Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 154: Không phục thì đánh ta đi.

Cập nhật lúc: 2025-07-20 12:22:15
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân khoa tiến sĩ dạo phố, chính là cảnh đầu nam phụ Tạ Thiếu Miễn gặp nữ chính.

 

Trường đoạn trong truyện miêu tả khá tỉ mỉ, đến giờ Đường Tiểu Bạch vẫn còn ấn tượng.

 

“Nàng ngẩng gương mặt như ngọc, đôi mắt xinh thiếu niên đang theo gió xuân mà đến, như ngọc giữa đồng nội, công tử thế gian vô song… Tạ Thiếu Miễn dường như cảm nhận ánh của nàng, như là định mệnh trong vô hình, đôi mắt sáng như dịu dàng hướng về nàng, trong khoảnh khắc , hoa hạnh nở khắp trời—”

 

Không hồi tưởng thì thôi, nhớ , Đường Tiểu Bạch liền kinh hãi nhận : thì thích những đoạn văn sến súa như thế.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Thế nhưng, vấn đề hiện tại là: Diệp Khuynh Dung cải trang nam, Tạ Thiếu Miễn còn “yêu từ cái đầu tiên” ?

 

Đường Tiểu Bạch sang Diệp Khuynh Dung bên cạnh, Tạ Thiếu Miễn đang dần tiến gần đầy mong chờ.

 

Tạ Thiếu Miễn tư thái đoan chính, ngựa lưng thẳng tắp, thần sắc ôn nhuận mà điềm đạm, ai, chỉ chăm chú về phía , thỉnh thoảng mỉm gật đầu, cũng là hướng về nơi nào đó rõ ràng.

 

Thế nhưng, bởi vì tuổi trẻ tuấn tú, Tạ Thiếu Miễn rõ ràng hoan nghênh hơn hai .

 

Khi đến gần, Đường Tiểu Bạch tiếng thét chói tai bốn phương tám hướng bao phủ.

 

Tình hình , đáng lẽ sẽ chú ý đến bên nàng mới ? Tạ Thiếu Miễn   đầu về phía .

 

Khi thấy nàng, Tạ Thiếu Miễn khẽ gật đầu , đó dời ánh mắt, quả nhiên như định mệnh sắp đặt, dừng nơi Diệp Khuynh Dung.

 

Trong khoảnh khắc , tuy hoa hạnh nở rộ khắp trời, nhưng mà... hoa hạnh mấy hôm nở hết .

 

Ánh mắt Tạ Thiếu Miễn rõ ràng hấp dẫn, thời gian dừng gương mặt Diệp Khuynh Dung cũng lâu hơn.

 

Đội ngũ vẫn tiếp tục di chuyển, Tạ Thiếu Miễn  thu ánh , rời .

 

Đường Tiểu Bạch trầm mặc.

 

Nàng nay luôn kiên quyết phản đối việc thêm yếu tố đam mỹ truyện ngôn tình, nếu như thế mà cũng tính là “yêu từ cái đầu tiên”…

 

Nàng thể bỏ truyện ?

 

Đường Tiểu Bạch bỗng cảm thấy mất hết hứng thú, ngay cả xem náo nhiệt cũng còn tâm trạng.

 

“Diệp tiểu thư cứ từ từ xem, !” Nói xong, nàng định xe. Ngay lúc , một vị thiếu niên tiến sĩ ngang qua nàng thì dừng chân.

 

“Đường sư —” Một tiếng gọi thong thả, nhấn nhá điệu, “Lâu ngày gặp, vẫn khỏe chứ?” Trong giọng giấu sự đắc ý mãn nguyện.

 

Đường Tiểu Bạch đầu . Hừ! Công Tôn Dịch thật sự thi đỗ tiến sĩ !

 

Dung mạo con ba phần trời sinh, bảy phần nuôi dưỡng. Công Tôn Dịch vốn ba phần dung mạo đoan chính, nhưng ba phần đó giờ đây khí chất đắc chí tiểu nhân lấn át.

 

Chưa kịp để Đường Tiểu Bạch lên tiếng, Công Tôn Dịch tiếp về phía .

 

Đi thì , đầu, chắp tay thi lễ với nàng: “Đường sư , hôm nay kết quả , sẽ quên sự dìu dắt của ngày xưa!”

 

Đường Tiểu Bạch: “Ta —”

 

Câu xong, Công Tôn Dịch phía thúc mất.

 

Đường Tiểu Bạch tức đến nghiến răng, đầu liền bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Khuynh Dung, lập tức mặt cảm xúc phủ nhận: “Không ! Ta ! Hắn bịa đấy!”

 

Diệp Khuynh Dung bật khẽ, rõ là tin .

 

“Người tên Công Tôn Dịch, từng là học sinh của Hỗn Thiên Thư Viện, do bất kính với sư trưởng mà trục xuất khỏi thư viện.” Lý Mặc .

 

Thực khi Thư viện trục xuất Công Tôn Dịch, lý do công khai, chỉ rằng dùng danh nghĩa Hỗn Thiên Thư Viện để giao thiệp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-154-khong-phuc-thi-danh-ta-di.html.]

