Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 370 – Đại Hôn (Phần Ba)

Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:42:02
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rốt cuộc là điện hạ chỉ thuần túy quan tâm nàng, là… cố ý buông lời mờ ám?

Vấn đề , đến lúc đồng lao lễ, vẫn còn xoay vòng trong đầu Đường Tiểu Bạch. Nàng nhịn len lén sang tiểu tổ tông đang đối diện.

Dưới hàng mi dài đôi mắt đen tĩnh lặng. Nhìn sơ thì lạnh nhạt nghiêm trang, kỹ ngoan ngoãn.

Tiểu tổ tông nhà nàng, cho cùng vẫn chỉ là một thiếu niên mà thôi…

Đang nghĩ ngợi, nữ quan phía bên nhắc: “Thỉnh Thái tử, Thái t.ử phi dời bước sang phòng y phục.”

Đường Tiểu Bạch câu cũng phản ứng gì đặc biệt. khi Thái t.ử đối diện bỗng ngẩng đầu sang, nàng hiểu rùng một cái, mở miệng: “Các vị lui hết .”

Trong đôi mắt đen thẳm của Thái t.ử điện hạ, dường như ánh sáng khẽ bật lên, khiến tim nàng cũng run mạnh theo.

Nữ quan phần lúng túng: “Thái t.ử phi—”

“Thái t.ử phi bảo lui, cứ lui!” Thái t.ử cũng lên tiếng, giọng lạnh lẽo, mang chút kiên nhẫn. Chỉ duy đôi mắt, vẫn như cố định nơi gương mặt Đường Tiểu Bạch.

Nữ quan rụt vai, khom lui xuống. Ngay khoảnh khắc cửa điện khép , ngọn nến trong điện tựa hồ cũng run lên một thoáng.

Tim Đường Tiểu Bạch theo đó run theo, thấy đối diện dường như động tác dậy, nàng vội : “Ta… chuyện hỏi !”

Lý Mặc vốn định lên, xong liền : “Nàng hỏi .”

Đường Tiểu Bạch do dự một lúc, hỏi: “Kế tiếp chúng gì?”

“Gột rửa y phục, … lên giường nghỉ,” Lý Mặc đáp xong, chợt hiểu điều gì đó, khóe môi tự chủ nhếch cao, “Trong nhà nàng… ai dạy ?”

Thái t.ử phi xong câu liền bật dậy, đôi mắt hạnh mở tròn, kinh hoảng kêu lên: “Chàng, khác dạy qua ?!”

Không đợi Lý Mặc mở miệng, nàng chất vấn một tràng: “Ai dạy ? Nam nữ? Dạy như thế nào?”

Đường Tiểu Bạch sắp nổ tung đến nơi. Nàng quên mất chuyện !

Tiểu tổ tông nhà nàng là Thái tử! Chớ Thái tử, ngay cả công t.ử quý tộc thời cổ đại, khi thành đều chỉ định để “dạy dỗ”.

Đường đường Thái t.ử điện hạ, chuyện vốn dĩ hiển nhiên đến mức chẳng ai cần cho nàng !

Trời ơi trời ơi—

“Cũng tính là dạy dỗ.” Lời Lý Mặc khiến tiếng thét trong đầu nàng tạm ngừng.

Đường Tiểu Bạch hít sâu, gắng bình tâm tiếp.

“Khi hồi kinh, Mạc Hoãn tìm cho mấy quyển… đồ họa, tổng cộng ba quyển. Sau đó Tào Hoà định sắp hai cung nữ đến hầu hạ, , nên tự tìm thêm ít sách, cộng năm quyển. Ngô Tuấn cũng tiến thêm năm quyển nữa.”

Lý Mặc thấy sắc mặt nàng khó coi, vội giải thích rõ ràng.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Sắc mặt Thái t.ử phi quả nhiên lên thấy rõ.

Lý Mặc thầm dịch đến gần, thấp giọng hỏi: “Vậy… A Kiểu cũng từng xem qua?”

mặt cô nương phủ phấn, vẫn che làn đỏ ửng lan nhanh như hoa đào nở, ngay cả cổ cũng nhuốm sắc hồng.

Yết hầu Lý Mặc khẽ động, cúi giọng: “Ta hầu A Kiểu tẩy trang y phục nhé?”

“Khoan !” Đường Tiểu Bạch giật lùi một bước thật xa, cảnh giác .

Trước tiểu tổ tông gì nàng cũng nghĩ nhiều, nhưng bây giờ…

Tẩy trang y phục gì chứ! Rõ ràng là ý đồ!

“Ta thương lượng với một chuyện!”

Nàng đưa tay xoa gương mặt nóng bừng, ai ngờ xoa một cái là phấn, còn chùi áo với vẻ chán ghét.

