Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 388: Cuộc hẹn riêng Giữa Tiệc.

Cập nhật lúc: 2025-11-26 01:09:28
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi trưa Đoan Dương, ve kêu ran trong nắng, Đường Tiểu Bạch và Lý Mặc sóng vai bước khỏi phủ Yến Quốc Công.

Như khi, Đường Tiểu Bạch Thái t.ử điện hạ tự tay dìu lên xe ngựa. Nàng yên , thấy lên xe nhưng ở đối diện.

Đường Tiểu Bạch khẽ sững. Mỗi xe ngựa, tiểu tổ tông đều sát bên nàng, nay

Chẳng lẽ còn giận vì nàng lúc nãy cạnh ?

Chuyện dễ ợt!

Đường Tiểu Bạch lập tức trườn sang cạnh Thái t.ử điện hạ, vòng lấy cánh tay , tủm tỉm nghiêng đầu tựa .

Hắn cúi mắt nàng, ung dung lạnh nhạt hỏi: “Lý ca ca?”

Đường Tiểu Bạch: ???

Chuyện đó mà cũng thấy?

Lại còn nhớ đến nửa canh giờ?

Bọn họ bàn chính sự cả buổi mà vẫn khiến quên ?

“Lý ca ca là ai?” Lý Mặc thấy nàng đáp , liền truy hỏi nữa.

Đường Tiểu Bạch nước mắt: “Ấu trĩ quá!”

Sắc mặt tiểu tổ tông tối xuống bằng mắt thường cũng thấy . Đường Tiểu Bạch khúc khích , kéo cổ xuống, mạnh dạn hôn “chụt” một cái lên mặt : “Là Lý Mặc ca ca thôi!”

Sắc mặt tiểu tổ tông sáng bừng lên bằng mắt thường cũng thấy . Có điều tựa như cũng thấy dễ dỗ quá, hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ còn lòng.

Đường Tiểu Bạch rúc n.g.ự.c thêm chút nữa, ngọt như đường: “Ta chỉ thuận miệng thôi mà! Trước gọi quen là Thế tử, giờ đổi thành Lộc Tuyền công, cứ như gọi già .”

“Hắn vốn già.” Vị Thái t.ử trẻ tuổi tuấn mỹ nhàn nhạt .

Đường Tiểu Bạch bật : “Đừng , còn là tỷ phu của đó.”

Lúc sắc mặt Thái t.ử điện hạ mới dịu .

Hắn : “Phía Thôe Cốc Hồn, Lý Hành Viễn nắm tình hình, tạm thời đáng lo. Sinh mẫu của Hành Dương còn ở trong cung, ngày nếu dị động gì, cũng là cơ hội để Lý Hành Viễn lĩnh binh.”

Mẫu mẫu của Hành Dương công chúa chính là Vương Chiêu Nghi.

Vương Chiêu Nghi xuất từ chi thứ họ Vương — mà là bên ngoại chi nhỏ đến nỗi hầu như chẳng ai để ý.

Trong cung Thái hậu họ Vương, Hoàng thượng cũng cận với họ Vương, vì thế mới chọn một nữ t.ử họ Vương mấy quan trọng cung.

Hai mươi năm tiến cung, sinh một công chúa, địa vị vẫn chỉ là một vị mỹ nhân.

Đến khi Hành Dương công chúa hòa , bà mới phong lên ngôi Chiêu Nghi.

thăng vị , theo suy đoán của Đường Tiểu Bạch, cũng liên quan đến sự suy sụp của dòng họ Vương.

Không còn Vương Mậu Chiêu, hoàng đế liền thể yên tâm mà tỏ nhân hậu với Vương thị nhất tộc.

Tuy thì Vương Chiêu Nghi chẳng gì nổi bật, nhưng ngày công chúa Hoành Dương rời kinh, cái ác ý nàng để rơi lên nàng, Đường Tiểu Bạch vẫn nhớ rõ.

“Vài ngày nữa đến tiệc sinh nhật hoàng hậu, gặp Vương Chiêu Nghi một chuyến.” Đường Tiểu Bạch .

