Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 398: Nghĩa nữ

Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:18:45
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên hoàng hậu theo kế hoạch, nhưng rốt cuộc vẫn xảy chuyện. Trong lòng nàng bất an, thầm thấy may mắn bản động thủ.

Chỉ cần chứng cứ chứng minh liên quan đến , việc đương nhiên sẽ giao tay nàng điều tra.

Mà kết quả điều tra… đều trong sự khống chế của nàng.

Có thể tự nắm quyền chủ động, cần gì một tiểu nha đầu chỉ trỏ?

Nàng vốn nghĩ như nhưng phản ứng của hoàng đế vượt ngoài dự liệu.

Đối mặt với sự lý lẽ sắc bén của nàng, sắc mặt hoàng đế càng trầm xuống. Hắn nàng bằng ánh mắt lạnh buốt, đến mức Nguyên hoàng hậu nhịn mở miệng:

“Hoàng thượng?”

“Thái t.ử phi xưa nay mỗi Lập Chính điện đều chỉ dừng một khắc rời .” Hoàng đế lạnh giọng hỏi, “Từ ngày hai mươi tháng bảy trở đổi thành hai khắc…vì ?”

Nguyên hoàng hậu hỏi bất ngờ, chợt run lên: “Nàng …”

Nàng chỉ là… ăn thêm một đĩa điểm tâm mà thôi.

“Ba ngày nay, mỗi Thái t.ử phi đến Lập Chính điện đều lưu trọn nửa canh giờ.” Giọng hoàng đế chậm dần, mỗi chữ như kết băng, lạnh lẽo mà nặng nề. “Ngươi và nàng , những gì?”

Nói những gì ư?

Nguyên hoàng hậu khẽ phịch xuống, thần sắc mơ hồ.Nói gì… còn quan trọng ?

“Thái t.ử phi đúng là giỏi tính toán!” Nàng nghiến răng nghiến lợi.

Đường Tiểu Bạch đoan chính mỉm : “Nào , nào .”

Tin tiếp theo của đêm yến tiệc truyền từ tối qua.

Hoàng hậu lấy cớ mang bệnh tĩnh dưỡng, Quý phi tạm quyền chưởng quản Lục cung.

Còn chuyện bất trắc trong yến hội, do tín bên cạnh hoàng đế trực tiếp tra xét. Cho nên sự phẫn hận và bất cam của Nguyên hoàng hậu, Đường Tiểu Bạch đều đoán từ .

Nguyên hoàng hậu dẫu động thủ, nhưng chỉ cần gần nàng, trong mắt hoàng đế .

Đường Tiểu Bạch khỏi thở dài.

Nàng đúng là… một đại phản diện mà!

“Ngươi sợ nhà họ Trịnh tra điều gì ?”

Đường Tiểu Bạch khẽ ho một tiếng, nghiêm mặt mà : “Lời e nương nương khó tin, nhưng việc xảy trong cung yến hôm , thực sự hề liên quan đến thần .”

Nàng còn bản lĩnh thông thiên như thế. Nguyên hoàng hậu ngẩn : “Vậy là ai?” Nói đến đây, sắc mặt chợt biến đổi, mơ hồ tựa đoán điều gì, “Chẳng lẽ là…”

“Đã do bệ hạ tự tra xét, thì cũng chẳng còn việc của chúng .” Đường Tiểu Bạch đáp.

Dẫu chứng cứ, nhưng nàng ngầm đoán tám phần là Chân Tố đang giả kẻ hại, tự hô bắt trộm. Một chuyện nếu đủ trọng yếu, thể chỉ một đường tính toán?

Nàng phương án dự , Chân Tố cũng khả năng chuẩn sẵn.

Chỉ là, hiện giờ Chân Tố hoàng đế che chở kín kẽ đến mức nước đổ , nhất thời nàng cách nào đến gần để xác minh.

“Giờ nương nương cứ an tâm tĩnh dưỡng. Dẫu ngoài phong ba thế nào, nhất thời cũng lan Lập Chính điện .” Đường Tiểu Bạch vốn khuyên giải một phen.

lời còn rơi xuống mặt Nguyên hoàng hậu hiện lên một tia giận dữ.

Chỉ là, cơn giận trỗi lên, chẳng nhớ tới chuyện gì, nàng bật , trong mắt còn mang vài phần sung sướng khi gặp nạn.

“Vậy bản cung cứ chờ xem bản lĩnh của Thái t.ử phi rốt cuộc cao bao nhiêu!”

Đường Tiểu Bạch: ???

Vừa về đến Đông cung, Đường Tiểu Bạch lập tức triệu Ngô Tuấn đến hỏi: “Gần đây việc gì khác lạ ?”

Ngô Tuấn ngơ ngác: “Thái t.ử phi hỏi… ở phương diện nào ạ?”

Đường Tiểu Bạch cũng hoàng hậu đang hả hê chuyện gì.

Đang nghĩ đầu mối, thì thấy Tần Thiên chống đao, dáng vẻ lười nhác như tuần ngang qua, đến cửa thì dừng , ngoảnh mặt : “Sáng nay thần gặp Tào lang ở ngoài cung, việc trọng yếu nhờ thần chuyển lời đến Thái t.ử phi.”

“Việc gì?”

Tần Thiên như điều thú vị: “Hắn , Tả Thiếu sư họ Từ một cháu gái, sắp kinh.”

Đường Tiểu Bạch: …

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-398-nghia-nu.html.]

Vợ con Từ Lãng mất sớm, chỉ lưu hai đứa cháu.

Một trai, một gái.

