Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 437: Tào lang tốt bụng - Ngoại truyện Tào- Cố ( phần III)
Cập nhật lúc: 2025-12-04 11:52:29
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tào Phần hỏi xong, nhưng nhận câu trả lời.
Ngũ Tiểu thư mặt tái mét, ánh mắt vẫn lơ đãng, rõ ràng còn kinh hãi. Tào Phần định gọi thêm một , thì thấy những cô gái cùng tới, liền khéo léo lùi về phía .
Lúc , một nhóm khác cũng xuất hiện.
Vừa thấy Tào Phần, họ đỏ mắt, lời nào, một roi quất thẳng về phía đầu mặt của Tào Phần. Trong tiếng kêu của Ngũ tiểu thư, Tào Phần khép mắt, lùi một bước, vặn né nhát roi hung tợn.
Ánh mắt đối phương càng thêm độc ác vì sự né tránh của .
Lúc , đầu trong các cô gái lên tiếng: “Công t.ử Vũ Văn!”
Giọng điệu trầm, như quở mắng.
Vũ Văn Hạo thu roi , đổi giọng văn nhã, hướng về phía cô gái lệnh mà hành lễ: “ Cố Tiểu Thư….”
Đó là con gái của Thẩm Độ, Đại lý chính, con gái Thái thường khanh Cố Chuẩn, tôn nữ trưởng công chúa Kỷ Quốc, thể xem thường.
Sau vài phần lễ , Vũ Văn Hạo liền chuyển giọng, liếc Tào Phần ăn mặc bình thường một cái, lên tiếng :
“Không kẻ ti tiện nào đó từ tới, dám nhân cơ hội mặt Ngũ tiểu thư mà hỗn xược, chắc chắn là mưu toan bất chính!”
“Đây là Tào Phần, tân phong Tào lang…” Giọng của Cố Thanh Lam bỗng vang lên.
Chung quanh tạm lặng im. Biểu cảm giễu cợt của Vũ Văn Hạo đơ cứng mặt.
Thế lực thương gia thiên hạ, chỉ Tào gia và Tần gia.
Tần gia nay còn, Tân phong Tào gia gần như độc tôn. Vũ Văn Hạo thật ngờ, trai mặc như kỵ sĩ bình thường là con trai duy nhất của Tân phong Tào gia! Đây chính là túi tiền mà nhà Vũ Văn Hạo và vương gia Khánh luôn thèm ! sự việc đến nước , Vũ Văn Hạo đành bất chấp:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Tân phong Tào gia, cũng chỉ là thương gia tầm thường, so với Cố gia khác biệt như trời và đất, Ngũ tiểu thư vẫn còn quá ngây thơ, rằng thương gia vốn giỏi mưu mô!”
Cố Thanh Lam thèm , cùng Cố đại tiểu thư tiếp lời:
“Tỷ cũng Tào lang chứ? Hắn là sư đồng môn với Đường tiểu thư và Tần tiểu công tử.”
Cố đại tiểu thư gật nhẹ về phía Tào Phần, giọng nghiêm túc:
“Hôm nay ân cứu mạng của Tào lang, hai nhà Thẩm, Cố ghi nhớ, chắc chắn sẽ báo đáp!” Điều gián tiếp bác bỏ lời Vũ Văn Hạo.
Mặt Vũ Văn Hạo lúc khó coi vô cùng. Tào Phần vẫn tươi, vẫy tay:
“Không cần cần, nếu Ngũ tiểu thư gặp kẻ tiểu nhân tại chỗ của , cũng gánh nổi.”
Cố đại tiểu thư đổi sắc mặt: “Ngài ý gì?”
Tào Phần : “ tình cờ thấy mưu kế, khiến ngựa của Ngũ tiểu thư hoảng động, tạo cơ hội để hiệp khách cứu mỹ nhân…”
“Ngươi đang chính chứ!” Vũ Văn Hạo cắt ngang, lạnh, ánh mắt lộ sự bất an.
Tào Phần thở dài: “Đáng tiếc, kẻ mua chuộc tay, thật sự là trong trại của .”
“Ra tay là trong trại, cuối cùng chiếm tiện lợi cũng là trong trại,” Vũ Văn Hạo lạnh lùng , sang Cố đại tiêtu thue: “Chỉ là con cóc là con cóc, Cố tiểu thư đừng để lừa!”