Tiệc sinh nhật hoàng hậu, phu nhân mệnh phụ trong ngoài đều cung chúc thọ dự yến.

Yến mở tại lầu gác bên hồ non bộ. Với phận thái t.ử phi, địa vị Đường Tiểu Bạch chỉ hoàng hậu.

Từ vị trí của nàng xuống, y phục rực rỡ, dáng vẻ kiều diễm của các mệnh phụ đều hiện rõ ràng.

Trong đó cả Vương Chiêu Nghi.

Nàng yên lặng đúng vị trí của , mắt rũ xuống, chuyện trò cùng ai.

Ánh sáng tiệc chập chờn, chỗ của nàng nửa sáng nửa tối, khiến nét mặt càng lộ vẻ âm lạnh.

Không vì sự âm lạnh , vì gần đây đắc tội Thục mỹ nhân, hoàng đế quở trách cấm túc, mà những gần đó cũng chẳng buồn bắt chuyện cùng nàng .

Đường Tiểu Bạch chỉ nàng thêm một chút, đang định thu mắt, thì Vương Chiêu Nghi chợt ngẩng lên, thẳng về phía nàng.

Ánh mắt chạm , Vương Chiêu Nghi nở một nụ hời hợt, trong mắt phản chiếu ánh đèn phức tạp, khó mà rõ cảm xúc.

Đường Tiểu Bạch cũng xã giao, sang hỏi Nguyên hoàng hậu: “Ai là Thục mỹ nhân? Ta từng gặp.”

Nụ đoan trang của Nguyên hoàng hậu lập tức khựng , phần mất kiên nhẫn hỏi nữ quan bên cạnh: “Thục mỹ nhân ?”

Câu hỏi hiển nhiên cho thấy Thục mỹ nhân mặt.

“Đã sai hỏi.” Nữ quan đáp.

Nguyên hoàng hậu , khẽ với Đường Tiểu Bạch: “Thục thị vốn là như thế, ngay cả hoàng thượng mời cũng lúc nào nàng chịu .”

Tuy “vốn như thế”, nhưng trong lòng Đường Tiểu Bạch vẫn thấy chỗ kỳ lạ. Thục mỹ nhân tiến cung lâu, mà nàng từng gặp mặt?

Quá trùng hợp.

Trong truyện thường , kiểu trùng hợp mười phần thì tám là do hai gặp vốn ẩn tình.

Vậy Thục mỹ nhân Tô Trinh Nương? Hoặc là nàng quen ?

Hai suy nghĩ chồng lên , khiến Đường Tiểu Bạch tò mò đến yên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-388-cuoc-hen-rieng-giua-tiec.html.]

Nàng nâng chén rượu, khẽ nâng tay áo che nửa mặt, giấu ánh mắt đang suy tư. Đã đến tiệc , chẳng bằng tìm cách gặp Thục mỹ nhân một .

Rượu vài lượt, tiếng nhạc đang tưng bừng, mà Thục mỹ nhân vẫn xuất hiện.

Đến khi hoàng hậu dậy y phục, sắc mặt khó coi. Đường Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, cũng định lên theo, hỏi thêm về Thục mỹ nhân.

Tay áo nâng, từ tầng tầng lớp lớp váy áo bỗng lăn một mẩu giấy nhỏ.

Đường Tiểu Bạch khẽ sững, xuống như cũ, tay thuận thế gạt qua, nhặt mảnh giấy giấu lòng bàn tay, mở bàn.

Trên giấy chỉ vài hàng chữ:

Tây bắc thủy các gặp mặt. Có chuyện .

Đường Tiểu Bạch vo giấy , nắm trong tay.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Ngẩng đầu lên thì bắt gặp ngay ánh mắt Vương Chiêu Nghi.

Lần còn là nụ hời hợt, mà là một ánh khó giải, như thể đang : Ta chuyện , mau đến .

Đường Tiểu Bạch mỉm , dậy, bước thong thả ngoài.

Khi nàng xem mẩu giấy, Đào T.ử và Chanh T.ử bên cạnh đều thấy.

