Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 366: Một đoạn nghĩa thầy trò
Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:09:07
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tường trắng ngói đen, vài nhánh trúc xanh lay động.
Trước cửa căn nhà nhỏ, một thiếu nữ mặc váy lục biếc đang . Vì góc độ che khuất nên thấy gương mặt, chỉ cảm bóng dáng uyển chuyển như liễu yếu trong gió xuân.
Bóng lưng , Đường Tiểu Bạch từng trông thấy một . Khi chỉ liếc qua trong khoảnh khắc nhận , cũng chẳng để tâm. Lần thì nhận .
Học trò Cố Vũ Lan cầu kiến . Thiếu nữ cửa ôn hoà cất giọng.
Đường Tiểu Bạch nhíu mày, bước nhanh tới. Nàng còn đến nơi, cửa mở .
Là tiểu đồng Thanh Trúc của Trương mở cửa. Thanh Trúc thấy Cố Vũ Lan , định cất lời, ngẩng đầu thấy Đường Tiểu Bạch, trong mắt thoáng hiện chút hoảng, chớp qua một cái vội hành lễ: Đường nhị tiểu thư!
Giọng lớn hơn bình thường một chút, như cố ý nhắc nhở ai đó.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Cố Vũ Lan đầu, vẻ kinh hoảng thoáng qua như gió lướt, chỉ còn cảnh giác lạnh lùng. Không vì , một cô gái đường hoàng yên thế chứa đựng ác ý với đời đến thế.
Đường Tiểu Bạch phàn nàn trong lòng, tiến lên : Nghe tin từ Hình Châu trở về, tới thăm hỏi.
Trương Tiên sinh năm ngoái về quê Ký Châu, đó theo tổ phụ cứu nạn ở Khánh Châu, ba ngày mới về kinh, tạm ở tại khu phòng học của thư viện.
Đường Tiểu Bạch đến thăm để hỏi rõ tình hình Khánh Châu hiện nay, hỏi tin tức của Đường T.ử Khiêm, cùng cứu nạn.
Không ngờ gặp Cố Vũ Lan ở đây.
Thanh Trúc bẩm báo. Đường Tiểu Bạch Cố Vũ Lan mỉm : Trùng hợp quá, Lục biểu tỷ cũng tới thỉnh giáo ? Rồi chậc một tiếng, tiếp: Lục biểu tỷ từ nhỏ chịu khó học hành, sắp phong trắc phi của Tấn vương mà vẫn quên thỉnh việc học, thật đáng bội phục.
Ngày mười sáu tháng ba, Cố Vũ Lan – nhị nữ Tam phòng nhà họ Cố phong trắc phi Tấn vương.
Chuyện đột ngột như sét giữa trời quang.
Không chỉ phủ Yến Quốc Công động, mà các phòng khác nhà họ Cố cũng ngơ ngác. Trước đó còn thấy Cố Vũ Lan mãi quấn lấy Thế t.ử Túc vương, chẳng rõ từ khi nào dính dáng đến Lý Sơ.
Cố Vũ Lan kéo nhẹ khoé môi. Vị trí trắc phi Tấn vương với nàng là trèo cao, nhưng mặt chuẩn Thái t.ử phi, vẫn chẳng thể ngẩng đầu.
“Đường biểu cũng tới thỉnh giáo ?” Nàng nhỏ nhẹ . “Đường biểu đại hôn đến nơi, mà còn rảnh rỗi tới thăm , thật là kính thầy đến độ Vũ Lan khó mà theo kịp.”
Đường Tiểu Bạch nhướng mày: “Việc đại hôn của đều do Lễ bộ lo liệu, chẳng tự bận tâm gì cả.”
Cố Vũ Lan khựng . Đường Tiểu Bạch càng rạng rỡ. Ghen chứ? Ghen là !
lúc , Trương Ẩn bước . Đường Tiểu Bạch nhân đó khom : “Thái t.ử điện hạ nhớ mong , nhất thời thể phân , bảo học trò đến lời thăm hỏi.”
Trương Ẩn đáp lễ: “Không dám.” Rồi ngẩng lên Cố Vũ Lan: “Không Lục tiểu thư đến đây vì chuyện gì?”
Ánh mắt sáng tỏ như trời thanh.
Cố Vũ Lan thu nụ , nhạt giọng:” Nghe tin từ Khánh Châu trở về, đặc biệt đến bái kiến.”
Nàng chắp vá nguyên câu của Đường Tiểu Bạch, lười cả việc che đậy.
Trương Ẩn khẽ mỉm : “Khánh Châu phần nào qua khỏi hoạn nạn, đa tạ Lục tiểu thư quan tâm.”
Cố Vũ Lan thêm, vội cúi chào rời .
Đường Tiểu Bạch theo bóng nàng khuất dần, khẽ hỏi: “Lục biểu tỷ thông minh chăm học, hẳn cũng quý trọng tài năng nàng ?”
Lần nàng đến bái kiến, chắc mới gặp riêng Cố Vũ Lan xong…
Trương Ẩn né tránh, khẽ gật đầu: “Đáng tiếc…” giọng mang vài phần cảm khái.
Năm xưa tuy vì Thái t.ử mà nhận lời dạy ở Tông học họ Cố, nhưng gặp mầm thì thể động lòng?
