03
Ta bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Là  điên ,  thế giới  điên  ?!
Ngồi xe về đến Đông cung,  khéo chạm mặt Thái tử  từ chỗ Đế - Hậu trở về.
Vẻ mặt   vẻ ỉu xìu.
“Điện hạ,”  hành lễ xong, vội vàng lên tiếng hỏi:
“Không  mười  , thần  nên xử trí thế nào?”
Câu    thì thôi.
Vừa  , mặt Thái tử  đen như than.
“... Tạm thời cứ an trí ở hậu viện .” Hắn nghiến răng nghiến lợi .
Ta  dám tin  tai .
“Đều an trí ở hậu viện Đông cung cả ?!”
“! Đều an trí ở hậu viện Đông cung!”
Thái tử phất tay áo bỏ .
Ta kinh ngạc.
… Chẳng lẽ Thái tử cũng  ý định cưới  khác ?
Vậy thì địa vị của  chẳng  là lung lay sắp đổ  còn gì!
Nghĩ đến đây, tối hôm đó  khi  ngủ,  tắm rửa sạch sẽ,  xức thêm một lớp hương hoa hồng lên khắp .
Thái tử thích nhất mùi hương .
Trước đây mỗi   dùng hương hoa hồng,  đều sẽ đặc biệt hăng hái hơn.
Tối nay cũng .
Thái tử  bước chân  tẩm điện, vẻ mặt vốn còn đang ủ rũ lập tức dịu  vài phần.
“Ninh Ninh…”
Hắn cởi áo ngoài, từng bước tiến  gần.
Ta e lệ cúi đầu,  ánh nến mờ ảo càng thêm vài phần diễm lệ.
 đúng lúc ,
“Cộc, cộc, cộc,”
Tiếng gõ cửa tẩm điện vang lên.
“Chuyện gì?” Thái tử ngẩng đầu, giọng  mang theo chút tức giận.
Ngoài cửa, thái giám truyền chỉ   hề nao núng.
“Bẩm Thái tử điện hạ,
“Nô tài theo lệnh Hoàng thượng, Hoàng hậu chi mệnh, đến thỉnh Thái tử phi lật thẻ bài.”
Lật thẻ bài?
Lật cái thẻ bài gì chứ!
Ta đây đường đường là Thái tử phi, ngươi to gan thật đấy!
Ta thấp thỏm lo âu ngẩng đầu,  vặn chạm  ánh mắt của Thái tử.
Hắn  , trong đáy mắt  chút giận dữ, nhưng  dừng động tác.
Thái tử nghiêng , nhường đường cho .
Ta: “… Điện hạ đây là…?”
Thái tử hừ lạnh một tiếng.
“Ngẩn   đó  gì?
“Đi lật thẻ bài  chứ!”
Ta: “…???”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-muon-thu-nam-duc/chuong-2.html.]
Ta vội khoác thêm áo ngoài, chỉnh  mái tóc rối bời, nơm nớp lo sợ bước  khỏi phòng.
Người truyền chỉ là Tống công công, thái giám  cận của Hoàng đế, đối xử với  luôn hòa nhã.
Vừa thấy , ông liền khom  hành lễ.
“Tham kiến Thái tử phi.
“Nô tài theo lệnh bệ hạ chi mệnh, đến thỉnh Thái tử phi lật thẻ bài.”
Ta  ngẩn ngơ trong thoáng chốc.
Hoàng đế… còn quản cả chuyện  ?
Tống công công  ,  đưa lên một khay gỗ.
Trong khay, đặt năm tấm thẻ bài.
Ngoại trừ một tấm  chữ “Thái tử”, bốn tấm còn  đều là tên nam nhân xa lạ.
Ta  chút nghi hoặc: “Chỉ  năm  thôi ?”
Ban ngày chẳng  đưa đến tận mười  cơ mà?
“Nàng còn  mấy  nữa!”
Giọng Thái tử kích động từ phía  truyền đến.
Đôi mắt phượng của  nhướng cao, trông  vẻ tức giận, nhưng trong ánh mắt  ẩn chứa chút ủy khuất.
  xuống , vạt áo ngoài của  xộc xệch mở rộng, lộ  làn da mịn màng, và cả cơ bụng ẩn hiện bên  nữa.
… Cơ bụng kìa.
Hê hê.
Tâm tư vốn còn đang d.a.o động của  lập tức kiên định trở .
Quay đầu, giơ tay trực tiếp lật thẻ bài của Thái tử.
Lén liếc  sang, phát hiện  mặt Thái tử lộ  vài phần hài lòng.
  hài lòng , Tống công công   vẻ  hài lòng lắm.
“Thái tử phi   nghĩ   ạ?
“Lúc , bệ hạ đặc biệt dặn dò lão nô,  Thám hoa lang tân khoa cử Đào Tử Kinh nhân phẩm tài mạo đều là thượng thừa,  thêm  thể cường tráng, bảo lão nô ở  mặt ngài   vài câu…”
Ta: “…”
Khoan ,  “cắm sừng” con trai ông thì rốt cuộc  lợi ích gì cho ông !
Còn nữa,  thể cường tráng là cái quỷ gì thế!
Kia là Thám hoa lang đó!
Không  lợn nái trong chuồng để phối giống !
04
Như để trút cơn bất mãn trong lòng, Thái tử giày vò    lâu.
Sáng sớm hôm , khi  còn đang mơ màng ngủ, bỗng  thấy tiếng sột soạt của vải vóc ma sát  .
“… Điện hạ?”
Ta ngáp ngắn ngáp dài  mở mắt ,   một bàn tay to nhẹ nhàng che .
“Ta   lâm triều , Ninh Ninh.
“Còn sớm lắm, nàng ngủ thêm chút nữa .”
Đi kèm theo đó, là một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán.
Đợi đến khi  tỉnh   nữa, tẩm điện  trống .
Tỳ nữ Đông cung nối đuôi   , sửa soạn  dung nhan cho , dâng lên bữa sáng xong,  mang sách vở bút mực đến thư phòng.
Trong thư phòng   sẵn một  đang  đợi.
Vừa thấy ,  nọ liền cong môi ,  dậy, ung dung hành lễ
“Đào Tử Kinh, tham kiến điện hạ.”
Ta: “…”
Ta: “Sao ngươi  ở đây?”