Cố đại tiểu thư lạnh lùng gật đầu với Vũ Văn Hạo: “Cảm ơn Vũ Văn công tử, việc chúng sẽ điều tra rõ ràng!”
Hai chữ “điều tra rõ ràng” vang lên rõ ràng, ánh mắt Vũ Văn Hạo đổi sắc. Cố đại tiểu thư sắp xếp từng việc một trật tự, dẫn các cô gái rời .
Tào Phần, với tư cách chủ sân đ.á.n.h cầu, tự giác theo phía tiễn các nàng. Cách một đoạn, vẫn thấy Ngũ tiểu thư nhỏ giọng với đại tỷ:
“…Không … Không dọa… May nhờ Tào lang…”
“Tiểu Bạch thường nhắc đến … tấm lòng hiệp nghĩa…”
“Vị hôn thê từng ở Tân phong Tào phủ… đối xử với vị hôn thê tận tâm…”
Đến đây, nàng bất chợt đầu Tào Phần.
Tào Phần tự giác sờ mũi. Ánh mắt nhỏ của Ngũ tiểu thư, cứ như đang thương cảm ?
…
Sự cố ở sân đ.á.n.h cầu , gây sóng gió gì. Bởi nơi gây sóng gió thật sự ở triều đình.
Tào Phần cùng sư ở thư viện, Tần Thiên, bỗng một ngày trở thành thái t.ử đương triều, Lý Mặc.
Cùng ngày Tần Thiên thái tử, tể tướng Vương Mậu Chiêu ám sát cửa nhà. Trong biến động kinh thiên động địa , “tai nạn” ngựa hoảng của Ngũ tiểu thư chỉ là chuyện nhỏ.
Vũ Văn Hạo và nhà họ Vũ đáng sợ, nhưng phía họ còn Vũ Văn Chiêu Dung và vương gia Khánh Lý Đống.
Có lẽ vì định tình hình, nhà Cố tạm thời ý định bất hòa với nhà Vũ. Chỉ là Tào Phần bất chợt nhớ đến khoảnh khắc ngày đó, khi ôm cô tiểu thư run rẩy trong vòng tay, lòng khỏi mềm nhũn.
Nghĩ nghĩ , Tào Phần tìm đến Chung Sở Sở:
“Nàng thăm Ngũ tiểu thư giúp ngươi ?”
Chung Sở Sở hết sức kinh ngạc: “Chàng giúp ngươi thăm Ngũ tiểu thư?”
Tào Phần gật đầu: “Ngũ tiểu thư lúc nào cũng gặp chuyện địa bàn của , một nam nhân như sẽ bất tiện, nàng một chuyến ?”
Chung Sở Sở là vị hôn thê của , lời thỉnh cầu vốn dĩ hợp tình hợp lý. Thế nhưng Chung Sở Sở tức tối vui: “Cô nương vốn ưa . Ta đến chẳng chỉ khiến thêm ngột ngạt ?”
Tào Phần chẳng để bụng:
“Có nàng nghĩ quá ? Ta thấy Ngũ tiểu thư hiểu chuyện mà.”
Chung Sở Sởtrợn mắt lườm :
“! Ta chính là nghĩ quá đó! Ta ! Nếu thì tự mà !”
Tính tình của Chung cô nương vốn tùy ý, là quyết , Tào Phần cũng hết cách. Những cô nương quen , ngoài Chung Sở Sở, chỉ còn Đường nhị tiểu thư. Đường nhị tiểu thư tuổi tuy còn nhỏ, luôn vướng nhiều việc lớn, những ngày bận rộn vô cùng, tiện vì chuyện nhỏ mà phiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-437-tao-lang-tot-bung-ngoai-truyen-tao-co-phan-iii.html.]
Tào Phần chút đau đầu. Nếu thể như hai , tình cờ gặp Ngũ tiểu thư bên ngoài thì mấy…
“Ngũ tiểu thư?”
Tào Phần ngây hồi lâu, hoài nghi chính lầm. Hôm qua còn mong một “tình cờ”, hôm nay thật sự gặp . Chỉ là thời gian và địa điểm gặp mặt… e rằng thích hợp cho lắm. Mà trạng thái của Ngũ tiểu thư mặt , càng thích hợp.
