07
Hôm đó,   mang về Đông cung thêm mười mỹ nam nữa.
Mười  mặc đồ lộng lẫy xếp hàng chỉnh tề  lưng , mặt Thái tử trong nháy mắt xanh lè.
“Thái tử phi thật là bản lĩnh,  cung một chuyến,  mang về cho  nhiều   như !”
Thấy giọng điệu   đúng,  vội vàng phân trần: “Những   đều là do mẫu hậu ban thưởng…”
Một nửa là Hoàng hậu tự tay chọn, một nửa là  nửa đẩy nửa đưa chọn đại.
Mấy  mà Đế - Hậu đưa đến  đó, đa phần đều là thư sinh văn nhược tuấn tú như Đào Tử Kinh.
Mà   chọn , phần lớn đều là những nam tử  hình vạm vỡ, dung mạo  khí.
Không thể  ,  hợp ý .
— Hơn nữa, suy cho cùng, chẳng  cũng là do Thái tử    đẻ mà  cả!
Vừa nhắc đến Hoàng hậu, Thái tử liền xìu ngay.
Hắn âm trầm liếc   một cái,  đó  cẩn thận đảo mắt  lướt qua đám mỹ nam  lưng .
Không  thì thôi,  , ánh mắt Thái tử liền ngưng đọng tại một chỗ, trong con ngươi tràn ngập vẻ kinh ngạc.
“Tống Tiêu Trần!” Hắn chỉ  một  trong  đó giận dữ quát, “Sao ngươi  ở đây!”
Tống Tiêu Trần là con trai phó tướng của cha , từ nhỏ  thích lẽo đẽo theo  m.ô.n.g  chơi đùa.
Ta nặn đất sét,  múc nước cho .
Ta trèo cây hái đào,  giúp  giữ thang.
Ta là con một, xưa nay vẫn luôn coi  như   ruột mà đối đãi.
 từ  khi  gả  Đông cung,  liền theo cha viễn chinh biên cương đánh giặc,  một chuyến ba năm  thấy bóng dáng.
Ba năm thời gian trôi qua,   rũ bỏ vẻ non nớt trẻ con ngày nào, thêm  vài phần khí chất sát phạt độc hữu của võ tướng, khiến  suýt chút nữa   nhận .
 dù  nhận ,  cũng  nghĩ đến chuyện chọn .
 Hoàng hậu  chẳng  vì , trực tiếp tự  quyết định nạp  .
Tống Tiêu Trần  nhanh  chậm bước  khỏi hàng,  Thái tử, khẽ mỉm .
“Điện hạ ở , thần liền ở đó." Hắn lớn tiếng .
Ngón tay Thái tử chỉ    run rẩy, khớp ngón tay  nắm chặt đến mức kêu răng rắc.
Ta còn tưởng rằng  sắp nổi trận lôi đình đến nơi .
 đến cuối cùng,   hít sâu một , buông tay xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-muon-thu-nam-duc/chuong-4.html.]
“Đã  Đông cung ,  thì   đều là   cả.
“Sau ,   nhất định  hòa thuận chung sống,  sức nối dõi tông đường mới .”
Lời  Thái tử   quả thật là hiền lương thục đức hết sức.
    , đáy lòng    tự chủ  mà dâng lên vài phần áy náy.
Ba năm  khi đại hôn, Thái tử từng nắm tay ,  chỉ nguyện một đời một kiếp một đôi .
 sự đời biến đổi khó lường, ai mà ngờ   Thái tử còn  kịp nạp phi,  Thái tử phi  nạp phu  .
Mang theo tâm lý áy náy như ,  bữa tối,  bưng chút điểm tâm đến thư phòng.
Thái tử   ở đó,  liền  sang một bên chờ đợi.
Liếc mắt qua,  chợt phát hiện  thư án của Thái tử đang đặt một quyển sách.
Sách cũng  vẻ cũ , bên trong còn kẹp cả thẻ đánh dấu trang, chắc là   chủ nhân giở  giở   nhiều .
Ta nheo mắt  kỹ, mới phát hiện  bìa sách  hai chữ lớn:
Nam Đức.
Ta: “…?”
Nam đức là cái thứ quỷ quái gì ?
08
Sau khi mười  mới  đưa , Đông cung trở nên náo nhiệt hẳn.
Mỗi ngày,  theo Đào Tử Kinh học hành  buổi sáng, chiều thì cùng Tống Tiêu Trần cưỡi ngựa b.ắ.n cung, tối về Đông cung   đối phó với Thái tử.
Mệt mỏi.
Ta thật sự  mệt mỏi.
Thân thể mệt, lòng càng thêm mệt.
Chuỗi ngày kỳ dị mà bình lặng  kéo dài hơn một tháng thì phụ   đại thắng khải  về kinh.
Man tộc phương Bắc  rình rập bờ cõi Đại Hạ  cả trăm năm nay.
Mãi đến mấy chục năm gần đây,  thời Thái hậu nương nương quá cố chấp chính, triều đình  mới thái bình thịnh trị, mưa thuận gió hòa, bốn bể yên vui. Thêm  đó   phụ   là một kỳ tài quân sự xuất hiện, quân lực Đại Hạ ngày càng cường thịnh, Man tộc mới dần trở nên ngoan ngoãn.
Mà  xuất chinh , phụ    dẫn đại quân đánh thẳng  sào huyệt của địch, xông đến tận quốc đô Man tộc, khiến hoàng đế Man tộc  sợ đến mức vội vàng quỳ gối xưng thần, dâng vô  vàng bạc châu báu.
Ngoài , phụ   còn mang về một vị hoàng tử Man tộc.
Nghe , vị hoàng tử Man tộc  đến Đại Hạ để cầu .
Cầu  ư?