Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 394: Chào đón lão nhân.

Cập nhật lúc: 2025-11-26 11:51:35
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng sáu, ngày ba mươi, tinh sương mới ló dạng. Thành môn mở, xe ngựa và khách bộ hành tấp nập, ngớt.

Qua chừng một nén hương, nơi chân cánh đồng trải dài ánh sáng bình minh, từ từ tiến đến một con lừa già, lưng đeo một nam nhân gầy gò, áo xám xịt.

Người nam nhân bốn năm mươi tuổi, trán, khóe mắt nếp nhăn rõ rệt, hình gầy nhưng ánh mắt nhu hòa, trầm , toát vẻ tinh thâm, như mài giũa, như ngọc khắc.

Đến cổng thành, xuống lừa, xuất trình lộ dẫn, thong thả dắt lừa thành.

Quan vệ cổng thành qua , lẩm bẩm: “Phương Bắc phong cảnh nghèo nàn đến thế ? Cha quan thanh liêm lành, mà trông như lão nông…”

Chính lúc định thu hồi ánh mắt, bỗng một giọng nữ trong trẻo vang lên: “Lữ !”

Tiếng dứt, các vệ sĩ thành đều nghiêm. Quan vệ cũng vội nghiêm mặt, ánh mắt lén liếc sang.

Trong thành bên đường, một chiếc xa ngựa bên ngoài bình thường đến mức tầm thường dựng đó.

Bây giờ, màn xe giật lên, gương mặt thiếu nữ ló , trong sáng như sương mai, rực rỡ như ánh bình minh. Chính là Thái t.ử phi Đường thị!

Quan vệ vội cúi mặt, dám nữa, bỗng nhớ , nãy lão nông hóa họ Lữ?

Lữ “lão nông” nay tiến đến Thái t.ử phi, mỉm hành lễ: “Thái t.ử phi ngoài thành ?”

Đường Tiểu Bạch lắc đầu, mỉm đáp: “Nghe tin Lữ kinh trình báo công việc, đặc biệt nghênh tiếp.”

Năm ngoái, triều đình chia vùng Mạc Nam thành Phong Châu phủ, lập hai huyện; Lữ Hạ trực tiếp bổ nhiệm một huyện lệnh, bỏ qua Thị Bộ.

Khi , Phong Châu còn nhiều công trình xây dựng dang dở, quan địa phương kịp tới Thị Bộ tấu trình, mãi đến năm nay mới sắp xếp thời gian kinh trình báo.

Mười ngày , Đường Tiểu Bạch tin Lữ Hạ kinh, đặc biệt dò hỏi ngày giờ, thành môn nghênh đón.

Lữ Hạ tuy xuất từ học phái Thanh Châu, nhưng là bậc quan trung thực, chăm lo dân sinh, Đường Tiểu Bạch đối với đương nhiên kính nể. Đón Lữ Hạ xong, nàng đưa tới Thị Bộ, dọc đường trò chuyện ít về tình hình Phong Châu gần đây.

Thị Bộ đóng trong hoàng thành, Đường Tiểu Bạch đưa đến tận ngoài cổng hoàng thành mới từ biệt.

Lữ Hạ định bước , bỗng chốc như chợt nhận điều gì, ngoảnh đầu về phía ngã tư.

Đường Tiểu Bạch cũng liếc mắt về hướng , trông thấy một bóng nữ nhân. Người khoác một chiếc mịch li dài tới mắt cá chân, che kín , chẳng những dung mạo thấy, ngay cả hình thể cũng mơ hồ.

trong lòng Đường Tiểu Bạch bỗng như ánh sáng rọi đến, một chốc liền đoán là ai…

“Năm đó, Lữ cũng tạm cư tại Tấn Xương lý..”

Trong phòng bao , Đường Tiểu Bạch giấu chút dò xét, nữ nhân bỏ mịch. Vẫn bộ y trắng tinh, dung nhan như băng tuyết, ánh mắt cúi xuống, lộ một chút tình cảm, chỉ khẽ “ừ” một tiếng, thận trọng đến mức để dấu vết.

với Đường Tiểu Bạch trải qua năm xưa, chỉ bấy nhiêu cũng đủ hiểu. Năm năm , nàng cùng tỷ tỷ bắt gặp Triệu Cảnh che giấu mỹ nhân trong nhà, để lộ sự tồn tại của Chân Tố.

Chẳng bao lâu, quan trong cung mang theo tửu d.ư.ợ.c ban thưởng đến nơi Chân Tố tạm cư ở Tấn Xương lý.

bặt vô âm tín. Chân Tố thấy bóng . Không ai nàng .

Lần gặp Chân Tố trong cung, Đường Tiểu Bạch còn đặc biệt hỏi Thái tử. Ngay cả Thái t.ử cũng chẳng tung tích Chân Tố.

Cho đến hôm nay, tại ngoại thành, Đường Tiểu Bạch trông thấy Thục mỹ nhân một giả dạng khỏi cung, chợt nhớ, năm Lữ Hạ cũng cư ngụ tại Tấn Xương lý.

Hóa ……

Đường Tiểu Bạch trong lòng chợt xúc động, khẽ hỏi: “Ngươi khỏi cung thế nào?”

Chân Tố im lặng một lúc, trả lời mà hỏi : “Đông cung chẳng đang thiếu ?”

Đường Tiểu Bạch thoáng nghẹn lời. Rõ ràng đến ?

Ngay cả Chân Tố cũng ?

