Tàng Châu - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-08-27 14:40:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không , cờ , ngươi rõ ràng con mã, lão Vu, ngươi thể chơi !” Yến Nhị la lên.

Người gọi là lão Vu, là một tiểu quản sự trong phủ, ngày thường là một thật thà, lúc mặt đỏ tai hồng, cãi với : “Ta còn đặt xuống mà, thể thu về?”

“Sao đặt xuống? Ngươi chạm .”

“Ta còn đặt hết xuống.”

“Không , ngươi đây là thấy sắp thua, cố ý chơi !”

“Ta nghĩ …”

Hai tranh cãi một hồi, thấy mặt lão Vu đỏ bừng, Yến Nhị nhượng bộ: “Thôi thôi thôi, nhường ngươi thì nhường ngươi, một lớn tuổi, tôn lão một . mà, ngươi đây là uổng công vô ích, dù nhường, cũng thể thắng.”

Lão Vu tin, một nước: “Đừng khoác lác, xem ngươi thắng thế nào!”

Yến Nhị hì hì, đưa con pháo lên: “Đây là ngươi tự đưa đến cửa đấy.”

“…” Sắc mặt lão Vu lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng la lên, “Chắc chắn là thằng nhóc nhà ngươi cố ý gài bẫy , hừ, âm hiểm!”

Yến Nhị ha ha : “Lão Vu, kỹ bằng thì nhận thua. Ván của ngươi thua từ sớm , tin cho ngươi ba nước, xem vẫn sẽ thua .”

Người khác xem náo nhiệt, ồn ào: “Yến Nhị công tử thật tự tin, thì tới ! Lão Vu, lên là đàn ông.”

Lão Vu lên, một nữa thua trận…

Ông tin tà, lên bại.

Người khác xem đến tò mò, cũng thử xem cái thế cờ tàn , rõ ràng ba nước bất lợi lớn

Yến Nhị tủm tỉm mặc cho họ bàn tán, mắt liếc thấy một bóng hình, trong lòng liền vui vẻ.

Không uổng công chơi cờ liền mấy ngày, đến mức sắp tự chơi đến nôn , chờ cuối cùng cũng đến!

“Nói nhé, ai trong các ngươi chơi?”

Một đám chen lấn, : “Ta đến !” Người : “Ta xếp ngươi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-90.html.]

Thấy sắp đánh , đẩy đám đông đến: “Ta chơi!”

Mọi đang ồn ào hăng say, cũng thấy là ai, liền đáp : “Phải theo thứ tự , hiểu quy củ …”

Nửa câu nuốt bụng, gã sai vặt đó run rẩy Vệ Quân: “Vệ, Vệ đội trưởng…”

Vệ Quân đáng sợ, đáng sợ là, ông gần đây vẫn luôn ở bên cạnh đại nhân.

Vậy là…

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Mọi đầu , quả nhiên thấy Từ Hoán đang xe lăn cách đó xa.

Dù là gã sai vặt, lão bộc hộ vệ, lập tức nghiêm mặt, cúi thi lễ: “Đại nhân!”

Yến Nhị nhướng mày, thầm nghĩ, vị Từ thứ sử uy tín thật cao.

Hắn ngẩng mắt qua, tức khắc mắt sáng lên.

Có thể sinh một đôi con gái như Từ Tư và Từ Ngâm, ngoại hình của Từ Hoán tự nhiên cũng xuất sắc. Chỉ thấy ngũ quan ông gầy gò, khí độ nho nhã, lúc mặc một bộ áo xanh, ánh mắt lúc nào cũng mỉm , giống một vị thứ sử hùng bá một phương, mà giống một văn sĩ chuyên tâm trị thư.

Yến Nhị khỏi trong lòng tán thưởng một tiếng, nhân vật bậc , thể gặp một , chuyến cũng coi như uổng công.

Gã sai vặt đẩy xe lăn đến gần, Từ Hoán quét mắt qua bàn cờ, qua: “Yến Nhị công tử?”

Trước mặt đắn, Yến Nhị dám lỗ mãng, lập tức dậy thi lễ: “Vâng, bái kiến Từ đại nhân.”

Từ Hoán gật đầu, : “Lão phu tiểu nữ kể chuyện của công tử, ngày đó thuyền, kiếm của công tử tựa như sấm sét, thế như lôi đình, như thể thiên thần hạ phàm. Hôm nay gặp mặt, quả thực tầm thường.”

Khi ông khen , ánh mắt nghiêm túc, ngay cả lời khách sáo, cũng đặc biệt chân thành. Yến Nhị tự thấy hổ, lúc cũng khen đến ngượng ngùng.

“Đại nhân quá khen…”

Từ Hoán đến để khách sáo với , duỗi tay chỉ: “Lão phu đối với cờ tướng chút nghiên cứu, vinh hạnh , cùng Yến Nhị công tử đấu một ván ?”

Yến Nhị đồng ý, ở đây chuyện phiếm, chẳng là để dẫn vị Từ thứ sử đến ? Vệ Quân cho gặp, liền để Từ Hoán chủ động đến gặp.

Những khác lui , Yến Nhị và Từ Hoán hai bên bàn cờ.

Yến Nhị : “Từ đại nhân là trưởng bối, xin ngài .”

Loading...