Quyển sách  kể về một cô gái  con đường nghịch tập, cuối cùng  đế hậu nhận , phong  Hoàng thái nữ.
Sau đó, cô gái thành công đăng cơ  đế, quốc thái dân an, thiên hạ thái bình.
Mở đầu câu chuyện, là ngự y chẩn đoán Hoàng hậu  thể  ,  khi sinh hạ long thai , e rằng khó mà  thai   nữa.
Trong triều đình, phái bảo thủ hoành hành, nếu như Hoàng hậu sinh hạ công chúa, tất nhiên sẽ ép hoàng đế nạp phi tần  nữa.
 đế hậu tình thâm, hoàng đế chỉ nguyện cùng Hoàng hậu cả đời một đôi một.
 lúc đó, bằng hữu cùng sinh  tử của hoàng đế — Cố tướng quân  sinh hạ một bé trai  nửa tháng.
Thế là hai nhà bàn bạc với , quyết định đem hai đứa bé đổi chỗ cho , đối ngoại tuyên bố Hoàng hậu sinh hạ Thái tử, Cố gia sinh con gái.
Tương lai,  để hai đứa trẻ thành , sinh hạ huyết mạch hoàng thất kế thừa hoàng vị.
Như , chẳng  là vẹn cả đôi đường .
 mà cô gái   quá mức ưu tú.
Không chỉ từ nhỏ  học thức uyên bác, cưỡi ngựa b.ắ.n cung đều giỏi.
Nào là thủy hoạn châu chấu, cứu tế dân nghèo… Dù gặp  bất kỳ sóng gió nào, nàng đều bằng  trí thông minh tài trí của  mà hết   đến  khác thành công giải quyết.
Bách tính yêu mến nàng, đế hậu yêu thích nàng.
Người theo đuổi nàng đông như trẩy hội, Thái tử  si tình nàng đến mức sâu đậm.
Cuối cùng, đế hậu công khai  phận của nàng, trong tiếng hoan hô như sấm dậy của bách tính, nàng  lập  Hoàng thái nữ.
Sau đó, hoàng đế thoái vị, nàng đăng cơ  đế.
Mấy chục năm nàng tại vị, quốc gia phồn vinh hưng thịnh, bách tính an cư lạc nghiệp, Đại Hạ trở thành quốc gia hùng mạnh nhất thiên hạ.
…
Ta càng xem càng toát mồ hôi lạnh.
Quyển tiểu thuyết  quả thật văn bút lưu loát, tình tiết chặt chẽ, nhân vật tính cách rõ ràng.
Nếu như nữ chính trong quyển sách   tên là Cố Tích Ninh,  nhất định sẽ  thích.
— Nếu như nữ chính trong quyển sách   tên là Cố Tích Ninh thì —
— Vấn đề là  tên Cố Tích Ninh đây !
“Điện hạ?” Thị vệ ở bên ngoài xe , “Sắp đến hoàng cung  ạ.”
“Không về cung nữa,” Ta , “Quay đầu xe,  Cố phủ.”
Nếu như lời Phổ Lạp Tư vương tử  là thật,  quyển sách  chẳng những lưu truyền khắp Đại Hạ ai ai cũng , thậm chí ngay cả ngoại tộc cũng tranh  truyền tụng a!
Loại sách cấm kỵ  rốt cuộc là vì  mà  lưu truyền rộng rãi đến thế  hả trời!
Tác giả quyển sách  là  tru di cửu tộc chắc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-muon-thu-nam-duc/chuong-6.html.]
11
Khi  đến Cố phủ, phụ mẫu   mới  xong triều phục, chuẩn   cung.
Thấy , họ  bất ngờ,   mừng rỡ.
“Ninh nhi về  ? Mau, mau đem điểm tâm mới  ở phòng bếp —”
“Phụ ! Mẫu !” Ta cắt ngang lời họ, đem quyển sách đặt lên  mặt họ, “Quyển sách    ?”
Phụ mẫu  hai mặt  .
Phụ   cầm quyển sách lên, lật xem hai trang,   gấp , “…Sao ? Quyển sách   gì  đúng ?”
Ta  thái độ bình thản của họ  cho phát điên:
“Cái gì mà  ? Trong quyển sách   con   con ruột của , phụ mẫu ruột của con là Bệ hạ và Hoàng hậu —”
“  mà,” Mẫu   chớp chớp mắt, “Con   ?”
Ta: “…?”
Ta: “…Biết cái gì?”
Phụ mẫu   tiếp tục hai mặt  .
Hai  họ dẫn   cung, diện kiến đế hậu xong,   với họ về chuyện .
“Ninh nhi  nó   nó mới là con ruột của hai .”
Hai mặt   biến thành bốn mặt  .
Cuối cùng, Hoàng hậu  , ngập ngừng mở miệng, “Ninh nhi, con thật sự   chuyện  ?”
Ta phát điên .
“Người cũng  từng  cho con  mà!”
Hóa  cả thế giới đều , chỉ    là nữ chính    thôi á!!!
12
Bốn vị trưởng bối ngươi một câu  một lời, bắt đầu kể cho   về những chuyện cũ liên quan đến quyển sách .
Điều khiến  vạn vạn  ngờ tới, là tác giả của quyển sách   chính là Thái hậu nương nương quá cố.
Trong trí nhớ của , Thái hậu nương nương là một vị lão thái thái hiền từ.
Thuở nhỏ  thường xuyên  cung, mỗi  như , Thái hậu nương nương đều sẽ nắm tay ,  chuyện hồi lâu.
Lúc   về, bà còn sẽ nhét đầy một hộp điểm tâm, để  mang về nhà từ từ ăn.
Năm  ba tuổi, bà từ Tây Vực tìm  một lô ngựa con Hãn huyết bảo mã, tặng cho   quà sinh nhật.
Cho đến tận bây giờ, con ngựa Hãn huyết bảo mã  vẫn là bạn trung thành nhất của , chở   khắp giang sơn.
 trong lời kể của họ,     một mặt  ai   của Thái hậu nương nương.