Tàng Châu - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-08-27 14:40:05
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Hoán , từ chối, giơ tay cờ: “Yến Nhị công tử tuổi trẻ khí thịnh, lão phu khách sáo nữa.”

Ông khách khí, Yến Nhị cúi đầu , liền hết chỗ . Vị Từ thứ sử trông lịch sự văn nhã, nước đầu là pháo đầu, là đang oai với ?

Hắn suy tư một chút, nhảy mã.

Từ Hoán lập tức theo .

Yến Nhị tiến .

Hai cứ thế mà đấu với .

Thế công tay tấn mãnh, mặt Từ Hoán vẻ mặt hòa ái, cùng trò chuyện phiếm.

“Nghe Yến Nhị công tử là Quan Trung?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Vâng.”

“Quan Trung nơi nào?”

Yến Nhị do dự một chút, đáp: “Đồng Dương…”

“Ồ,” Từ Hoán gật đầu, vẻ mặt như thường, “Nói như , Yến Nhị công tử quen Chiêu Quốc công?”

Đồng Dương chính là nơi Chiêu Quốc công phụng chỉ trấn thủ, liên tưởng như bình thường.

Yến Nhị hàm hồ đáp một tiếng.

Từ Hoán mỉm: “Nghe Chiêu Quốc công cầu hiền như khát, Yến Nhị công tử nếu cùng ông đồng tông, tại nương tựa? Chắc Chiêu Quốc công sẽ bạc đãi công tử, chẳng sẽ dễ dàng hơn ở bên ngoài ?”

Nói đến cái , Yến Nhị tức giận: “Tiểu tử qua, là nếu thắng mười sẽ cho chức thiên tướng, nhưng ông tư lợi bội ước, tay quá nặng, dễ quản giáo, đuổi ngoài.”

Từ Hoán mặt lộ vẻ ngạc nhiên: “Chiêu Quốc công từ đến nay rộng lượng, …”

Yến Nhị lẩm bẩm oán giận: “Nói tuổi còn quá nhỏ, kiềm chế, ha hả, đó là do thuộc hạ của ông quá yếu, còn hổ trách võ công quá cao? Từ đại nhân, ngài ông ?”

Từ Hoán thấy thú vị, phụ họa hai câu: “Phải, quy củ định, thì tuân thủ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-91.html.]

thế!” Được khẳng định, Yến Nhị càng hăng say, “Cho nên mới tức giận, ông đường đường là một quốc công, mà lời cứ như… cái gì đó, mới thèm bán mạng cho ông , thế là liền bỏ .”

Từ Hoán quan tâm hỏi: “ ngươi tuổi cũng còn nhỏ, cứ thế mà bỏ , cha nhà lo lắng ?”

Yến Nhị quan tâm mà xua tay: “Có gì mà lo lắng? Đánh thì chạy thôi!”

Từ Hoán gật đầu. Quả nhiên là bộ dạng của một tiểu công tử thế gia bỏ nhà , một vẻ trời cao đất dày.

“Yến Nhị công tử bao nhiêu tuổi ?”

Yến Nhị ngẩng đầu ông một cái, mặt lộ vẻ vi diệu, trả lời: “Mới mười bảy.”

“Cũng khác tiểu nữ của là mấy,” Từ Hoán vẻ mặt tự nhiên tiếp tục một nước cờ, “Không công tử hôn phối ?”

Lời thốt , ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Yến Nhị, mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

Phương Dực mới xong đời, đại nhân vội vàng tìm chồng cho đại tiểu thư như ?

Cũng , đại tiểu thư mười sáu , đương nhiên nhanh chóng.

vị Yến Nhị công tử lai lịch rõ, là quá qua loa ?

Yến Cát vẻ mặt hưng phấn, lặng lẽ chọc . Mau ! Cơ hội đưa đến tận cửa! Cưới con gái của Từ Hoán, là thể đánh mà thắng chiếm Nam Nguyên !

Yến Nhị chọc đến đau, lời trong đầu qua suy nghĩ : “Đại nhân mời , tiểu tử vui.”

Từ Hoán hài lòng gật đầu, : “Tiểu nữ Từ Tư, tuổi tác và dung mạo đều tương xứng với công tử. Nếu công tử đồng ý, lão phu sẽ một phong thư cho lệnh tôn, kết một mối tình, thế nào?”

Hửm? Từ Tư? Đại tiểu thư?! Biểu cảm của Yến Nhị cứng đờ, ngẩng đầu ngơ ngác ông.

Từ Hoán nhíu mày: “Sao, công tử ?”

Yến Nhị há miệng, niềm vui nhanh chóng nguội lạnh, nửa ngày mới tìm lý trí, thất thần trả lời: “Không , là nhà thế lực nhỏ bé, xứng với đại tiểu thư…”

Từ Hoán , đẩy quân cờ, chậm rãi : “Sao thế ? Chiêu Quốc công nhị công tử, là tiểu nữ trèo cao mới đúng.”

Quân cờ trong tay Yến Nhị “cạch” một tiếng, rơi xuống bàn cờ.

Loading...