Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 443 – Tào lang là người tốt – Ngoại truyện Tào – Cố (XI)

Cập nhật lúc: 2025-12-08 14:08:35
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thanh Lam sớm chuyện . Hôm qua Chung Sở Sở quả thật đến tìm nàng, chính là chuyện nàng và Tào Phần giải trừ hôn ước. Đường của Chung Sở Sở, Cố Thanh Lam cũng mơ hồ đoán .

Bởi nàng từng lỡ tiết lộ hướng của Cố Bính – tiểu thúc của nàng nên thể Chung Sở Sở theo đường , đuổi theo tiểu thúc của nàng . Chỉ là ngờ, bên còn vị “ hôn phu cũ” chạy đến hỏi nàng cho lẽ.

“Đã giải trừ hôn ước , Tào lang vẫn còn si tâm đổi ?”

Tào Phần ngơ ngác: “Ta mà…”

Sao thành si tâm?

Cố Thanh Lam buồn biện giải, khóe môi còn mang theo nụ mỏng như như , đầy vẻ châm chọc: “Chỉ tiếc rằng trong lòng Chung cô nương sớm khác, giờ ngươi mới sốt ruột thì còn gì?”

Tào Phần bàng hoàng: “Sở Sở trong lòng ? Là ai?”

Chuyện thật sự !

Trong mắt Cố Thanh Lam thoáng hiện lên chút bực bội: “Ta chẳng sớm nhắc ngươi dành thời gian ở bên nàng nhiều hơn ? Ngươi- đại thiện nhân Tào công t.ử một là hộ tống sư Lương Châu, hai là theo quân cứu tế, ngay cả giúp tìm cái túi hương chẳng quan trọng mấy ngươi cũng rảnh, chỉ riêng dành sức bên cạnh vị hôn thê của thì . Giờ nàng cần ngươi nữa, cũng là tự ngươi rước lấy!”

Tào Phần nghẹn lời. Muốn phản bác, giải thích, xin .

Trăm ngàn câu đến môi đều biến thành một câu: “… nàng cũng cần tức giận mà…”

Câu đặc biệt hiệu quả. Cố Ngũ tiểu thư lập tức hết giận: “Ta tức giận gì? Vốn liên quan đến .”

Tào Phần: … Hay là cứ để nàng giận thì hơn?

Cố Thanh Lam bình tĩnh, đáp câu hỏi ban đầu của :

“Hôm qua Chung cô nương đúng là đến tìm , cũng vài chuyện. tiện kể , mong Tào lang thứ .”

Tào Phần bao giờ cảm thấy vụng về như lúc , ấp úng chẳng gì.

“Nếu còn chuyện gì, Tào lang còn chỉ giáo gì nữa?” Nàng lạnh nhạt hỏi.

Tào Phần đến tìm Cố gia là vì chính thức cầu kiến Cố Ngũ tiểu thư. Lần e rằng chẳng lý do nào quang minh chính đại thế nữa.

Hắn do dự vẫn hỏi thêm: “Vậy… Sở Sở ?”

Vừa dứt lời, liền cảm thấy càng t.h.ả.m hơn.

Tiễn Tào Phần , Cố Thanh Lam về đến Tam phòng mời đến gặp Hàn thị.

“Người tới là Tào Phần của huyện Tân Phong?” Đôi mắt lặng như nước giếng cổ của Hàn thị hiếm hoi rơi lên nàng, giọng lạnh nhạt như đang với nữ nhi ruột.

Cố Thanh Lam khẽ “” một tiếng.

“Tào Phần, hai mươi bốn tuổi, tân khoa tiến sĩ, hiện là Thái t.ử thừa…”

Hàn thị chậm rãi tiếp, “Còn một vị hôn thê đính ước nhiều năm, đúng ?”

Cố Thanh Lam ngạc nhiên bà, đáp: “.”

Sắc mặt Hàn thị chợt cứng : “Nếu , con còn lui tới với ?”

Giọng nghiêm khắc đột ngột. Cố Thanh Lam mờ mịt bà một lúc, bỗng bật : “Hóa mẫu vẫn còn để ý chuyện của con.”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Hàn thị cau mày, nàng hồi lâu, giọng càng nghiêm hơn: “Con là nữ nhi Cố gia, bao nhiêu công t.ử xuất hiển quý cưới. Đừng tự hạ , dây dưa với loại nam t.ử bên còn khác!”

Cố Thanh Lam hé môi, suýt rằng nàng bao giờ phạm sai lầm của mẫu . thấy vết chân chim bên khóe mắt bà, nàng nuốt xuống, trầm mặc một lúc đáp nhỏ: “Nữ nhi .”

Hàn thị gật đầu hài lòng: “Con cũng còn nhỏ, con chọn một mối hôn sự —”

Từ những điều Cố Thanh Lam tiết lộ, cộng thêm suy đoán của Đường nhị tiểu thư, họ đến một kết luận khiến Tào Phần chấn động:

Chung Sở Sở thể Đồn Hoa Cốc .

nàng lâu, Cố Bính cũng mới rời kinh Thung Hoa Cốc, tìm vị hôn thê mất tích nhiều năm của .

“Ta nghĩ… hôn thê cũ của , thể chính là tiểu thẩm của .” Đường nhị tiểu thư – lúc là Thái t.ử phi chống cằm đầy thương cảm.

