Tẩy Phấn Son - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-01-23 03:59:06
Lượt xem: 1,110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những lời cũng là tự nhắn nhủ với chính . Những việc Hoa Thiển từng liên quan gì đến , dù mang xác của nàng, cũng nghĩa chịu trách nhiệm nàng.

 

Luật pháp , con cần chịu trách nhiệm cho những hành vi .

 

Mục Dao im lặng hồi lâu, cuối cùng lên tiếng:

 

“Giờ là Trọng Dạ Lan xử lý Hoa Thâm, ngươi nghĩ tìm ích ?”

 

Ngữ khí nàng chút d.a.o động.

 

“Mục Dao, đừng xem thường vị trí của ngươi trong lòng Trọng Dạ Lan. Còn nữa…” Ta , “Ngươi nghĩ Trọng Dạ Lan là do ngươi bày kế ?”

 

Ánh mắt Mục Dao mở lớn, khẽ thở dài. Quả nhiên, những đang yêu đều lý trí.

 

“Ngươi nghĩ xem, vì hơn một tháng qua Trọng Dạ Lan hề tay với Hoa Thâm, chỉ để mặc giam? Ngày đó chẳng suýt g.i.ế.c c.h.ế.t Hoa Thâm ?” Ta tiếp lời, khiến sắc mặt Mục Dao tái nhợt.

 

Ban đầu, lẽ Trọng Dạ Lan che mắt. mấy ngày , khi gặp ở trong viện, ánh mắt một chút áy náy, dù nhỏ nhưng vẫn nhận .

 

Hắn cảm thấy áy náy với , chỉ thể là vì sự thật nhưng vẫn lựa chọn ngơ, giam giữ Hoa Thâm.

 

Dù gì cũng là nam chính, trí tuệ chắc chắn thấp. Khi cơn giận qua , khó để nhận những điểm đáng ngờ. Dù Hoa Thâm hoang đường đến , cũng dám tay tại hôn lễ của Trọng Dạ Lan.

 

Suy cho cùng, chỉ vì Mục Dao dựa việc Trọng Dạ Lan yêu nàng , nên mới dám bày kế hoạch đầy sơ hở như . Ngày đó nếu cản, lẽ Hoa Thâm thật sự Trọng Dạ Lan g.i.ế.c chết.

 

Những nữ chính trong tiểu thuyết thường mắc một căn bệnh chung, đó là quá coi trọng bản , luôn cảm thấy mối thù gia tộc, nợ nước của vĩnh viễn quan trọng hơn tình cảm cá nhân. Vì , họ ngại lợi dụng yêu , để cả hai đều giày vò đến mức thương tích đầy mới chợt tỉnh ngộ.

 

“Lòng thứ bất biến. Những toan tính và lợi dụng của ngươi sớm muộn cũng sẽ tiêu hao hết thiện ý của khác.” Ta mở lời, giọng nửa như khuyên bảo, nửa như cảnh cáo. “Vì từng cảm thấy với ngươi, mới dung túng cho thủ đoạn . nếu ngươi còn tiếp tục gán tội như , tuyệt đối sẽ nương tay. Những khế ước bán hôm nay chính là lời cảnh cáo.”

 

Mục Dao lâu, cuối cùng :

 

“Hoa Thiển, ngươi rốt cuộc đang mưu tính điều gì?”

 

Ta hề nao núng, đáp :

 

“Dạy ngươi cách .”

 

Mục Dao chắc chọc tức nhẹ, chỉ thấy bàn tay nàng càng lúc càng siết chặt. trong lòng hề chút áy náy nào, vì chính nàng sai, mới cho cơ hội ở vị trí đạo đức cao hơn mà chuyện.

 

“Chuyện đây giả mạo phận ngươi, thú nhận với Trọng Dạ Lan. Ta trả cho ngươi, nên, Mục Dao, từ giờ còn nợ ngươi gì nữa.”

 

“Trả cho ?” Mục Dao nhíu mày.

 

“Thiên Chi chắc đưa thư hòa ly đến tay Trọng Dạ Lan. Chuyện của ngươi, tình cảm của ngươi, từ giờ ngươi tự giải quyết , sẽ còn dính líu gì nữa.”

 

“Ngươi nghĩ như là xong ? Hoa Thiển, ngươi quá ngây thơ . Hoa phủ các ngươi…” Mục Dao định tiếp, ánh mắt nàng lóe lên sự bất mãn.

 

“Đính chính một chút, , Hoa phủ là Hoa phủ, đừng đánh đồng.” Không đợi nàng xong, cắt ngang. “Trước đây từng nghĩ, tại đến đây sớm hơn hoặc muộn hơn, mà đúng thời điểm đại hôn.”