Vừa khỏi thủy các, Đào T.ử liền nhịn : “Có chuyện gì mà lén lút thế ? Không trong lòng tính gì nữa!”

Đường Tiểu Bạch gật đầu: “ , cũng nàng định gì.”

“Vậy thì đừng…” Đào T.ử nửa câu, vội sửa , “Thái t.ử phi xin nghĩ kỹ.”

Đường Tiểu Bạch : “Được, nghĩ kỹ.”

Miệng nghĩ kỹ, chân hề do dự về hướng tây.

Đào T.ử định khuyên thì Chanh T.ử kéo áo. Nhìn kỹ thì thấy thái t.ử phi đổi hướng, về phía nam.

Giấy hẹn là tây bắc, nàng hành lang dài ở tây nam.

Hóa vốn định gặp.

Đào T.ử lúc mới vui vẻ bước theo.

Dưới ánh đêm, thiếu nữ tựa lan can bên hồ, áo lụa như phủ ánh trăng, nụ nơi khóe môi sáng rực, khiến Đào T.ử mà thất thần.

“Không Vương Chiêu Nghi tìm thái t.ử phi gì?” Chanh T.ử khẽ .

“Hẹn gì chứ?” Đường Tiểu Bạch lười biếng đáp, giọng kéo dài.

Gió đêm đưa mùi nước thoang thoảng, mát lành, nàng thoải mái đến nheo mắt : “Một mẩu giấy vô danh vô tính như thế mà cũng tính là hẹn? Không ký tên, chắc nhắm .”

Đào T.ử hồi thần, : “Bên cạnh ai khác. Nếu gửi thái t.ử phi, ném trúng chỗ chuẩn quá !”

Đường Tiểu Bạch bật . là nàng cũng nghĩ .

vấn đề là, trong yến tiệc lớn mà còn bí mật hẹn gặp, mười phần thì hết chín chẳng chuyện .

Nàng dễ gì mắc bẫy?

Đường Tiểu Bạch hoa sen, trăng một lát, mới đưa mắt về phía bắc.

Từ chỗ nàng thể thấy tây bắc thủy các. Tuy trời tối, rõ lắm, nhưng thế là đủ.

Ở đó, lúc một , bóng dáng mảnh mai, vẻ âm trầm.

Quả nhiên là Vương Chiêu Nghi.

Đường Tiểu Bạch tựa lan can, thầm cân nhắc. Vương Chiêu Nghi tìm nàng chuyện gì? Hai gì để bàn riêng?

Chẳng lẽ là chuyện Thổ Cốc Hồn?

Đường Tiểu Bạch nghĩ một chốc, tự lắc đầu: “Đi thôi.”

Nàng đến chỉ để xem ai là hẹn. Xác nhận xong, vẫn tìm hoàng hậu xem cơ hội gặp Thục mỹ nhân .

Vừa hai bước, nàng dừng .

Tây bắc thủy các xuất hiện một bóng thứ hai, chậm rãi tiến đến gần Vương Chiêu Nghi.

Tóc vấn như mây, lụa bay phấp phới.

Là một nữ tử.

Hơn nữa, còn là một mỹ nhân.

Tuy cách khá xa nên rõ dung mạo, nhưng chỉ cần bóng dáng thôi cũng mang một vẻ trong trẻo, mềm mại như mưa khói m.ô.n.g lung.

giữa vẻ trong trẻo mềm mại ẩn chứa một sự lạnh nhạt và kiên cường.

Khí chất đẽ phức tạp, mâu thuẫn nguyên nhân khiến Đường Tiểu Bạch thất thần. Nàng bóng đó, cứ cảm giác… gặp ở ?

Gặp ở nhỉ?

Đang cau mày cố tìm trong trí nhớ, thì biến cố xảy .

Ở góc tây bắc thủy các, hai bóng đột nhiên va mạnh , ngay đó, một hất ngã ngửa .

Mà phía chính là mặt hồ núi xanh biếc mênh m.ô.n.g vô tận—

Loading...