Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 410 – Học Sĩ vì tri kỷ mà chết

Cập nhật lúc: 2025-11-29 10:37:17
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi tể tướng Vương Mậu Chiêu qua đời, con cháu của ông đều từ quan về quê chịu tang.

triều còn sót một vài họ Vương, nhưng đại cục của Vương Thị suy rõ ràng.

Trong cảnh , bày mưu tính kế nhắm Đông Cung, với họ Vương thực sự chẳng lợi ích gì. Không cầu lợi, điều họ chỉ là thỏa mãn sĩ khí mà thôi.

Vương Mậu Chiêu tuy c.h.ế.t trọn vẹn, nhưng nếu theo đuổi để báo thù cho ông, chỉ những cận mới .

Lúc , Lục Hùng vốn là của Vương Mậu Chiêu. Sau khi Vương Mậu Chiêu c.h.ế.t, ai thể thừa kế mối quan hệ ngầm của ông, rõ ràng hiển hiện mắt…

“Ta sớm bộ mặt giả nhân giả nghĩa của , !” Là nạn nhân, khi về kẻ bắt cóc , Đường Kiều Kiều cau mày, lạnh lùng nhạt, đầy khinh bỉ.

Dẫu , Đường Tiểu Bạch vẫn nhịn nhắc trêu nàng một câu: “Năm đó tỷ chẳng còn chọn …”

“Phù!” Đuờng Kiều Kiều gần như nhảy dựng lên, “Ta chọn ? Ta chọn là cả dòng họ Vương kìa!” Nghĩ kỹ mới thấy hổ, “Chắc nhầm !”

Đường Tiểu Bạch thở dài.

Mối quan hệ ngầm của Vương Mậu Chiêu tất nhiên sẽ rơi tay trưởng tử. Điều ai cũng đoán , trưởng t.ử nhiều giám sát, trưởng tôn cũng .

Điều ngờ là, thừa kế mối quan hệ ngầm của Vương Mậu Chiêu là một trưởng tôn Vương Tiệm.

Người từng suýt đính hôn với Đường Kiều Kiều, chính là kẻ bắt cóc nàng.

Đường Tiểu Bạch và Vương Tiệm nhiều giao dịch đây, từng qua Lương Châu cùng , cũng từng bờ sông Hoàng Hà mà trò chuyện.

Khi bàn về quan điểm hai nhà, Vương Tiệm một câu “cùng chung một đích” khiến nàng thở dài.

thực tế chứng minh cùng một đường.

!” Đột nhiên Đường Kiều Kiều nhớ , từ tay áo lấy một chiếc túi gấm, đưa cho Đường Tiểu Bạch: “Vương Tiệm , đây là bằng chứng hại Vương Mậu Chiêu!”

Đường Tiểu Bạch: ???

Nàng lúc nào hại Vương Mậu Chiêu?

Mở túi , bàng hoàng thấy một con ấn nhỏ, bằng ngọc, hình đầu hổ, chỉ hoàng đế và hoàng hậu mới dùng .

Chính là con ấn nàng từng dùng.

Lúc đó, cô thuyết phục Vương Mậu Chiêu xác nhận phận Lý Mặc, mang ấn đến gặp ông. Ấn hình hổ, chỉ Hoàng đế và Hoàng hậu dùng , Thái t.ử , Thái t.ử phi càng .

Lúc đó nàng còn Thái t.ử phi, chủ động để ấn cho Vương Mậu Chiêu, hứa sẽ chăm sóc hậu duệ họ Vương khi ông mất.

Chẳng ngờ, giờ đây con ấn coi là bằng chứng nàng g.i.ế.c Vương Mậu Chiêu.

Nhìn , cũng trách nàng khi Vương Mậu Chiêu mất xác minh, Vương Tiệm và đồng bọn thấy ấn, tưởng rằng Vương Mậu Chiêu nắm bằng chứng nên g.i.ế.c bịt miệng.

Đường Kiều Kiều thấy sắc mặt nàng phức tạp, nhỏ giọng hỏi: “Thật là ?”

