Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 372 – Tất cả mấy trò ngược luyến đều cút xa
Cập nhật lúc: 2025-11-23 13:03:21
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phong Hoài ngay, chỉ lắc đầu, sang Đường Tiểu Bạch: “Có thể để vi thần xem thêm mạch của Thái t.ử phi ?”
Đường Tiểu Bạch lập tức xắn tay áo, đưa cổ tay . Phong Hoài bắt mạch một lúc, lông mày càng siết chặt.
“Chẳng lẽ… chúng đều trúng chiêu ?” Đường Tiểu Bạch lo lắng hỏi.
Nào ngờ nàng dứt lời, lông mày Phong Hoài giãn , :
“Chỉ là khí huyết dâng trào, gì đáng ngại.” Nói , đưa mắt đôi phu thê tân hôn, thần sắc hiểu đời: “Không , … ha ha…”
Đêm tân hôn đấy mà, trẻ tuổi khí thịnh, mạch tượng khác cũng là chuyện .
Đường Tiểu Bạch chỉ thấy mặt nóng ran, hổ đào hố chui xuống, vẫn cố hỏi thêm: “Không do ngoại vật tác động chứ?”
Lý Mặc khẽ ho một tiếng, phân phó: “Đem rượu và thức ăn còn .”
Phong Hoài mỉm kiểm tra từng thứ một, ý tứ: “Có lẽ hai vị điện hạ quen uống. Chi bằng sai mang đến ít canh giải rượu.”
Đường Tiểu Bạch c.h.ế.t lặng. Ý của Phong đại phu thể rõ hơn.
Hai họ chỉ … hăng quá mức, nhưng đêm động phòng, ai mà hăng?
Cùng lắm là men rượu kích thích— rõ ràng lúc đồng bôi cũng chỉ uống một chén!
Lại còn rượu mạnh! Như thế mà cũng say ? Hay đây chính là truyền thuyết “rượu say , tự mê”?
Đường Tiểu Bạch len lén Lý Mặc.
Vì triệu thái y nên Thái t.ử chỉ tùy tiện búi một lọn tóc, chiếc cổ trắng thon trần , áo lụa đỏ buông lơi, lộ mơ hồ xương quai xanh… đúng là tới mức khiến phạm tội!
Vừa lúc nàng sang, lập tức phát giác, lạnh nhạt liếc qua.
Chắc vì trong phòng còn ngoài nên ánh mắt lạnh… yết hầu nhẹ nhàng chuyển động lên xuống.
Đẹp… đến mức c.h.ế.t !
Đường Tiểu Bạch vội mặt . Càng càng thấy bản như ăn thứ gì sai sai…
Trong lúc nàng còn hoang mang, Phong đại phu chuẩn cáo lui.
Đường Tiểu Bạch đột nhiên nhớ gì đó: “Khoan !”
“Thái t.ử phi còn điều gì dặn dò?”
Đường Tiểu Bạch ho nhẹ, nghiêm túc hỏi: “Phong đại phu, cũng … mới mười bốn tuổi. Ta hỏi… phụ nữ bao nhiêu tuổi sinh nở là thích hợp nhất?”
Phong Hoài kinh ngạc liếc Thái tử. Thái t.ử nhíu mày, nhưng ngăn cản.
Vậy ông cứ thật: “Thường thì nữ t.ử tuổi đôi mươi sinh nở là nhất. Thái t.ử phi thể khoẻ mạnh, thể sớm hơn vài năm.”
“Vài năm là mấy năm?” Lý Mặc hỏi.
Phong Hoài trầm ngâm: “Khó chính xác. với nền tảng của Thái t.ử phi… hiện nay cũng thể.”
Đường Tiểu Bạch trợn mắt.
Sao thể? Nàng mới là… trẻ con đó!
“Cô vội con.” Lý Mặc .
Phong Hoài thấy vẻ sốt ruột của Đường Tiểu Bạch, liền : “Thái t.ử phi vẫn lớn hẳn, đúng là nên vội. Chờ hai năm tính.”
Nói tới đây, ông thầm cảm khái.
Rõ ràng cả hai đều còn non trẻ, mà đêm tân hôn thì thầm âu yếm, lo chuyện tương lai lớn lao như . Không hổ là tương lai đế hậu—tầm quả nhiên hơn !