Lý Mặc mà buồn : “Hay là tẩy sạch hãy bàn?”

Nói , bước thẳng về phía nàng.

Đường Tiểu Bạch lập tức lùi thêm hai bước: “Bây giờ bàn! Không đợi!”

Lý Mặc cau mày: “Nàng đây.”

“Lại gì?” Đường Tiểu Bạch cảnh giác như con thỏ, tai gần như dựng thẳng.

Dù tiểu tổ tông từ nhỏ đến lớn luôn tỏ ngoan trong mắt nàng, nhưng nàng ngây ngốc đến mức coi là ch.ó con.

Lý Mặc càng thêm vui: “Chúng thành .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-370-dai-hon-phan-ba.html.]

Đường Tiểu Bạch ngớ . Nghĩ thấy hình như quá, bèn rón rén bước gần nửa bước.

Ai dè nàng chỉ nhích một chút, còn đối phương tiến hẳn một bước to, thu ngắn cách về gần như bằng .

“Ê, đừng—” Nàng còn kịp né thì ôm gọn lòng.

Cái ôm vốn quen thuộc hôm nay rắn chắc như xích thép, thể giãy thoát.

“Sợ ?” Giọng kề tai nàng, thở nóng rực lướt qua cổ.

Đường Tiểu Bạch co cổ , ngoan ngoãn: “Chàng thấy… chúng còn quá nhỏ ?”

“Không.” Lý Mặc trả lời ngay, chút do dự.

Đường Tiểu Bạch nghẹn họng, chậm rãi giải thích: “Ta mới mười bốn thôi, thể trưởng thành. Lỡ như… thai, sẽ nguy hiểm.”

“Nguy hiểm gì?”Lý Mặc lập tức nghiêm mặt, chằm chằm mắt nàng.

“Là… khó sinh.”

Sắc mặt đổi trong chớp mắt: “Nàng thật?”

Đường Tiểu Bạch gật đầu như giã tỏi.

Vấn đề nàng mới nghĩ mấy hôm nay, kéo đến tận đêm động phòng mới , quả thật nàng sai. chuyện liên quan đến cái mạng nhỏ của nàng, thể kiên quyết.

Hôn sự lý do riêng nên ; còn chuyện khác, nàng mới mười bốn, đương nhiên hoãn .

Lý Mặc xong im lặng nửa ngày, sắc mặt âm trầm.

Đường Tiểu Bạch thấy thế áy náy, chủ động dụi n.g.ự.c , nhỏ giọng: “Giận ?”

“Không.” Hắn đáp, giọng buồn buồn.

Không cái gì! Rõ ràng là đợi nàng đến dỗ!

Đường Tiểu Bạch điều, khẽ dụi thêm, giọng mềm như tơ: “Điện hạ đừng giận nhé…”

Nửa Lý Mặc lập tức mềm , liếc nàng một cái mà lời nào.

Đường Tiểu Bạch thầm, tiếp tục nũng nịu: “Điện hạ? Thái t.ử điện hạ?”

Hắn vẫn im.

“Lý Mặc?”

“A Mặc?”

Ánh mắt Lý Măkc dần lung lay.

“Vẫn còn giận ? Vậy… Tiểu Hắc?”

Lý Mục nhịn , bật .

Đường Tiểu Bạch lập tức tung chiêu cuối: “A Mặc ca ca.”

Giọng nàng mềm đến mức như nhỏ mật.

Trong khoảnh khắc , trái tim Lý Mặc như một móng vuốt nhỏ cào qua, ngứa ngáy khó chịu, một trống kỳ lạ dâng lên từ sâu trong lòng.

Hắn theo bản năng ôm nàng lấp đầy cái trống cô nương mắt trơn tuột như cá, “vèo” một cái trốn khỏi vòng tay .

Đường Tiểu Bạch chạy đến cửa phòng tắm, nở nụ chiến thắng: “A Mặc ca ca, tẩy rửa y phục đây!”

Nói xong đóng cửa cái rầm, khóa trái. Chọc xong bỏ chạy, thật là khoái!

đời … đúng là báo ứng.

Đường Tiểu Bạch tắm rửa xong, chiếc áo ngủ mới tinh, mở cửa định bước ngẩng đầu liền thấy…

Hả?!

Thái t.ử điện hạ đang ngay cửa!

Hắn vốn khoanh tay dựa tường, thấy nàng liền thẳng dậy.

Dưới lớp áo lót trắng mỏng, đường nét cơ thể mơ hồ như sóng ngầm.

Đường Tiểu Bạch nuốt nước bọt, dời mắt liền đối diện ánh nguy hiểm của

Loading...