Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 247: Ta nghĩ chúng ta hiểu nhau rồi.

Cập nhật lúc: 2025-10-16 11:05:24
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Cự Nguyên thật sự nắm cánh tay cô tiểu cô nương. Thon thả, mềm mại, như chỉ cần dùng lực là sẽ gãy.

 

thể bộc phát lực. Một mũi tiễn mảnh nhỏ đ.â.m trúng bả vai, chạm đúng vết thương cũ bảy ngày .

 

Cô tiểu cô nương đầu . Đôi mắt tuyệt, tròn trịa, đen trắng phân minh, trong trẻo thanh khiết.

 

Nỗi tiếc nuối trong mắt cũng rõ ràng lắm.

 

Khi nàng , hình chiếc trường bổng buộc ngang hông kéo lui, nhanh chóng rơi lòng thiếu niên y phục đen.

 

 

Chiếc trường bổng từ hông nàng bật , một nữa phóng tới, thẳng hướng Chu Cự Nguyên.

 

Thiếu niên y phục đen cũng ngẩng mắt , đôi mắt đen thẫm hiện sắc máu. mũi bổng trúng Chu Cự Nguyên.

 

Đường Tử Khiêm dùng vỏ kiếm chặn , ngăn Lý Mặc tấn công, sang Chu Cự Nguyên: “Ngươi là của ai?”

 

Lúc Chu Cự Nguyên trình bày, biểu lộ cảm xúc, chỉ đến giờ mới hiện vẻ phức tạp.

 

Xét về tuổi bậc, Chu Cự Nguyên hơn một đời, kinh nghiệm cũng sâu hơn. Ngày , khi mới đến Lương Châu, cũng từng trải qua thử thách trướng Chu Cự Nguyên. Bảy năm, sinh tử cùng , cuối cùng đổi lấy kết cục .

 

Chu Cự Nguyên há miệng, kịp thốt lời, liền ngã xuống.

 

Trong khoảnh khắc nắm Đường Tiểu Bạch, chịu hai đòn tấn công. Một là tiễn trong tay cô tiểu cô nương, trúng vết thương bả vai cũ, còn một đòn nữa chí mạng.

 

Một thanh đoản đao, từ phía đ.â.m thấu ngực. Chu Cự Nguyên ngã xuống, để lộ một phía .

 

Người vẫn trong sân ngoài nhà, hình gầy cao, đội nón lá, tỏa khí lạnh.

 

Hắn bước vài bước tới bậc thang, lính canh cảnh giác ngăn .

 

Hắn bỏ nón lá. Khuôn mặt gầy dài, nhãn quang như phượng, một cái, mang phong thái thiếu niên ngang tàng.

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Ta là Yêu Hợp,” mắt liếc sang Đường Tiểu Bạch, nhếch mép, “chính là kẻ gian xảo độc ác Yêu Hợp——”

 

……

Đường Tiểu Bạch tới đây mới chắc chắn Chu Cự Nguyên dối. Tiết Thiếu Miễn nàng rõ, nhưng Yêu Hợp chắc chắn sẽ hại nhà nàng.

 

Yêu Hợp, là hâm mộ trung thành của  Đại Tiểu Thư. Lần khi nàng vướng án sát nhân, Yêu Hợp còn đặc biệt trở về giúp nàng minh oan.

Không cần báo đáp , chỉ lén liếc nàng vài cái .

 

Một đứa trẻ ngoan như , nàng tuyệt đối tin Yêu Hợp thể là .

 

Yên Hợp xuất hiện tại  Thiện Châu, nhưng Yên Hợp giúp Tiết Thiếu Miễn điều tra gian thần chắc là thật, còn Chu Cự Nguyên chính là kẻ gian mà Yên Hợp tìm !

 

Vậy Chu Cự Nguyên xuất hiện nơi , hẳn là vì lộ phận nên truy sát, mới chạy trốn.

 

Những lời dối trá , chỉ là lừa họ tạm thời để tìm cơ hội trốn thoát. May , Yên Hợp đang truy sát , Chu Cự Nguyên tất nóng vội. Một khi vội vàng, sẽ nắm chặt cơ hội.

 

, Đường Tiểu Bạch dùng cơ hội thử thách . Trong tình huống đó, ý nghĩ dĩ nhiên thể bàn với ai khác, nên đó nàng trách cũng là bình thường.

 

tiểu tổ tông giận?

 

“Lúc chẳng hiệu với ngươi ? Ngươi còn gật đầu?”

 

Nàng tưởng họ đạt sự đồng điệu qua ánh mắt, chẳng lẽ ?

 

Lý Mặc im lặng một lúc, :

“Ta tưởng ngươi hỏi Chu Cự Nguyên là Yên Hợp .”