Đường Tiểu Bạch liếc nàng một cái, để nàng tự cảm nhận.

“Cũng đúng thôi, nhà Yến Quốc Công Phủ thời gian g.i.ế.c tổ phụ ?” Đại tiểu thư lập tức đổi sắc mặt khác, “Ha! Trước còn tưởng thông minh, còn trai nữa……”

Đường Tiểu Bạch im lặng.

Có thời gian tạm thời bàn, nhưng Vương Mậu Chiêu thật sự nhà Yến Quốc Công Phủ g.i.ế.c……

“Họ Vương đúng là khắc khẩu với chúng ,” Đường Kiều Kiều hình như nghĩ gì, càng tức giận, “ Vương Tiệm rối tung lên……” Nói đến đây, nàng thôi kể tiếp.

Đường Tiểu Bạch định hỏi thêm thì xe ngựa bỗng lắc nhẹ. Xe dừng , xuống xe, thấy một ngôi nhà nhỏ mặt.

Cửa nhà bảy tám đón, đều là dân thường, thấy Thái t.ử phi đến, nét mặt phần sợ hãi, chỉ một phụ nữ ở hàng đầu mặt xanh tái nhưng thần sắc bình tĩnh, chính là mẫu của Chanh Tử

Đường Tiểu Bạch tiến lên, giúp bà. Vừa đưa tay, bà lùi một bước, lễ phép : “Cảm tạ Thái t.ử phi.”

Chợt, Đường Tiểu Bạch nhớ đến Chanh Tử, cũng dịu dàng, lễ độ, phiền phức khác.

Lần duy nhất “vượt ngoài khuôn phép” là khi trái ý phụ mẫu, chọn Lục Hùng.

Đường Tiểu Bạch rút tay , im lặng một lát.

Mẫu Thân Chanh T.ử nàng, chỉnh trang phục, hành lễ, giọng nhẹ: “Cảm tạ Thái t.ử phi đưa con về.”

Đường Tiểu Bạch rưng rưng: “Đương nhiên .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-410-hoc-si-vi-tri-ky-ma-chet.html.]

Ban đầu nàng để Chanh T.ử ở Đông Cung lễ tang, nhưng mẫu than Chanh T.ử thông qua Đường Kiều Kiều, xin đưa t.h.i t.h.ể Chanh T.ử về nhà.

Lá rụng về cội, chuyện vốn dĩ là lẽ thường tình. Hôm nay, nàng cùng Đường Kiều Kiều đến đây, là để tiễn Chanh T.ử một đoạn đường cuối.

Trong linh đường, vải trắng tinh trải dài, di ảnh vẫn y nguyên như còn sống.

Đường Kiều Kiều liếc một cái, nhíu mày: “Thuở ở phủ Yến Quốc công, gương mặt còn đầy đặn, mới rời mấy hôm mà hốc hác thế ?” Nói xong, trợn mắt Đường Tiểu Bạch.

Đường Tiểu Bạch dám mở lời.

Đường Kiều Kiều tiếp tục: “Ngươi mẫu khó sinh là do Lục Hùng bỏ thuốc, bỏ thế nào?”

Câu hỏi là , nhưng ai cũng hiểu, Lục Hùng cơ hội bén mảng phủ Yên Quốc công, chỉ thể lợi dụng Chanh T.ử mà thôi.

“Hắn đổi túi thơm Chanh Tử.” Đường Tiểu Bạch đáp.

Hôm , nàng bước Lục gia, thấy một chiếc túi thơm cũ Chanh T.ử để .

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Chanh T.ử vốn khéo nữ công, từ nhỏ đến lớn, vô đồ thêu Đường Tiểu Bạch đều do Chanh T.ử tự tay , tay nghề thêucủa nàng quá quen thuộc.

Nàng liền nhận ngay, chiếc túi thơm do Chanh T.ử thêu, nhưng họa tiết hợp với lễ cưới.

Chanh T.ử sẽ bao giờ dùng đồ thêu của khác trong lễ cưới của chính , càng thể trong lễ cưới của nàng.