…
Phong Hoài lui xuống, cửa điện khép.
Thái t.ử điện hạ mặt lạnh như băng, nhưng thể thành thật, sát Đường Tiểu Bạch:
“Nàng nên thì nên. Việc gì gọi Phong Hoài đến chứng thực? Chẳng lẽ sẽ tin nàng ?”
Đường Tiểu Bạch nghiêng đầu dáng vẻ kiêu ngạo mà đáng yêu của , bật .
Thái t.ử lập tức nhíu mày nàng.
Đường Tiểu Bạch móc móc ngón út của , dịu giọng: “Chính vì tin , mới rõ. Chàng tin là vì đáng tin.Nếu một bên giấu diếm, mà đòi bên tin tưởng vô điều kiện là công bằng.”
Nói đến đây, Đường Tiểu Bạch đột nhiên nhớ tới mấy tình tiết cẩu huyết trong tiểu thuyết, trong lòng chợt căng thẳng.
Nàng lập tức bò lòng , hai tay nâng mặt lên, nghiêm túc:
“Nói cho rõ! Chúng tuyệt đối chơi mấy trò kiểu ‘ lừa , gạt , giấu đều là vì cho ’! Mấy thứ ngược luyến tình thâm tránh xa hết!”
Nàng chỉ cần tình yêu ngọt như mật!
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Lý Mặc giãn lông mày xong nhíu : “Ta nhàm chán như …”
Hắn dừng một chút, “Lần … cố ý.”
“Ta , chuyện đó tính.” Đường Tiểu Bạch cong mắt , vòng tay ôm lấy cổ , giọng mềm như kẹo, “Hôm nay mệt … nổi nữa.”
Thiếu niên ánh mắt lập tức mềm xuống. Hắn khẽ hôn lên mặt nàng, bế nàng trong.
Đến cạnh giường, nhưng Lý Mặc lập tức đặt Đường Tiểu Bạch xuống.
Hắn cúi nàng, ánh mắt thoáng lấp lánh: “Có cần chuẩn thêm một chiếc giường khác ?”
Đây là hỏi nàng ngủ riêng giường .
Đường Tiểu Bạch vô thức chỉnh ve áo , ánh mắt lấp lánh, ấp úng: “Ta… đều …”
Lý Mặc khom đặt nàng xuống, nhưng thẳng, vẫn treo lơ lửng phía . Ve áo buông lỏng, xương quai xanh thanh tú, làn da mịn màng căng tràn hiện mắt nàng.
Đường Tiểu Bạch chớp mắt, ánh dán chặt mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-372-tat-ca-may-tro-nguoc-luyen-deu-cut-xa.html.]
“A Kiểu, hôm nay chúng thành hôn…” Giọng trầm, khàn khàn, khiến đầu ngón tay nàng run rẩy.
“Chàng…” nàng mím môi khô, “Chàng ngủ bên trong bên ngoài?”
Ánh mắt lóe lên, trầm xuống như cố giấu . “Ta đều .” Miệng khẽ cong, giọng dịu dàng mềm mại.
Đường Tiểu Bạch dấy lên một chút cảnh giác: “Vậy ngủ bên trong!” Cảm thấy tình hình , nàng liền chạy!
Hắn cuối cùng thẳng, tháo dây thắt lưng. Cái nàng thể xem miễn phí ?
Đường Tiểu Bạch suy nghĩ nghiêm túc, thấy rằng chắc là , họ là vợ chồng hợp pháp .
Nàng kéo chăn trùm lên, chỉ để lộ đôi mắt mà lén . Thật tiểu tổ tông vẫn còn trẻ, nàng lập tức đỏ mặt.
Đang , nàng liếc mắt…
Bỗng kéo chăn lên cao, trốn trong.
Chàng… … …
Chẳng lẽ đây là cấu hình nam chính ?
Đường Tiểu Bạch ôm chặt ngực, tim đập thình thịch, tiếng xào xạc bên ngoài, ánh sáng mờ dần.
Hắn sắp tới .
Đường Tiểu Bạch vô thức nắm chặt góc chăn, vẫn dám hé mở.Trong bóng tối, cảm giác trở nên rõ ràng hơn.