Buổi đầu gặp mặt, bọn trẻ ở trong mắt đều vẫn chỉ là những đứa học trò non nớt. Dù đôi khi đứa kiêu ngạo, tự phụ, song bậc sư đồ thì tâm niệm đầu tiên vẫn là dạy dỗ phân biệt, đưa học trò lên con đường chính đạo.
Chỉ tiếc…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-366-mot-doan-nghia-thay-tro.html.]
“Sư đồ là duyên, đến nay coi như tận.” Hắn khổ, khẽ lắc đầu.
Ngẩng mặt thẳng Đường Tiểu Bạch, mỉm dịu dàng: “Thái t.ử phi cứ yên tâm.”
Đường Tiểu Bạch chột đáp.
Nàng quả thực chút thấp thỏm. Đừng hiện giờ Cố Vũ Lan phong Trắc phi của Tấn vương, dẫu , nàng cũng mang theo vài phần tà khí.
Trong những Tiểu Tổ Tông đưa Quốc T.ử Giám , danh vọng của Trương Ẩn là cao nhất. Nếu chẳng may dây dưa với Cố Vũ Lan thì chẳng chuyện lành gì.
May mà Trương thông suốt, nàng cũng yên tâm hơn, bèn thôi chuyện đó, hỏi sang điều thật sự : “Không rõ tình hình Khánh Châu lúc …”
…
Trận địa chấn ở Khánh Châu, Đường Tiểu Bạch đo cường độ, nhưng thương vong gần sát với những trận đại địa chấn nàng trong đời .
quả thật việc thỉnh lão Trương công mặt là sai.
Trương lão nhận chỉ xong thì lập tức bán sạch gia sản, mang theo tất cả con cháu họ Trương lên bắc cứu nạn.
Gặp nạn dân dọc đường, liền rải gạo phát thóc; tới lúc đặt chân đến Khánh Châu thì hai tay trống rỗng.
Nhậm chức , ông an dân, định giá gạo, để chính con cháu tham dự việc dựng nhà cửa. Tấm lòng thương đời, năng lực cứu dân.
“Trước khi hồi kinh, tổ phụ dặn rằng: khi dân Khánh Châu mặc ấm ăn no, lão nhân gia sẽ rời .” Nói đến đây, mắt Trương Ẩn cũng đỏ lên.
Đường Tiểu Bạch khẽ cúi đầu lau lệ: “Thái t.ử vốn ý triệu lão hồi kinh, chỉ sợ lớn tuổi quá, vất vả nhiều …”
“Tổ phụ tuy già nhưng mà chúng thể khuyên .”
Đường Tiểu Bạch gật đầu: “Ta sẽ chuyển lời tới Thái tử.” Nàng ngẩng lên, thấy Trương Ẩn cũng gầy nhiều, khỏi thở dài, “Tiên sinh chuyến cũng cực nhọc .”
Trương Ẩn mỉm , lắc đầu: “Không tính là gì. Nói đến, Đường tướng quân mới thực là nhọc nhằn. Cứu nạn, tái kiến, truy bắt đạo tặc… việc nào cũng tự xông pha, mấy còn gặp hiểm ngụy..”
“Gặp nguy?” Đường Tiểu Bạch hít mạnh một , “Không thương chứ?”
“Bị thương vài lượt nhưng đáng ngại.” Thấy nàng vẫn chau mày, Trương Ẩn , “Tính Đường tướng quân cũng sắp hồi kinh . Nhị tiểu thư gặp sẽ rõ.”
…
Đường T.ử Khiêm quả thật sắp về.
Một là tình thế Khánh Châu , hai là Đường Tiểu Bạch sắp đại hôn tháng tư, ba là phu nhân Cố Ngưng cũng sẽ lâm bồn tháng tư, tháng năm.
Cho nên muộn nhất cuối tháng ba, Đường T.ử Khiêm chắc chắn trở về.
Ngày đến kinh là hai mươi lăm tháng ba.
Hôm , cả Đường Tiểu Bạch và tỷ tỷ đều đón. Vốn là chờ ở cửa thành, nhưng con tuấn mã của Đại tiểu thư quá nóng, đá chân mấy cái xa hơn một dặm.
Tào Phần cùng đón bật : “Giờ còn sớm, là thêm chút nữa?”
Đường Kiều Kiều liếc một cái, — Thật sự giục ngựa tiếp.
Đường Tiểu Bạch theo , khóe mắt thấy Tào Phần lưng ngựa lắc lư, bộ dáng thư thái khác thường, bèn hỏi đùa: “Hôm nay hình như tâm tình của Tào sư ?”
“Ể? Vậy ? Ha ha ha…” Tào Phần cực kỳ sảng khoái, đúng là đang vui vẻ lắm.
Có chuyện vui gì ?
Đường Tiểu Bạch chợt nhớ tới một chuyện: “Hôn kỳ của Tào sư và Chung cô nương định ?”
Trước thi xong sẽ thành , giờ Chanh T.ử sắp xuất giá , mà phía Tào Phần thì chẳng động tĩnh gì.
Nghe nàng hỏi, Tào Phần gãi mũi: “À… chuyện hôn sự… hủy .”