Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 396: Kẻ thù,

Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:17:57
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chanh T.ử vốn phụ trách hầu bút mực, xử lý văn thư, thường xuyên hầu trong Lệ Chính điện, nhưng gọi hỏi như thì đúng là đầu tiên. Nàng ngẩn hồi lâu mới hoảng hốt lấy tâm thần, vội đáp:

 

“Thần… thần cho rằng… quốc quốc pháp, nhà gia quy, Lữ thực phạm lớn…”

Đặng Liêu bật , lập tức cắt lời: “Nữ quan vẫn quá ngây thơ. Xung đột với phi tần, thất nghi mặt bệ hạ đều là đại tội.”

“Không thì thể luận tội.”Chanh T.ử .

“Biết , do mà tính.” Đặng Liêu bác .

“Cũng hẳn.” Đường Tiểu Bạch đột nhiên lên tiếng, trong lòng quyết định.

“Chuyện , chúng nắm lẽ trong tay thì cần nương tay.”

“Hãy để Ngự Sử dâng tấu, cứ trong điện Lý La sủng ái quá độ, chèn ép hiền lương, hợp khí tượng thịnh thế của minh quân.”

“Thế còn chuyện cũ ở Tấn Xương lý?”

Đường Tiểu Bạch mỉm : “Chỉ cần đại nghĩa vững, những chuyện mờ ám chẳng ai dám nhắc đến.”

Hoàng đế cũng chỉ dám dùng danh nghĩa “xung đột hậu phi” để giam Lữ Hà đó ?

Nơi đường hẹp, kẻ dũng giả thắng. Rất nhiều khi, thắng bại chỉ dựa một chữ: dám. Phải trái công luận, thiên t.ử cũng chẳng thể một tay che trời.

Đường Tiểu Bạch từ đến nay vẫn tin rằng mảnh đất , suốt mấy nghìn năm, đạo lý từng đổi.

Ngay cả thời đại nàng từng sống, cũng đầy chuyện bất công. Nếu sợ hãi mà lùi bước thì chỉ tự thu nhỏ đường sống của .

Cho nên dám.

Long nhan nổi giận, cũng tuyệt lộ. Vì Lữ Hà hề sai.

Dưới sự gợi ý của Đường Tiểu Bạch, các tấu chương đàn hặc, lời can gián dồn dập đưa lên.

Tiên hạ thủ vi cường trực tiếp đ.á.n.h nguyên do từ hoàng đế. Sủng ái nội thị mà xa rời hiền tài vốn vững; huống hồ lúc , chuyện đời của Lữ Hà lan truyền khắp nơi.

Dư luận cũng nắm . Hắn là đồng môn của tể tướng, từng hưởng nửa phần ân trạch.

Hà Đông đại hạn, vân Châu binh họa, khai hoang vùng ngoài ải,chức quan chẳng tăng bao nhiêu, mà luôn xông pha nơi gian khổ nhất, đến mức dân bản địa lập cho bài vị trường sinh.

Nếu ai cất tiếng, Lữ Hà chỉ là con kiến trong tay hoàng đế, bóp c.h.ế.t lúc nào cũng . chuyện ầm lên , nhiều thể, cũng im lặng nữa.

Ngày mười bốn tháng bảy, Hoàng hậu Nguyên thị mặc triều phục dâng lời can gián.

Ngày mười lăm tháng bảy, Tể tướng Trịnh Sư Đạo dâng tấu.

Ngày mười sáu tháng bảy, hoàng đế hạ lệnh tha Lữ Hà, ban vàng, phong Trưởng sử Phong Châu, lập tức lên đường.

Tiễn Lữ Hà rời kinh thành an , Đường Tiểu Bạch mới thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện Phí Tuyên năm đó, nàng vẫn luôn hối hận. Nhân tài c.h.ế.t trong vòng tranh quyền đoạt lợi, còn gì khiến đau lòng hơn?

Phí Tuyên ít còn thế lực ràng buộc. Còn Lữ Hà chẳng gì ngoài sự lương thiện.

Không giữ Phí Tuyên, thì ít nàng để mất thêm Lữ Hà.

“Vì một Lữ Hà mà đàn hặc mỹ nhân sủng ái nhất trong lòng bệ hạ, đáng ?” Nguyên Hoàng hậu nhẹ nhàng mỉm .

Đường Tiểu Bạch đáp: “ Có đáng … hình như cũng chẳng khác gì ?”

Đối đầu với Chân Tố, nàng từng mềm tay. Nàng càng cứng rắn, hoàng đế càng thương xót mỹ nhân yếu thế .

Còn bệ hạ nghĩ gì về nàng quan trọng. Nàng nào cần lấy lòng hoàng đế?

rõ ràng Hoàng hậu vui: “Bệ hạ bảy ngày bước Lập Chính điện.”

Đường Tiểu Bạch liếc nàng: “Từ đến nay cũng đến bao nhiêu?”

Ánh mắt Hoàng hậu biến đổi, thêm.

Đường Tiểu Bạch , Hoàng hậu mặc triều phục can gián thì oai nghi, nhưng kỳ thực là chống thánh ý; Nguyên thị vốn chẳng .

“Nếu nương nương mong cầu là ân sủng…” Đường Tiểu Bạch . “Chuyện thần giỏi. Nương nương chẳng bằng hỏi Trịnh quý phi hoặc Thục mỹ nhân?”