Truyền cáo trong triều là: hoàng đế nhớ công Từ Lãng dạy dỗ Thái tử, ân trạch đến đời .

cháu trai đang dựng lều canh mộ, nên chỉ triệu cháu gái kinh. Lời , đặt ở cũng khó khiến tin.

Công dạy Thái t.ử là , nhưng cũng đến mức khiến hoàng đế thương cảm cô độc đến .

“Cô độc gì? Chẳng còn một đứa cháu trai đó ?” Đường Kiều Kiều khịt mũi, “Nhà họ Từ c.h.ế.t hết, đến lượt bày trò đáng thương ?”

Đường Tiểu Bạch ho nhẹ: “A tỷ, Từ Thiếu sư là ân sư của điện hạ.”

Chửi hoàng đế thì thôi, còn với thái phó của Thái t.ử thì kính trọng đôi chút.

Đường Kiều Kiều hừ một tiếng: “Ngươi còn ? Cháu gái của ân sư nhà ngươi chính là đến để gây khó dễ cho ngươi đó!”

Đường Tiểu Bạch khẽ. Sao thể ?

Vừa tin tự bổ não đoạn của kịch bản .

Năm xưa, khi nàng cùng tiểu tổ tông học, còn từng mơ mộng cảnh Thầy quý mến thu tiểu tổ tông rể.

Phu t.ử của tộc học họ Cố thì thể , nhưng cháu gái của thái Phó Thái t.ử

Hừm.

đối mặt tính tình hung hăng của đại tiểu thư, Đường Tiểu Bạch vẫn cố biện giải: “Chuyện chẳng liên quan gì đến Từ tiểu thư, là vị ở Thái Cực cung thích mộng tưởng quá mà thôi.”

Đường Kiều Kiều liếc nàng: “Đừng nghĩ khác quá như thế!”

Chưa gặp mặt vội đoán , cũng chẳng . Đường Tiểu Bạch chỉ khe khẽ lẩm bẩm trong lòng, ngoài mặt trấn định: “A tỷ cứ yên tâm, chẳng ai thể nhét Đông cung .”

Đường Kiều Kiều nhíu mày: “Việc ngươi đừng tự xông lên, nếu danh tiếng chẳng ho gì sẽ đổ hết lên đầu ngươi. Huống chi Từ tiểu thư còn đang thủ hiếu, cứ kéo dài, đợi Thái t.ử trở về tính.”

Nếu là chuyện tình trường, Đường Tiểu Bạch cũng mặc kệ.

đây rõ ràng là chuyện chính trị.

“Ngày thắng trận trở về, đáng lẽ nên là lúc hân hoan đón công, chút việc nhỏ , cớ gì để lưu mất hứng?”

Khi Từ tiểu thư nhập kinh, tiết Trùng Dương qua, trời thu trong xanh, khí trời khoan khoái. Để tỏ rõ coi trọng cháu gái ân sư Thái tử, Đường Tiểu Bạch đặc biệt phái Ngô Tuấn rước.

Đợi đến khi tin báo về, nàng đặt bút trong tay xuống, thong thả sang Thái Cực cung.

Đến ngoài điện hoàng hậu, quả nhiên trông thấy nghi trượng của hoàng đế.

Hoàng đế tuyệt thể tự triệu kiến riêng một tiểu nữ của thần t.ử đó là phận sự của hoàng hậu.

Vậy nên, hẳn là “tình cờ ngang”, hoặc “thuận tiện xem một chút”, hỏi đôi câu. Giống hệt tình cảnh năm xưa nàng còn bé truyền cung.

“Thái t.ử phi cầu kiến—”

Thông báo , chẳng bao lâu liền nữ quan mời.

Trong trường hợp trang trọng thế , hoàng đế sẽ lý do cản Thái t.ử phi đến gặp hậu nhân ân sư.

Từ tiểu thư quỳ giữa chính điện, mặc một bộ áo trắng thủ hiếu, cúi đầu, trông nhu thuận đoan nhã.

Đường Tiểu Bạch nhớ nàng bằng tuổi , tròn mười bốn.

“Chuyến đường xa chắc hẳn mệt lắm ?” Đường Tiểu Bạch ân cần hỏi. Bản cô bé và em còn nhỏ tuổi, lo xong tang lễ của tổ phụ, vượt hàng ngàn dặm tới kinh thành.

là tên Hoàng thượng thích bắt nạt tiểu cô nương!

Từ cô nương dám kêu mệt mặt bao nhiêu quý nhân, chỉ cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ đáp: “Được truyền lệnh, xin mệnh, thậm chí ước thể mọc cánh để bay, thấy mệt mỏi.”

Hoàng đế hạ mắt, lạnh lùng : “Là một đứa trẻ điều.”

Đường Tiểu Bạch cúi đầu nắm nhẹ các đầu ngón tay. Biết điều? Đang so sánh với ai đây?

Khi cô cúi đầu, Hoàng đế liếc , từ tốn : “Từ Thiếu Sư là thầy khai sáng của Thái Tử, một ngày thầy, cả đời là cha. Nay Từ cô nương còn. trưởng bối, em nhỏ, Thái T.ử đặc biệt quan tâm!”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đường Tiểu Bạch lập tức dậy, tạ lễ : “Bệ hạ , một ngày thầy, cả đời là cha, Thái T.ử là học trò của Từ Thiếu Sư, cũng là bề của Từ cô nương …”

“Ta xin nhận Từ cô nương nghĩa nữ, xin ban tước Quận chúa!”

Chưa dứt lời, Từ cô nương bất ngờ ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ xinh tràn đầy kinh ngạc. Đường Tiểu Bạch cô bé, mỉm dịu dàng.

Tuyệt vời quá!

Không sinh, nuôi, mà một cô con gái lớn thế !

Loading...