Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 295 Tiểu tổ tông cũng có tiềm chất làm hoàng đế.

Cập nhật lúc: 2025-11-04 12:03:02
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm Thái Hưng thứ mười lăm, tháng sáu, ba tòa Thành Thụ Hàng xây xong.

Chiếu chỉ ban xuống, triệu Tấn Vương Lý Sơ, Thế tử Thường Sơn quận vương Lý Hành Viễn và Tả vệ tướng quân Đường Tử Khiêm hồi kinh.

Khi nhận chiếu , Đường Tiểu Bạch vui cho lắm.

Nhờ trận chiến với Thổ Cốc Hồn, Đường Tử Khiêm thăng từ Trung lang tướng Tả vệ lên Tả vệ tướng quân, hồi kinh chắc chắn sẽ phong thưởng.

So với , những khác thì khá thảm.

Ví như Lý Hành Viễn.

Thường Sơn quận vương Lý Minh Nghĩa mất hơn một năm, mà Lý Hành Viễn vẫn ban chiếu thụ tước, đến giờ vẫn chỉ là thế tử.

Dẫu , kinh tám phần mười là sẽ kế tước .

Thảm nhất vẫn là hai tỷ tiểu tổ tông.

Chiếu lệnh khi xuất binh tên họ, giờ chiếu thu binh vẫn chẳng nhắc đến.

“Dù quan tước thì cũng nên nhắc một câu chứ!” Đường Tiểu Bạch làu bàu.

“Về tới kinh, tự khắc sẽ nhắc.” Lý Mặc an ủi.

Đường Tiểu Bạch lắc đầu: “Sao cứ thấy họ giống như đang ‘qua sông chặt cầu’ ?”

Lúc đầu để tiểu tổ tông về thi khoa cử, sẽ phong tước văn võ song ; đó chiếu, hễ đ.á.n.h hạ Mạc Nam thì sẽ phong hầu.

Giờ Mạc Nam bình định, mà một chữ phong hầu cũng chẳng thấy .

Quả nhiên hoàng đế là cứ thích đổi thất thường, hừ!

Lý Mặc lúc lật trong án một ống cuộn, đưa cho nàng: “Chiếu phong hầu vẫn giữ, để phủi tay .”

Đường Tiểu Bạch chiếu, chợt nhớ ngày xưa tiểu tổ tông cũng từng thề sống thề c.h.ế.t thi trạng nguyên, chẳng hiểu đột nhiên thi nữa.

Xét xét , tính tình bất nhất như thế chẳng cũng tiềm chất hoàng đế ?

Nghĩ đến đây, nàng bật .

“Cười gì thế?” Lý Mặc hỏi.

“Không gì.” Đường Tiểu Bạch lấp liếm.

“Nói xem nào?” Hắn nghiêng đầu sát , ánh mắt sáng rực, rõ ràng chỉ . Đường Tiểu Bạch đẩy đầu , liếc sang bên cạnh, nơi Oanh Oanh đang cúi mắt im như tượng gỗ.

Cô nàng cố gắng tỏ là vật trang trí, nhưng vành tai ửng đỏ bán . Thật cũng khổ cho cô.

“Chỉ là nghĩ sắp gặp ca ca , trong lòng thấy vui thôi.” Đường Tiểu Bạch viện cớ.

Hắn khẽ “ừ” một tiếng, mắt vẫn rời nàng, bàn lặng lẽ vươn tay kéo lấy tay nàng.

Đường Tiểu Bạch cúi đầu.

Từ tiểu tổ tông phản ứng ... mãnh liệt quá mức, nàng dám trêu chọc nữa. mà tính , cũng hơn một tháng họ ở riêng.

Nàng liếc Oanh Oanh, khẽ ho một tiếng: “Oanh Oanh, ngươi... ngươi ngoài một chút , và A Tiêu... vài câu thôi...”

Oanh Oanh hai , ngập ngừng, .

Đường Tiểu Bạch đỏ mặt, giơ tay thề: “Ta ngay mà!”

Oanh Oanh lúc mới lặng lẽ lui . Màn cửa còn dừng lay động, tiểu tổ tông dịch đến bên nàng.

Vạt áo chạm , thở gần kề, nghiêng đầu, khẽ gọi: “A Kiểu...”

Như điều , thôi. Như tiến thêm chút nữa, kìm.

Đường Tiểu Bạch khẽ “ừ” một tiếng, len lén duỗi ngón út , móc lấy tay .

Đó là tín hiệu ngầm.

Hắn lập tức phản ứng, siết nhẹ ngón tay nàng, cúi xuống hôn lên môi.

Ngay lúc , bên ngoài vang tiếng báo to của binh: “Bẩm công tử! Thế tử Thường Sơn quận vương và Tần cô nương gặp!”

“Bảo họ đợi!” Lý Mặc lạnh giọng đáp, lập tức xoay nàng , tiếp tục hôn. Ban đầu đầy nôn nóng, nhưng khi môi chạm trở nên chậm rãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-295-tieu-to-tong-cung-co-tiem-chat-lam-hoang-de.html.]