Tay Hoàng hậu đặt gối tựa khẽ siết thả lỏng, thần sắc điềm đạm như cũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-396-ke-thu.html.]

“Nếu nương nương cầu là quyền lực, phen can gián , bất kể bệ hạ đặt chân Lập Chính điện , danh hiền đức của nương nương sẽ vang danh hậu cung.”

Hoàng hậu liếc nàng: “Danh hiền đức ích gì? Trịnh thị danh , chẳng vẫn chưởng quản hậu cung? Thục thị từng nghi hại Vương Chiêu nghi, quan viên công kích, mà vẫn yên tại điện Lý La. Chờ nàng sinh hoàng tử, một bước phong phi, khi cũng nắm cả hậu cung.”

Đường Tiểu Bạch bật : “Nương nương nếu thấy danh chẳng ích, đồng ý theo mặc triều phục lên can.”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Hôm nàng phân tích lợi hại kỹ càng. Nay Hoàng hậu chẳng qua thêm lợi mà thôi.

Nguyên thị im lặng.

“Thế yếu mạnh, mạnh suy đều cần thời gian.”

Nói xong, Đường Tiểu Bạch hành lễ lui xuống.

Rời khỏi Lập Chính điện, nàng rẽ sang phía tây, về Chiêu Khánh điện của Thái hậu. Đây là lộ trình mà nàng với phận Thái t.ử phi gần như ngày nào cũng : tới thỉnh an Hoàng hậu, chuyển sang thỉnh an Thái hậu.

Chiêu Khánh điện ở tây bắc Thái Cực cung. Từ Chiêu Khánh điện trở về Đông Cung băng qua hầu như bộ hậu cung.

Đường Tiểu Bạch bước khỏi Chiêu Khánh điện lâu, liền “tình cờ” gặp Thục Mỹ Nhân đang thong dong dạo bước.

“Đa tạ…” nàng hạ thấp giọng .

“Ngươi chuyện năm là ai tiết lộ ?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

Chuyện Lữ Hà từng cứu Chân Tố cách nhiều năm, lý nào đột nhiên khơi lên. Ắt hẳn năm nắm lấy, giữ chờ ngày dùng tới.

Chân Tố lắc đầu.

Đường Tiểu Bạch nghĩ cũng đúng. Ngay cả mạng lưới tin tức của Đông Cung còn , thì Chân Tố giam trong hậu cung càng thể .

“Có chuyện khác?” Đường Tiểu Bạch hỏi. Cố ý chặn đường nàng, chẳng lẽ chỉ để lời cảm tạ?

“Năm … là Trịnh thị xúi giục bệ hạ ban chén rượu độc.” nàng khẽ .

Đường Tiểu Bạch vốn việc , giờ cũng chẳng khác biệt gì. Kẻ xúi giục và kẻ tay đều là một loại .

“Ngươi báo thù?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

“Nâng lên g.i.ế.c.”

“Định thế nào?”

“Hoàng hậu nhường quyền, để Trịnh thị tạm chưởng lục cung.”

Đường Tiểu Bạch khẽ bật . Hoàng hậu mới ngầm tỏ ý nàng giúp giành quyền quý phi. Chân Tố tới xin nàng giúp đoạt quyền Hoàng hậu.

Nếu nàng thuận theo Chân Tố, e rằng Nguyên Hoàng hậu sẽ hận nàng đến nghiến răng.

“Sau khi nâng thì g.i.ế.c bằng cách nào?” Đường Tiểu Bạch hỏi .

Chân Tố nàng, ánh mắt sâu thẳm: “Sao? Đông Cung g.i.ế.c ?”

Đường Tiểu Bạch im lặng một lúc: “Để suy nghĩ thêm.”

Lúc hai lướt qua , nàng bất chợt dừng chân: “Ngươi là quý phi xúi giục?”

Chân Tố lặng một chốc: “Ta tự cách.”

Đường Tiểu Bạch trong lòng lập tức dâng lên cảm giác kỳ quái.

, Chân Tố là dân nữ, nhốt trong cung, thể việc . Tuy bí mật kinh thiên gì, nhưng rõ ràng nàng từ trong cung … giống như còn kênh đặc biệt nào khác.

Đường Tiểu Bạch bỗng nhớ tới sự xuất hiện kỳ dị của nàng ở trường săn năm , đột nhiên đầu: “ Là ai?”

Cái c.h.ế.t của Tiết Thiếu Cẩn vẫn chứng cứ rõ ràng. Sau khi tìm một kẻ c.h.ế.t , manh mối đều đứt đoạn.

Thế nhưng Chân Tố như nắm rõ mục tiêu.

“Là họ Vương!” nàng ngẩng đầu, đôi mắt dần như nhuộm máu. Ba chữ , chữ nào cũng như xé từ cổ họng .

Đường Tiểu Bạch ngẩn một lúc mới hạ giọng hỏi: “Vậy… Vương Chiêu Nghi..”

“Là g.i.ế.c!” nàng chút do dự thừa nhận.

“Họ Vương còn dư đảng. Bọn chúng báo thù cho Vương Mậu Chiêu, đối phó Đông Cung. sai điều gì…”

Hận thù như d.a.o cắt, xen lẫn nức nở yếu mềm.

“Ngươi cũng mà… ngươi đến thế nào…”

Loading...