Vậy, chiếc túi thơm chỉ thể là Lục Hùng chuẩn .

Đường Kiều Kiều mặt hiện giận dữ: “Ngày đại hôn, mẫu và Chanh T.ử chỉ gặp mấy , mà cũng dính bẫy. Túi thơm vốn là vật gần , Chanh T.ử đeo cả ngày!”

Càng nghĩ càng tức, nàng nổi giận hỏi: “Hãy lệnh huyện phủ tuyệt giao Chanh T.ử với nhà họ Lục!”

“Đã sai .” Đường Tiểu Bạch đáp.

tiền lệ, nhưng nàng là Thái t.ử phi trang nghiêm, dùng chút đặc quyền cũng dễ dàng.

Đường Kiều Kiều liếc linh đường, thấy quả thật chữ “Lục”, lòng gật đầu, hỏi: “Di vật để trong nhà họ Lục đem về ?”

Lần là mẫu của Chanh T.ử đáp: “Chưa.”

“Đi ngay mang về, để bên đó xui xẻo!” Đại tiểu thư lệnh dứt khoát, “Còn cả tộc phổ nhà họ Lục cũng đem về! Phải xóa tên nàng khỏi tộc phổ họ Lục mặt Chanh Tử, để nàng c.h.ế.t mang oán hận!”

Gia nhân vội vã lĩnh mệnh .

Đường Kiều Kiều xong việc liền hỏi tiếp: “Lễ bộ gửi văn tế đến ? Ngươi sai ai ?”

Đường Tiểu Bạch lắc đầu. Lắc đầu là ? Đường Kiều Kiều nhíu mày hiểu.

Đường Tiểu Bạch hiệu, Đào t.ử cửa dấu, chốc lát, thị nữ bưng bút mực tiến , bày biện giấy tờ.

“Ta .” Đường Tiểu Bạch .

Người nàng gặp đầu tiên trong thế giới , đồng hành bên nàng gần sáu năm. Chăm sóc nàng như , kề cận nàng như bằng hữu.

Từng cùng học, cũng từng cùng bàn việc triều chính ở Đông cung. Không ai hiểu lý tưởng của nàng hơn Chanh Tử, cũng ai hiểu khát vọng kín đáo của Chanh T.ử hơn nàng.

Văn tế , chỉ nàng mới hợp.

Đường Tiểu Bạch vốn ít , nhưng văn tế trôi chảy như suối chảy. Tình cảm dồn nén, tuôn trào ngòi bút. Chẳng mấy chốc, giấy đầy chữ rải rác khắp trang.

Đường Kiều Kiều bên cạnh , mày nhíu, nhịn hỏi: “Sao nhắc đến lòng trung thành bảo vệ chủ nhân của nàng?”

Đường Tiểu Bạch xong một chữ, ngừng bút một nhịp, miệng thoáng nở nụ : “Nàng …”

Bút tiếp tục trôi, mực nối mực. Dù là nữ , chí sĩ đổi. Nữ vì kẻ lòng mà trang điểm, sĩ dám vì tri kỷ mà c.h.ế.t.

Chanh T.ử đối với nàng, bao giờ là nô bộc trung thành với chủ. Bút cuối cùng khép , Đường Tiểu Bạch chuẩn cúi xuống xem .

Bỗng dưng, chân như sấm nổ, vó ngựa rung đất, cát bụi thổi từ ngoài tường phố . Nhà hẹp, động tĩnh như còn văng vẳng bên tai, tim Đường Tiểu Bạch nhảy thình thịch.

“Có chuyện gì?”

Một tiểu nội thị cúi chạy , chính là thiên tài giả dạng Mạc Hoãn.

“Tả Hữu Vệ , từ hành cung tới!”

Đường Tiểu Bạch liền nhớ lời đại tiểu thư hết khi xuống xe. Bị Vương Tiệm quấy nhiễu, chuyện Lý Mặc và Lý Hành Viễn trở về kinh chắc chắn thể che giấu.

Loading...