 

lý do mà tiểu tổ tông dùng, Đường Tiểu Bạch đồng tình, gật đầu: “Hắn từ giờ trở còn liên quan gì đến thư viện chúng ! Ta cũng của !”

 

cái quỷ gì! Chưa từng ai gọi nàng như !

 

Trong thư viện, trừ Cố Hồi và Chu Kỳ gọi nàng là biểu , Ngụy Tùy gọi nàng là “Tiểu Đường”, còn đều gọi là “Nhị tiểu thư”, ngay cả các cũng thế.

 

Tuy nàng tự cao vì cái danh “Đường nhị tiểu thư”, nhưng một tên tiểu nhân đắc thế gọi là “sư ”, thực khiến buồn nôn!

 

Thế nhưng, chuyện đáng ghét mới chỉ bắt đầu. Ngày hôm , Đường Tiểu Bạch như thường lệ đến thư viện, gặp Công Tôn Dịch ngay cổng thư viện.

 

Áo rộng tay dài, tay chắp lưng, ngẩng đầu, nheo mắt, ngắm tấm biển “Hỗn Thiên Thư Viện” hồi lâu, đợi đến khi xung quanh tụ khá đông , mới cất giọng sang sảng: “Học sinh Công Tôn Dịch, may mắn đỗ tiến sĩ, đặc biệt đến bái tạ ân sư!”

 

Một câu vẫn là kiểu chậm rãi, lên bổng xuống trầm, phong quan đầy giọng quan liêu.

 

Đường Tiểu Bạch mà nắm chặt nắm đấm.

 

lúc , từ trong thư viện bước một tiểu đồng, thi lễ với Công Tôn Dịch:

 

“Lâm , Công Tôn tiến sĩ còn liên hệ gì với Hỗn Thiên Thư Viện, các vị cũng dám tự nhận là thầy của Công Tôn tiến sĩ. Nếu tạ ơn, nên đến phủ Tằng thị lang.”

 

Chủ khảo khoa là một vị thị lang của Lễ bộ, họ Tằng.

 

Công Tôn Dịch vốn thật tâm đến để tạ ơn, thấy chỉ một tiểu đồng tiếp, sắc mặt trầm xuống vài phần, xong lời bật , : “Ngày chư vị cho rằng học trò ngu dốt, xứng tiến cử. Nay học trò thi đỗ tiến sĩ, đặc biệt tới đây đem bất ngờ cho các vị. Tiên sinh cớ gì dám gặp? Lẽ nào dám đối diện với lời từng ?”

 

Đường Tiểu Bạch càng tức, khẽ hỏi Lý Mặc: “Có cần đuổi ?” Không thư viện sắp xếp gì .

 

Lý Mặc nàng: “Muốn tay?”

 

Đường Tiểu Bạch kéo : “Chuyện đáng để ngươi mặt.” Nói xong, nàng hiệu, lập tức hai hộ vệ trong mười nàng dẫn theo bước .

 

Thế nhưng lúc , vang lên một giọng ngoài dự đoán nhưng hợp lý: “Chi bằng, đấu với ngươi một trận?”

 

Đường Tiểu Bạchcứng , từ từ đầu, thấy đám đông tự động tách thành một lối , vây quanh một thiếu niên áo trắng đang tiến phía Công Tôn Dịch.

 

“Sao là nàng nữa?” Đường Tiểu Bạch buột miệng.

 

Lại là nàng! Lại là Diệp Khuynh Dung! Không hổ là nữ chính, xuất hiện dày đặc như oan hồn tan.

 

Lý Mặc cau mày Diệp Khuynh Dung hồi lâu, trầm giọng: “Mặc kệ nàng , chúng trong.”

 

Đường Tiểu Bạch gật đầu xuống xe.

 

Nhìn bên , Công Tôn Dịch nhận lời tỷ thí với Diệp Khuynh Dung. Tuy tỷ gì, nhưng so với nữ chính thì ai mà so ?

 

Đường Tiểu Bạch thuơng cảm: “Công Tôn Dịch đúng là mắt, ai cũng dám khiêu chiến.”

 

Lời khiến Lý Mặc nghiêng đầu nàng: “Nhị tiểu thư tin tưởng Diệp Khuynh Dung đến ?”

 

“Tất nhiên , Công Tôn Dịch nhất định thua!”

 

Nàng dứt lời, đúng lúc Diệp Khuynh Dung chuẩn đề hoặc luật, đám xung quanh liền tự động im lặng.

 

Khoảnh khắc im ắng , lời của Đường Tiểu Bạch vang lên rõ mồn một. Trong ánh mắt đám đông đang đổ dồn sang, nàng cứng đờ một lúc, gắng gượng giữ bình tĩnh liếc Công Tôn Dịch một cái.

 

Chỉ thấy sắc mặt đổi liên tục, biểu cảm ngày càng vặn vẹo.

 

Đường Tiểu Bạch lén nắm lấy ống tay áo tiểu tổ tông, nhưng vẫn rạng rỡ với Công Tôn Dịch: “Ngươi chính là ! Không phục thì đánh !”

 

Loading...