Hoàng hôn buông xuống ở Vô Lậu tự, khách hành hương thưa thớt, huống hồ đây còn là khu hậu sơn vốn dĩ ít lui tới. Tào Phần cũng chỉ vì hẹn với mà ngang qua nơi , thấy tiếng của một thiếu nữ mới vòng xem.
đường đường là một tiểu thư danh môn như Cố Thanh Lam, xuất hiện ở đây giờ ?
Tiếng khi nãy… chẳng lẽ là của Ngũ tiểu thư?
Tào Phần mang theo vô ngờ vực đợi một lát, thấy tiểu cô nương cứ lưng chịu , đành cất tiếng hỏi thêm, giọng ôn hòa như dỗ trẻ: “Ngũ tiểu thư chỉ một nơi ? Có lạc mất nhà ? Tào mỗ đưa tiểu thư về ?”
Giọng điệu dỗ trẻ con lập tức chạm sự tự ái của thiếu nữ mới lớn. Nàng chẳng buồn che giấu nữa, xoay phắt , đôi mắt đỏ hoe trừng một cái:
“Không cần!”
Đôi mắt long lanh, đỏ mọng, một cái . Tào Phần ngẩn , nghiêm mặt hỏi:
“Ngũ tiểu thư gặp chuyện khó xử ư? Nếu chỗ nào cần Tào mỗ giúp, xin cứ .”
Cố Thanh Lam đang tự trách vì nãy giờ thất lễ trong cơn xúc động, nay mềm giọng hỏi han, càng thêm hổ thẹn. Nàng lùi nửa bước, hành lễ:
“Không chuyện gì, đa tạ Tào lang,”
ngập ngừng một chút, “còn về …”
Tào Phần xua tay: “Đều là việc Tào mỗ nên .”
Rồi hỏi: “Hôm Ngũ tiểu thư thương ở ?”
Cố Thanh Lam lắc đầu. Tào Phần ôn hòa an ủi:
“Tiểu thư chớ lo. Hiện nay cục diện rối ren, một việc tạm thời nén xuống. đầu tháng qua thì cuối tháng cũng tính. Oan ức chịu, ắt ngày đòi .”
Dẫu nỗi uất ức của thiếu nữ chẳng thể đặt ngang với đại cục, song đối với bản nàng mà , nỗi tủi vẫn là thật. Cái chính là… tiểu cô nương hiểu chuyện, xong lời kinh ngạc.
Kinh ngạc qua , trong mắt nàng dâng lên tia cảm kích:
“Đa tạ… xin Tào lang tạm thời đừng với đường biểu của .”
Tào Phần gật đầu. Hắn hiểu rõ quan hệ ràng buộc trong đó. Đường tiểu sư vốn nổi tiếng bảo vệ thiết. Nếu chuyện, thể nào cũng Ngũ tiểu thư đòi công bằng.
nhà họ Cố quyết tạm thời truy cứu, để lộ là tự Cố Thanh Lam cầu cạnh Đường gia càng .
Quả nhiên, thấy đáp ứng, Cố Thanh Lam nhẹ nhàng thở , giọng lí nhí: “Đa tạ Tào lang… … là .”
Tào Phần bật “ha ha”, trong lòng nghĩ: lời khen nàt thẻ nhậnn xuông , là tìm bao. tải trùm đầu đ.á.n.h cho Vũ Văn Hạo một trận.
Hắn còn đang nghĩ ngợi, Cố Thanh Lam cũng im lặng. Không chỉ im lặng, mà còn cứ đó, đôi mắt thấp thoáng vẻ bất an. Tào Phần trông thấy, cảm thấy khó xử. Thiếu nữ một lẩn đây , chuyện e thứ , một ngoài tiện hỏi. Hắn nghĩ một hồi, cẩn thận mở lời:
“Trời cũng tối, để Tào mỗ đưa Ngũ tiểu thư về ?”
Cố Thanh Lam mím môi, như đang hạ quyết tâm lớn lao, gật đầu thật mạnh.
Ngay khoảnh khắc nàng gật đầu, trong đôi mắt như sắp ầng ậng nước. Tào Phần thở dài: “Người , giúp đây?”