“Sao, Thục mỹ nhân đề bạt ai ?” Đường Tiểu Bạch gượng , lộ cảm xúc.

Nghĩ đến mục đích xuất cung của Chân Tố, nàng đoán: “Là Lữ chăng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-394-chao-don-lao-nhan.html.]

Chân Tố cuối cùng liếc nàng một cái, đáp: “Người vốn là sư Trịnh sư đạo, nay trong mắt ai cũng là Đông cung. Ở kinh thành, tự cách cư xử.”

Đường Tiểu Bạch : “Ta vốn chẳng định để Lữ lưu kinh.”

Kinh thành, triều đình, thích hợp lương thiện như Lữ Hạ.

“Người chỉ kinh trình công, mấy ngày nữa sẽ về Phong Châu.”

Chân Tố do dự: “Nghe Phong Châu khắc nghiệt……”

“Cũng đến nỗi khắc nghiệt,” Đường Tiểu Bạch mỉm , “dĩ nhiên, cũng chẳng nơi giàu sang, nhưng , Lữ chủ động xin ở Phong Châu,” khẽ ngừng, “hạn hán Hà Đông, binh họa Vân Châu, đất Phong Châu cằn cỗi, Lữ chỗ nào cũng KHÔng bỏ sót.”

Chân Tố im lặng nửa hồi, : “Quan như , đầu quân Đông cung, chắc hẳn các ngươi sẽ bảo hộ .”

“Đương nhiên ,” Đường Tiểu Bạch đáp, liếc Chân Tố, hỏi: “Vẫn hỏi mục đích xuất cung của ngươi.”

Chân Tố ánh mắt thoáng biến, .

“Yên tâm, ai .” Đường Tiểu Bạch an ủi.

Có Mạc Cấp trấn thủ, hẹn riêng với Chân Tố an , nhưng thì khó hơn, nên điều gì nhất nhân dịp hôm nay cho rõ.

Chân Tố do dự, cuối cùng chuẩn mở lời thì…

“Đốc đốc!” Hai tiếng gõ nhẹ ngoài cửa. Đường Tiểu Bạch bỗng giật , vội hiệu cho Chân Tố.

Tiếng gõ là tín hiệu của Mạc Cấp.

đến!

Chẳng bao lâu, cửa phòng vang lên tiếng bước chân rối rắm, xen lẫn tiếng thảng thốt của nữ quan ngoài cửa: “Bệ hạ——”

Chưa dứt lời, cửa phòng một cú đá mở tung.

“Bịch!”

Dẫu Đường Tiểu Bạch chuẩn , vẫn giật nhíu mắt, vài nhịp mới bình tĩnh hành lễ: “Bệ hạ.”

Người cửa, chính là Hoàng đế mặc thường phục.

Đương kim Hoàng thượng theo đường lối nhân từ, mặt thường tỏ vẻ nhu hòa như bậc cao nhân. Cũng chính vì giữ hình tượng, mới nhiều Thái t.ử trẻ tuổi trêu chọc.

lúc , dường như Ngài quên hình tượng, mặt nặng như nước, dò xét Chân Tố từ đầu đến chân vài lượt, ánh mắt lạnh lùng quét qua Đường Tiểu Bạch: “Hai đây gì?”

Hoàng đế còn đang dò xét Chân Tố, Đường Tiểu Bạch cũng nhanh trí suy nghĩ cách đối phó.

Nàng Chân Tố xuất cung bằng cách nào, cũng rõ Hoàng đế vì tâm trạng gì mà đầy sát khí đến đây. Có điều chắc chắn, so với quản lý mỹ nhân trong hậu cung, Hoàng thượng dễ đoán Thái t.ử phi hơn nhiều.

Cho nên an nhất, nàng nên gánh bớt trách nhiệm Chân Tố.

Vì thế, khi Hoàng đế hỏi, Đường Tiểu Bạch chỉ suy nghĩ chút, trấn tĩnh đáp: “Thần——”

“Ra ngoài dạo.” Lời Chân Tố cướp mất.

Nàng vẫn như xưa, lạnh lùng, thoát tục. Hoàng đế nhíu mày, nàng: “Nàng cung ?”

Chân Tố khẽ liếc Đường Tiểu Bạch.

Ánh mắt Hoàng đế lập tức quét sang: “Thái t.ử phi dẫn Thục mỹ nhân ngoài?”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Chân Tố hạ mắt, chối. Đường Tiểu Bạch cứng họng. Chẳng cần nàng nhận, gán ngay lên đầu nàng.

Nếu , nàng chỉ thể phản kháng!

“Thục mỹ nhân từng thấy cảnh tấp nập kinh thành, xin thần dẫn xem. Thần vốn nghĩ nên, nhưng Thục mỹ nhân cầu xin khẩn khoản, thần đành miễn cưỡng đáp ứng,” Đường Tiểu Bạch mặt đổi sắc.

Chân Tố mép miệng co giật, tiếp tục im lặng.

“Chớ để tái phạm.” Hoàng đế lạnh lùng dặn dò. Mắt Chân Tố, bất ngờ tiến lên nửa bước, nắm tay nàng: “Sau cung chơi, Trẫm sẽ cùng nàng.”

Đường Tiểu Bạch , thoáng ngạc nhiên. Hoàng đế vội vã đến, trách móc lời nào. Dường như Ngài quan tâm mỹ nhân từng ban rượu độc và hại phu quân

Loading...