Tào Phần xoa mũi, hỏi: “Ta suốt ngày chạy Nam chạy Bắc, ít ở cạnh vị hôn thê… hình như lắm nhỉ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-443-tao-lang-la-nguoi-tot-ngoai-truyen-tao-co-xi.html.]

Thái t.ử phi giật thẳng dậy: “Giờ tới nước , còn phản tỉnh gì nữa?”

Tào Phần gượng , vẫn chờ nàng trả lời. Thái t.ử phi buồn bất đắc dĩ:

“Nói thật , hiếm cặp cưới nào ngày nào cũng dính lấy . Vấn đề của và Chung cô nương ở chỗ ‘ ở cạnh ’, mà là… đặt tâm nàng .”

Tào Phần tội nghiệp: “Ta vô tâm lắm ?”

Thái t.ử phi nghĩ ngợi, hỏi : “Nếu , mấy tháng giải trừ hôn ước với Thái tử…”

Chưa dứt lời, Tào Phần rùng một cái, vội : “Được , hiểu , là vô tâm!”

Rồi hỏi, “Vậy… như thế khiến khác tức giận ?”

Thái t.ử phi ngạc nhiên: “Ai tức giận?”

“Không ai cả, chỉ hỏi thôi.” Tào Phần lập tức .

Một lát , hỏi nhỏ: “Nếu… vì chuyện mà tức giận, thì ?”

Thái t.ử phi hồi lâu, nụ dần hiện lên:

“Nếu ai vì đủ chân thành với vị hôn thê mà tức giận… thì hãy bảo với đó rằng sẽ nhanh chóng tìm một vị hôn thê mới, nhất định sẽ hết lòng trân trọng nàng !”

Tào Phần nào kẻ ngốc, mấy câu châm chọc lộ liễu , là hiểu ngay. Chỉ là, ngẫm kỹ , dường như cũng mấy phần đạo lý.

Tháo chuông chính buộc chuông. Nếu nàng phật ý, thì cũng nên nghĩ cách bù đắp đôi phần.

Vấn đề là đủ lý do, gặp Ngũ tiểu thư họ Cố, khó hơn tưởng gấp bội. Lần sở dĩ thể gặp, cũng là vì Cố Thanh Lam việc quan trọng mới đồng ý mặt tiếp kiến.

Còn … ngay cả lý do cũng tìm , cầu kiến thì càng đường mở lời.

Tào Phần trăm phương nghìn kế vẫn vô ích, cuối cùng chỉ đành tìm đến Chung Sở Sở, kẻ đưa từ bên ngoài về.

“Không !” Chung Sở Sở nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ, lập tức cự tuyệt. Tào Phần đả kích nhẹ: “Mới giải trừ hôn ước mấy hôm, trở mặt nhận ?”

Chung Sở Sở liếc một cái: “Có trở mặt cũng chẳng nhận . Đó là tiểu thư nhà họ Cố, là cháu gái ruột của Cố Bính. Ta ngươi mời , hóa là hạng gì?”

“Ngươi chẳng sắp thành tiểu thẩm của nàng ?”

Quả đúng như Thái t.ử phi họ Đường suy đoán, Chung Sở Sở chính là vị hôn thê thất lạc nhiều năm của Cố Bính.

Lần cũng là Cố Bính ép nàng vốn định rút lui giang hồ, lộ diện mà trở về.

Nhắc đến chuyện , Chung Sở Sở chút ngượng ngập: “Đừng xằng!”

Tào Phần : “Cố tác chẳng ? Tìm hơn mười năm mà từng bỏ cuộc. Đủ thấy con trọng chữ tín, đáng để phó thác.”

“Ta bảo .” Ánh mắt Chung Sở Sở thoáng tối .

Tào Phần chau mày, : “ Muội cũng .”

Chung Sở Sở bật : “Không chuyện . Nếu , ai chẳng Tào Phần ngươi là đại thiện nhân?”

Ba chữ “đại thiện nhân” khiến lòng Tào Phần khẽ động, vội hỏi tiếp: “Vậy là vì ?”

Ngũ tiểu thư họ Cố bất mãn với đến thế?

Chung Sở Sở bĩu môi: “Cố Bính giữ lời hẹn hơn mười năm, thật sự cảm động, cũng vô cùng cảm kích. thứ giữ chỉ là lời hứa . Năm xưa cho dù đính hôn với ai, cũng sẽ thủ tín mười năm như một.”

“Ta khi đường cùng lối tắt, bám lấy ngươi để cầu một sinh cơ;”

nay vững, võ công cũng trở như , lòng tham liền sinh. Ta sự đối đãi chuyên chú hơn, nhất là một lòng một dành riêng cho …”

Tào Phần chợt bừng tỉnh! Thì nàng giận đối xử tệ với vị hôn thê mà là đủ chuyên nhất!

Phải !

Nghe phụ ruột của Cố Ngũ tiểu thư là duy nhất trong Cố gia từng nạp , còn một thứ tuổi tác xấp xỉ nàng, nên nàng cực kỳ mẫn cảm với chuyện ! Hầy! Hắn xem thành loại ?

“Ta hiểu .” Tào Phần nghiêm giọng , “Muội giúp gặp Ngũ tiểu thư một !”

Hắn nên điều gì .

Chung Sở Sở thu ánh mắt đầy phiền muộn vô chỗ đặt của , lạnh lùng phun một chữ: “Cút!”

Loading...