Hắn quỳ một gối bên ngoài nàng cúi , nhưng như nàng dự đoán là vượt qua nàng đến bên trong, mà ôm nàng qua tấm chăn.
Đường Tiểu Bạch nhịn , lộ đầu : “Ta bảo ngủ bên trong, bên !”
Trong bóng mờ, mắt lóe sáng, giọng cực kỳ mềm mại: “Hôm nay chúng thành hôn…”
Đường Tiểu Bạch lập tức đầu hàng. , hôm nay thành hôn, ôm qua chăn một chút còn nàng .
Khổ một nam nhân!
“Chàng yên …” Đường Tiểu Bạch ngượng ngùng .
Lý Mặc “ừ” một tiếng, lăn qua bên trong xuống, mặt nàng.
“Bên trong còn một chiếc chăn nữa.” Nàng nhắc nhở.
Đôi mắt sáng của lóe lên.
Ngay đó, Đường Tiểu Bạch cảm thấy chăn kéo.
“Được ?” Hắn hỏi khẽ, “Chỉ thôi.”
Đường Tiểu Bạch im một lúc, buông tay nắm góc chăn: “Vậy … cẩn thận chút…”
Chăn kéo lên, nhanh chóng tiến sát bên, tay chạm tay nàng liền vòng , đan ngón với .
Đêm tân hôn mà, nắm tay còn ?
Đường Tiểu Bạch an ủi bản , nhắm mắt, cố gắng bình tĩnh: “Ngủ ! Ngày mai còn dậy sớm!”
Là Thái T.ử và Thái T.ử Phi, ngày tân hôn thứ hai còn vô lễ bái chờ họ, về nhà cũng chỉ thể chờ tối mới lén .
Lý Mặc “ừ” một tiếng, im lặng.
chỉ yên lặng một chút.
“A Kiểu,” Hắn gọi khẽ, tay nắm tay nàng động đậy, “ thể ôm nàng ?”
Hắn hỏi đưa tay mò tới.
Đường Tiểu Bạch rùng : “Không !”
“Chỉ ôm một chút thôi…” Hắn khẽ van, nắm tay vòng eo nàng.
Đường Tiểu Bạch lập tức mềm nhũn, đầu cũng nóng bừng. Chẳng lẽ rượu lên ?
Đang nghĩ, bên cạnh động tác.
“Lý Mặc…” nàng đẩy ngày càng yếu ớt.
“A Kiểu… chỉ hôn một chút…” Giọng dần mơ hồ.
Tiếp theo chẳng lẽ còn “chỉ chạm chạm”?
Đường Tiểu Bạch nghiến răng mạnh bóp tay .
Chẳng từ khi nào, cánh tay còn mảnh mai như thiếu niên nữa, mà bọc một lớp cơ săn chắc, bóp chẳng hề lay động, mà còn tay nàng đau nhói.
vẫn dừng động tác.
Ngẩng đầu, ánh mắt sáng mang theo một chút ác ý thỏa mãn.
Đường Tiểu Bạch lập tức thấy thật ngây thơ. Đã… như … thể chống ?
Nàng bĩu môi, gì thêm, chỉ vô thức lộ vẻ sợ hãi trong mắt.
Mọi ý tưởng lả lơi trong đầu Lý Mặc vẻ sợ hãi đóng băng, ánh mắt ác ý dần nhạt .
Hắn hít một , giọng khàn hỏi: “Có uống canh giải rượu ?”
…
Khi trong điện gọi mang canh giải rượu, Phong Hoài vẫn xa.
Trước đó ngoài, thị nữ cận của Thái T.ử Phi kéo hỏi vài câu, mất chút thời gian.
Khi vài bước, tiếng động phía , vô ý .
Đang định tiếp tục , bỗng cảm thấy , . Trước điện nhiều cung nhân, nhưng duy nhất thấy lão nội thị Tào Hòa, đáng tin cậy nhất của Thái Tử.
Phong Hoài thấy lạ, đầu, thì thấy Tào Hòa hối hả từ hướng cửa cung đến.
Tào Hòa thấy ông, càng nhanh bước hơn.
Đến gần, kéo ông, gấp gáp : “Phong đại phu, mau! Đi đến phủ Yến Quốc Công!”