 

Đối diện ánh mắt đầy nghi hoặc của Mục Dao, tiếp:

 

“Bây giờ hiểu, ông trời quá tuyệt tình. Dù đặt một cục diện khó khăn, nhưng vẫn chừa một con đường sống. Chuyện nhà Mục gia lưu đày là quốc sự, dám lạm bàn. Những tổn thương chuyện đó gây cho ngươi, ngươi, nên thể ở góc độ của ngươi mà đoán định. giữa và ngươi, hề mối thù thâm sâu như biển. Ngươi Hoa phủ chịu kết cục tương tự, thật trùng hợp, cũng .”

 

Mục Dao như một kẻ dị loại, lâu lắm gì, trong ánh mắt đầy nghi ngờ.

 

Lưu đày từ quan, khác chỉ là một bên tiền, bên thì . Ta và Mục Dao đều kéo Hoa tể tướng xuống đài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tay-phan-son/chuong-50.html.]

Hoa phủ sụp đổ, Minh Nguyệt công tử vẫn còn đó. Ta cần quá lo lắng. Nếu ngày đó ý niệm sai lầm, khuyên Hoa tể tướng đổi xử tử thành lưu đày với Mục gia, thì giờ đây cục diện của mới thật sự lối thoát.

 

Trong cục diện , sai một bước là sai cả đời. May mắn , từ lúc đến đây, rõ tình thế. Những bước dù dò dẫm, nhưng cũng trật đường.

 

Trở viện của , thấy bóng dáng của Trọng Dạ Lan.

 

“Ngươi ?” Hắn lên tiếng khi thấy .

 

“Giải quyết chút chuyện cũ. Vương gia đến đây gì? Thiên Chi rõ với ngài ?” Ta nhíu mày hỏi.

 

Trọng Dạ Lan mím môi, giơ lên một tờ giấy mỏng, dường như bóp méo:

 

“Đây là ý gì?”

 

Thấy bức thư hòa ly với nét chữ xí, đáp:

 

“Ta rời khỏi Tấn Vương phủ, đều vui vẻ, ?”

 

Ta vượt qua , định trong, nhưng nắm lấy tay , :

 

“Ngươi nghĩ về Hoa phủ sẽ hơn ?”

 

Ý là gì?

Hồng Trần Vô Định

 

Ta nhíu mày , chỉ thấy cụp mắt, :

 

“Hoa phủ tự khó giữ, ngươi chỉ là nữ nhi, Hoa phủ thể bảo vệ ngươi bao lâu?”

 

Ý tứ trong lời rõ ràng: Mục Dao đang đối phó Hoa phủ, và cũng định giúp nàng. Điều duy nhất “ban ơn” cho là giữ Tấn Vương phủ, để liên lụy.

 

Ta giật tay , lạnh lùng :

 

“Chuyện đó cần Vương gia bận tâm.”

 

“Ngươi…” Trong giọng của chút tức giận, “Ngươi cứu , sẽ ngơ với ngươi. Vì , dù ngươi , cũng hãy đợi thêm một thời gian. Chỉ ở trong Tấn Vương phủ, mới bảo vệ ngươi vẹn.”

 

Hắn chờ đến khi Hoa phủ sụp đổ mới rời ? Hắn còn chút nhân tính, giống trong tiểu thuyết, trực tiếp bỏ rơi cùng Hoa phủ. , lòng … với vô dụng.

 

“Ta cứu ngài là ngoài ý . Nếu , nhất định sẽ yên . Ngài cần bận lòng, coi như đó là cách bù đắp sai lầm đây. Ngài và còn nợ , cũng tự bảo vệ bản .” Ta ngoảnh đầu , bước thẳng.

 

Bỗng thấy như Na Tra “mổ bụng trả , lóc xương trả cha.” lẽ còn thảm hơn, vì đang trả giá cho những việc từng : chắn kiếm bảo vệ Trọng Dạ Lan, trả tự do cho , nhường hạnh phúc cho Mục Dao. Một nữ phụ vĩ đại, sáng suốt!

 

Sau lưng vang lên tiếng giấy xé nát. Trọng Dạ Lan bỏ một câu rời :

 

"Chuyện hòa ly... nàng quyền quyết định."

 

Thiên Chi lo lắng :

 

“Tiểu thư…”

 

Ta mỉm , :

 

“Ngày mai, chúng cung một chuyến.”

 

“Làm gì ạ?”

 

“Xin chỉ dụ.”

Loading...