Tàng Châu - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-08-27 09:52:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trộm ngựa ! Ai bảo ngươi buộc ngựa ở ven đường, kẻ trộm để ý? Chuyện liên quan gì đến chúng ?” Từ Ngâm , “Nếu ngươi gây rối, chúng sớm bắt kẻ trộm, ngựa của ngươi còn .”

Công tử tức giận: “Các cứ loạn xạ như , lỡ b.ắ.n trúng ngựa của thì ? Đã , các dừng tay, giúp các bắt , nếu các lời, lúc sớm bắt , cần xuống nước vớt!”

“Không b.ắ.n trúng ngựa, thì ngươi chuyện cho tử tế , chúng tự nhiên sẽ cẩn thận một chút. Ngươi giúp chúng bắt thể bắt ? Chúng dựa tin ngươi?”

“Nói với các , các sẽ b.ắ.n trúng ? Ai các run tay, mất toi một con ngựa của !”

Hai trừng mắt , ai nhượng bộ.

Dù lý lẽ đúng , dù cái nồi , nhất định để đối phương gánh!

“Tam tiểu thư!” Bờ sông truyền đến tiếng gọi.

Từ Ngâm ngẩng đầu, thấy các hộ vệ kéo hai t.h.i t.h.ể lên bờ.

dậy qua, phát hiện là hai tử sĩ đó, Tiết Như và chèo thuyền.

“Hai , tìm thấy ?”

Hộ vệ phụ trách tìm kiếm bẩm báo: “Không , chúng tìm khắp nơi, tìm thấy .”

Sắc mặt Từ Ngâm trầm xuống.

Tiết Như thương rơi xuống nước, khả năng sống sót nhỏ. những trải nghiệm ở kiếp , khiến cô tin một định luật, chuyện xảy , thường sẽ xảy .

Chủ tớ nhà họ Yến cũng tới, vị Yến công tử hề khách sáo, tiến lên xem xét t.h.i t.h.ể một chút, : “Hai đều đánh trúng yếu hại, nhưng chèo thuyền thương, thể cứu .”

Từ Ngâm gì.

Vị công tử đến chột , : “Lại thả chạy, các nhiều như chằm chằm, mà còn để cô chạy thoát…”

Từ Ngâm lạnh một tiếng, đầu hỏi Vệ Quân: “Quý tổng quản ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Vệ Quân trả lời: “Quý tổng quản lúc truyền tin, bên xử lý xong sẽ đến.”

Từ Ngâm gật đầu, xuống chờ.

Yến công tử đoán thái độ của cô, nhịn hỏi: “Này, cô ý gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-67.html.]

Từ Ngâm tâm trạng , giọng điệu cũng cho lắm: “Này cái gì mà ? Ngươi gọi ai đấy?”

“Thôi .” Yến công tử vẻ mặt bất đắc dĩ, hướng cô chắp tay thi lễ, “Không tiểu thư xưng hô thế nào?”

Từ Ngâm : “Công tử cũng là xuất danh môn, khi hỏi khác, tự báo gia môn ?”

Yến công tử cứng họng, đành : “Tại hạ họ Yến, trong nhà thứ hai, tiểu thư xưng hô thế nào?”

Từ Ngâm bĩu môi, là tự báo gia môn, mà ngay cả cái tên cũng , thật là thành ý.

thôi kệ, dù báo tên, cô cũng là ai, Yến Nhị thì Yến Nhị .

“Ta họ Từ, thứ ba.” Lễ thượng vãng lai, cô lười biếng đáp.

“Từ Tam…” Biểu tình của Yến Nhị chút vi diệu, “Thì là Từ Tam tiểu thư.”

Từ Ngâm ngạc nhiên : “Ngươi ?”

Yến Nhị : “Từ thị song xu, ai mà !”

Nghe , sắc mặt Từ Ngâm ngược trầm xuống.

Từ thị song xu, chính là vì danh tiếng quá lớn, mới khác thèm .

Trên đường truyền đến tiếng vó ngựa, bao lâu, Quý Kinh dẫn đến.

“Tam tiểu thư.” Ông xuống ngựa, đến thi lễ.

Từ Ngâm đáp một tiếng: “Bên ông thế nào?”

Quý Kinh lắc đầu: “Cũng bắt vài , nhưng đều…”

Từ Ngâm hề bất ngờ, là tử sĩ, thất bại chắc chắn sẽ tự sát.

Quý Kinh hai chủ tớ nhà họ Yến, cảnh giác hỏi: “Tam tiểu thư, bên thế ?”

Từ Ngâm lười giải thích, bảo Vệ Quân kể sự việc một .

Quý Kinh về phía Yến Nhị bằng ánh mắt đầy ẩn ý.

Loading...