Chưởng quỹ ngài xem, vị khách bên là từ Ung Thành đến, Tiết cô nương ở chỗ chúng , đặc biệt đến để gặp mặt.”

Chưởng quỹ ha ha : “Tốt! Qua một thời gian nữa, bên Đông Giang cũng đến, thì danh tiếng của Minh Đức lâu chúng , thật sự vang xa .”

“Chúc mừng chưởng quỹ, chúc mừng chưởng quỹ!”

Chưởng quỹ xua tay: “Nên chúc mừng chủ nhân mới đúng.”

Tiểu nhị : “Chủ nhân kiếm tiền, chưởng quỹ ngài cũng hoa hồng ? Biết còn thăng chức.”

Chưởng quỹ mặt mày hồng hào, chỉ : “Thằng nhóc nhà ngươi, cũng ăn thật. Được , mau dọn dẹp , đừng để Tiết cô nương đợi lâu.”

“Vâng.”

Loading...