Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 254: Thái Tử chính là người như vậy.

Cập nhật lúc: 2025-10-21 11:22:37
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần , tướng lĩnh Trấn Châu đến thô lỗ, khéo ăn như Lương Quân Thâm. Nghe Lý Sơ , liền trả lời thẳng thừng: “Chiếm xong Úy Châu, Thế tử chúng thấy chuyện gì, sẽ trở về tiếp tục chịu tang.”

 

 

Vị chuyện chẳng mấy suy nghĩ, đáp nhanh quá, Lương Quân Thâm còn kịp ngăn, đành thêm lời ngay đó: “Thần hiện nay lấy hiếu chính, thế chủ cũng nên theo đạo hiếu của bệ hạ, chắc Tấn vương trách ạ?”

 

Miệng tới “Tấn vương”, mắt sáng rỡ thẳng về phía Tần Khuynh Dung.

 

Tần Khuynh Dung c.ắ.n răng trong lòng, mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh pha chút kiên cường: “Thế tử xuất binh cứu, vốn cũng là hành động cấp bách, giờ Vân Châu giải vây, đương nhiên nên trở về chịu tang.”

 

lời chỉ là bề ngoài cho .

 

Ở đây ai cũng , thường Sơn Quận vương c.h.ế.t , “hiếu” thật còn phù hợp với Lý Hành Viễn nữa.

 

Hơn nữa, Hoàng thượng nay từng “lấy hiếu trị quốc”. Dù thì giữa đương kim và tiên đế cũng chẳng bao nhiêu chuyện cha hiền con hiếu để mà kể.

 

một khi chữ “hiếu” thốt , ai nấy đều im tiếng, thể phản bác. Không ai dám , nghĩa là trong lòng hiểu.

 

Trong tiệc mừng công hôm , Lý Sơ vẫn như khi  lạnh nhạt ít lời, chỉ thỉnh thoảng ánh mắt lặng lẽ hướng về phía Tần  Khuynh Dung, sâu kín mà nóng rực.

 

Tần Khuynh Dung đến rợn cả sống lưng, suốt bữa tiệc chẳng dám hé môi quá ba câu.

 

đến khi yến tiệc sắp tàn, Lý Sơ rốt cuộc mở miệng gọi:

“Xin Tần tiểu thư lưu bước, bản vương còn chuyện thương nghị.”

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Tần Khuynh Dung thầm đoán, tám phần là vị Vương gia chuyện tình cảm .

 

Lúc nam nhân nào mặt đỡ lời giúp nàng thì thật bao. Chỉ tiếc  “ ” bên cạnh lạnh nhạt đến khiến thấy đau lòng.

 

Nàng đành tự cứu lấy :

“Điện hạ việc, cứ triệu tập chư tướng cùng bàn.  Khuynh Dung chỉ là nữ tử tầm thường, dám ngài coi trọng thế…”

 

Thấy Lý Sơsắc mặt sa sầm, nàng liền dịu giọng, cúi đầu nhỏ: “Thật chỉ là lâu ngày gặp A Tiêu, mong điện hạ chớ trách.”

 

Nói , nàng khẽ dịch đến gần Lý Mặc, ngẩng gương mặt xinh , ánh mắt chan chứa yêu thương và nương tựa — ý ngươi thử dám bỏ xem!

 

Nửa khuôn mặt thiếu niên mặt nạ che khuất, song ánh mắt đủ rõ  hề ý hàn huyên với Tần Khuynh Dung.

 

Dưới ánh của cả hai, Lý Mặc bước một bước. Không về phía Tần Khuynh Dung  mà là tiến lên, đối diện cùng Lý Sơ.

 

“Ta cũng chuyện cùng Tấn vương thương nghị.”

Giọng bình thản, ánh mắt ngang tầm, chút khúm núm. Cái gọi là “thương nghị” trong lời chẳng lấy nửa phần khách khí.

 

Sau khi cho lui hết tả hữu, Lý Mặc liền thẳng:

“Ba châu ngoài ải thu về, quân Đột Quyết đang tháo chạy. Nay nên nhân thế tiến quân, đ.á.n.h chiếm Mạc Nam.”

 

Lý Sơ cau mày phản đối:

“Quân khổ chiến nửa năm, binh mệt ngựa kiệt. Năm nay giao tranh cả đông lẫn tây, lương thảo tiêu hao ít. Cứ đ.á.n.h mãi thì dân sinh khổ lắm, ?”

 

Lý Mặc cãi, chỉ lấy từ trong áo một phong thư:

“Tấu chương sẵn. Là do điện hạ phái trình lên thánh thượng, tự sai dâng lên?”

 

Sắc mặt Lý Sơ biến hẳn: “Tần Tiêu, ngươi quá lắm !”

 

Lý Mặc thản nhiên đáp: “Bệ hạ nhất định sẽ ủng hộ việc tiến quân Mạc Nam, Tấn vương điện hạ nghĩ ?”

 

Lý Sơ siết chặt nắm tay, gân xanh nổi lên nơi trán. Hắn giận, sợ — vì lời Tần Tiêu sai.

 

Đương kim Hoàng đế, cũng chính là phụ hoàng của , lên ngôi liên tiếp hứng chịu giặc Đột Quyết, Thổ Cốc Hồn quấy phá. Lũng Hữu, Hà Đông, thậm chí cả Quan Nội gần kinh thành đều từng chiếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-254-thai-tu-chinh-la-nguoi-nhu-vay.html.]