 

“Hắn dĩ nhiên là Yên Hợp, gì mà hỏi?” Đường Tiểu Bạch đau lòng kêu lên, “Ngươi hiểu ý ! Ta còn tưởng chúng thật sự đồng điệu!”

 

Lý Mặc vốn còn giận nàng tự ý mạo hiểm, nàng , hối hận tự trách, cúi đầu im lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-247-ta-nghi-chung-ta-hieu-nhau-roi.html.]

 

Đường Tử Khiêm để nàng dẫn lệch hướng: “Ngươi hiệu với ? Xem bắt ngươi trói !”

 

Đường Tiểu Bạch ngượng: “Làm thể? Chúng đồng điệu ……”

 

hợp thời, nhưng Lý Mặc xong bỗng vui thầm. Đường Tử Khiêm thể vui nổi:

“Đừng lải nhải linh tinh! Ta hỏi ngươi thôi, ai cho ngươi tự tin dùng mồi? Khoảng cách gần , nếu Chu Cự Nguyên tay binh khí, ai kịp cứu ngươi?”

 

“ Mạc Cấp!” Đường Tiểu Bạch chút do dự đáp, “Mạc Cấp tay nhanh như chớp, dễ dàng tạo bóng hình giả!”

 

“Dù tay nhanh, bảo đảm ngươi hề hấn gì ?”

 

Lời , dĩ nhiên cũng bảo đảm . Đường Tiểu Bạch chỉ gượng:

“Muội yếu ớt thế , trầy chút tí cũng chẳng , hàng ngày chải đầu còn rụng mấy sợi nữa mà!”

 

Thấy trưởng sắp nổi giận, nàng vội trịnh trọng :

“Chu Cự Nguyên đang chạy trốn, dù tay cũng hại , chỉ bắt để thoát thôi. Muội tính sẵn , động thủ, đ.á.n.h vết thương cũ của , chắc chắn nắm !”

 

Nàng liều mạng mồi, tất nhiên chuẩn , còn mang theo ám tiễn trong tay.

 

Cánh tay luôn giấu y phục lông cừu, Chu Cự Nguyên nàng binh khí, phòng .

 

Đường Tử Khiêm tức :

“Ngươi tự tin tới mức thể đ.á.n.h trúng vết thương cũ của ?”

 

“Đương nhiên!” Đường Tiểu Bạch trợn mắt tròn xoe, “Muội cũng từng luyện cưỡi ngựa b.ắ.n cung, nếu dám đến đây?”

 

Lời , hai nam nhân mặt đều lộ vẻ ngạc nhiên. Đường Tiểu Bạch cảm thấy coi thường:

“Các đừng bảo là nghĩ lóc mè nheo mới nhà cho ngoài chứ?”

 

“Dĩ nhiên ,” Lý Mặc phản ứng nhanh, quả quyết phủ nhận, “Nhị tiểu thư từng một mũi trúng hạ bộ sói hoang!”

 

Đường Tiểu Bạch nhẹ nhếch môi:

“Vậy là khi thấy b.ắ.n trúng sói, các vẫn nghĩ chạy ngoài hiểu chuyện?”

 

“Cũng hẳn……” Lời đầy tâm lý e dè.

 

Đường Tiểu Bạch nhếch môi một tiếng, bỗng giơ tay lên.

 

“Xiu——”

 

Tiễn trong tay bay như chớp. “Phụp” một tiếng, tắt một ngọn nến. Tiễn xuyên qua bấc, cắm trụ.

 

Cả phòng im phăng phắc.

 

Nhìn thấy trưởng và tiểu tổ tông sửng sốt, Đường Tiểu Bạch hớn hở: “Chỉ là tay đủ mạnh, nhưng chuẩn xác thì vẫn !”

 

“Chuẩn xác kết hợp với tiễn , chẳng trách đại tiểu thư yên tâm để nhị tiểu thư ngoài.” Yên Hợp dựa cửa, nhạt, “Đại Tiểu thư vốn thương nhị tiểu thư, ngày hỏi nhị tiểu thư vài lời, liền đuổi khỏi Yến Quốc Công Phủ.”

 

Đường Tiểu Bạch sang , đưa chuyện về trọng điểm: “Ngươi ở đây? Tiết Thập Lang gọi ngươi đến ? Chu Cự Nguyên là ngươi tìm ?”

 

“Chu Cự Nguyên quả thật là tìm .” Yêu Hợp đáp câu .  Xong, trong mắt thoáng chút bối rối, mới tiếp lời câu :

“Ta vốn du ngoạn vùng Sơn Nam Đạo, phụ tử Yến Quốc Công thất lạc, bèn đến Lương Châu xem thử, tình cờ gặp Tiết Thập Lang.”

 

Đường Tiểu Bạch hiểu ngay, gật đầu: “Có tâm thật! Có tâm thật!”

 

Nàng đoán ! Yên Hợp thật sự quan tâm chuyện nhà nàng!

Loading...