Bàn tay nâng nhẹ gò má nàng, động tác dịu dàng, từng chút một như sợ nàng đau. Ngây ngô, mà tràn đầy nâng niu.

Chỉ là, lâu vẫn thấy ý định dừng .

“A Tiêu...” tiếng gọi mềm mại bật nuốt mất.

Song Đường Tiểu Bạch vẫn cố gắng lấy chút lý trí, nâng mặt lên, khẽ nhắc: “ Chàng mà, Lý Thế tử sẽ xông đấy.”

Lý Hành Viễn giờ cứ tự coi rể, nếu doanh mà thấy hai , thế nào cũng xông tìm.

“Hắn dám xông ?” Lý Mặc hừ nhẹ.

“ Chàng ngăn , nhưng còn gặp họ!”

Đôi mắt nàng long lanh, giọng nũng nịu, liền khiến ngoan ngoãn im bặt. Lý Mặc đành để mặc nàng kéo ngoài.

……

Lý Hành Viễn và Tần Khuynh Dung về, bọn họ cũng chuẩn lên đường hồi kinh.

Từ Trung Thụ Hàng thành trở về kinh, là một con đường chạy dọc từ bắc xuống nam, gần như thành một đường thẳng.

Tháng sáu khởi hành, qua Thắng Châu, Ngân Châu, vượt Lư Tử Quan, từ Tử Ngọ Lĩnh Phường Châu thì là tháng bảy.

Phường Châu đặc biệt. Bởi Nhân Trí Cung ngay tại đây.

Thế nhưng họ còn đến Nhân Trí Cung thì gặp một đoàn khác.

“Ca ca?”

Khi thấy Đường Tử Khiêm, Đường Tiểu Bạch sững . Lộ trình hồi kinh của bọn họ và của Đường Tử Khiêm vốn chẳng hề giao , gặp ở Phường Châu.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Rõ ràng là Đường Tử Khiêm cố tình vòng đường.

Tại vòng đường?

Đường Tiểu Bạch nghĩ nhanh, lập tức đoán một khả năng: “Chúng hộ tống Thái tử ở Nhân Trí Cung cùng về ?”

“Hộ tống gì? Ta thể tới gặp ?”

“Về tới kinh chẳng cũng gặp ?” Đường Tiểu Bạch khó hiểu.

Đường Tử Khiêm bật bất đắc dĩ, ngoắc tay: “Lại đây.”

Đường Tiểu Bạch bước tới. Đường Tử Khiêm nàng từ đầu đến chân mấy lượt, : “Cao hơn , mà cũng gầy .”

“Thật hả? Gầy ?” Đường Tiểu Bạch vui mừng cúi đầu , “Gầy nhiều ? Có trông xinh hơn ?”

Vừa mới dâng lên chút xót xa và cảm khái, Đường Tử Khiêm lập tức câu hỏi tan sạch.

“Xinh cái gì mà xinh!” Hắn giơ tay vỗ lên đầu nàng một cái, đến mức lệch cả búi tóc. “Muội xem ăn mặc kiểu gì thế ? Không nổi một bộ tử tế ?”

Nói thì oán trách, mà ánh mắt liếc sang Lý Mặc đầy bất mãn. Lý Mặc cụp mắt, im lặng, trong lòng cũng chút áy náy.

Nàng vốn nuông chiều, áo gấm ngọc ngà, giờ suốt hơn năm nay chỉ vài bộ nam trang giản đơn luân phiên mặc, đúng là quá thiệt thòi. Đợi về đến kinh, nhất định sẽ bù đắp cho nàng.

“Y phục mà!” Đường Tiểu Bạch kéo kéo áo . Từ khi rời kinh, nàng luôn ăn mặc như con trai, đường cực kỳ tiện.

Chỉ là hôm nay bôn ba cả ngày, bụi bặm ít, nên mới ca ca chê.

Đường Tử Khiêm chê xong quần áo bắt đầu chê : “Có chịu xe đàng hoàng ? Da mặt cũng sạm !”

“Thật hả?” Đường Tiểu Bạch giật , vội sờ mặt .

“Không ,” Lý Mặc xen , “ dọa nàng đấy.”

Đường Tiểu Bạch sờ thêm vài cái, quả nhiên chẳng thấy gì lạ. Nghĩ cũng đúng, dọc đường nàng ít khi để ý dưỡng da, da thô ráp chút cũng bình thường.

tiếc, nàng cũng bận tâm: “Không , về dưỡng mà.” Dù gì nàng còn trẻ, hồi phục nhanh lắm!

Đường Tử Khiêm thấy nàng vẫn vô tư như thế, chỉ đành thở dài, đưa tay chỉnh búi tóc cho ngay ngắn, đặt hai tay lên vai nàng, kỹ một lượt, khẽ thở : “Không .”

Đường Tiểu Bạch nhoẻn miệng , chợt nhào lòng , ôm chặt.

“Ca ca, cũng nhớ lắm!”

Đường Tử Khiêm , vỗ nhẹ lưng nàng, ánh mắt vô thức liếc sang đối diện, nụ môi chậm rãi nhạt .

Loading...