 

Khi , Lý Minh Nghĩa rõ ràng đóng quân ở Trấn Châu, cố tình chịu xuất binh. Vì thế mà một đấng thiên tử hạ cầu khẩn một quận vương, trọng dụng cả kẻ kiêu ngạo như Đường Thế Cung, mới tạm biên cương.

 

Hoàng đế nhẫn nhịn mười bốn năm, giờ đây chỉ chờ cơ hội rửa hận.

 

Năm đó, khi cha con họ Đường xin đ.á.n.h Thổ Cốc Hồn, Hoàng đế phản đối. Giờ Tần Tiêu xin đ.á.n.h Mạc Nam, ông càng sẽ đồng ý.

 

Cho nên, dù , Tần Tiêu vẫn thể dâng tấu riêng, và Hoàng đế chắc chắn sẽ thuận theo.

 

Đối với Lý Sơ mà , để Tần Tiêu dâng tấu, chẳng bằng chính sai đưa lên còn hơn.

 

Hắn nghiến răng, chìa tay định nhận thư. Lý Mặc thình lình rút tay về:

“Ngày mai, giờ Thìn, sẽ để mang thư chờ ở cửa Nam. Đến đúng một khắc, nếu sứ giả của điện hạ đến  sẽ tự cho lên đường.”

 

Lý Sơ giận đến bật : “Ngươi sợ sai về kinh báo tấu ?”

 

Lý Mặc lạnh nhạt đáp:

“Trận Mạc Nam là thế tất đánh. Điện hạ nhiều cũng chỉ khiến Hoàng thượng phái thêm vài vị giám quân mà thôi.”

 

Ánh mắt Lý Sơ co . Phải — giám quân đến, cũng chỉ để trong tay tỷ họ Tần. Đến đây, mới hiểu  giam lỏng .

 

“Ngươi thật sự giam luôn Lý Sơ ?” Tần Khuynh Dung kinh hãi hỏi, cảm thấy tiến triển quá nhanh.

 

Nếu giờ mà tỷ nàng hợp binh cùng Lý Hành Viễn, cha con Yến quốc công kéo quân kinh ép cung, thì việc giam Lý Sơ đáng .

 

Thái tử điện hạ còn đ.á.n.h Mạc Nam, sớm chọc giận ? Dỗ cho vui chẳng dễ hơn ? Lý Sơ cũng dễ dỗ mà!

 

Tiếc là, những thắc mắc của nàng chỉ nhận một tiếng “Ừm” lạnh nhạt. Tần Khuynh Dung giật giật khóe miệng:

“Nói thêm vài chữ thì c.h.ế.t ?”

 

Lý Mặc đáp, chỉ ghìm cương, phi xuống ngựa. Sau yến tiệc, trong thành, mà cưỡi ngựa xuyên đêm rời .

 

Tần Khuynh Dung  với tư cách tỷ đoàn tụ với “ thời gian dài xa cách  tất nhiên cũng đuổi theo.

 

Phía đông thành, nơi đồng dã hoang vu, chính là doanh trại của quân Lý Mặc. Vừa xuống ngựa, thẳng tới đại trướng trung quân.

 

Tần Khuynh Dung còn tưởng nóng lòng họp tướng bàn kế đ.á.n.h Mạc Nam, ai ngờ đến cửa trướng vẫn thấy gọi ai.

 

Lý Mặc dừng , hỏi thị vệ giữ cửa: “Tối nay ngươi dùng cơm ?”

Giọng dịu dàng khác hẳn thường ngày, thậm chí thể gọi là… ôn nhu. Tần Khuynh Dung lạnh nhạt, nay giọng đó thì cảnh giác ngay, liếc thị vệ .

 

Tuổi chừng đôi mươi, mặt mày tuấn tú. Nghe Lý Mặc hỏi han, vẫn bình thản đáp: “Chưa dùng ạ.”

 

Lý Mặc sang phân phó: “Bảo nhà bếp nấu một nồi thịt dê, cho thêm nhiều củ cải.”

 

Thị vệ vẫn tỏ vẻ gì lạ, dường như quá quen với sự quan tâm của điện hạ. Trong lòng Tần Khuynh Dung lập tức dấy lên sóng gió:

 

Trời ạ, ngờ Thái tử điện hạ như !

 

Bảo đối với nàng — một mỹ nhân khuynh thành  lạnh lùng đến vô tình!

 

Nàng kỹ thị vệ , thấy càng quen mắt. Chẳng lẽ… sớm Thái tử mang theo bên ?

 

Nàng còn tưởng thiếu niên chỉ đối với tiểu cô nương họ Đường đặc biệt thôi… Nào ngờ — hóa là như thế!

 

Vậy thì vấn đề đặt là — một Thái tử như thế, còn đáng để nàng theo nữa ?

 

Tần Dung khẽ cau mày, ánh mắt thoáng trầm xuống, bắt đầu suy tính cho tương lai của chính .

 

Trong lúc nàng còn đang miên man với đủ loại suy nghĩ, Lý Mặc chỉnh vạt áo, khẽ phủi tay áo và gấu y phục, vén rèm bước trong trướng.

Loading...