Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 449: Kiếp trước như một giấc mộng — Ngoại truyện Kiều Kiều (II)

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:27:45
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm Chính Nguyên thứ nhất, tháng Giêng.

Băng tuyết tan, hàn khí vẫn còn. Mỹ nhân mặc hoa phục, yên ngựa chạm trổ tinh xảo, thong dong cưỡi ngựa bên bờ nước.

Ánh mắt nàng rơi xuống, tựa như dừng lớp băng nổi mặt nước, nhưng kỹ , chẳng hề nơi đặt tâm.

Hôn lễ gần, vốn nên ngoài du xuân. Thế nhưng, ai thể ngăn Đường đại tiểu thư?

Một đám tùy tùng cũng nhận tâm trạng của đại tiểu thư bất an, đều cúi đầu lặng lẽ theo phía .

Nô bộc đông như mây, nhưng yên lặng như tờ. Ngay cả tiếng bước chân, cũng đất cỏ mềm ẩm ven sông nuốt mất, khó lòng thấy.

Chính vì sự tĩnh lặng , Đường Kiều Kiều bỗng thoáng qua từ rừng thưa ven đường những âm thanh khác thường. Tiếng nức nở, xen lẫn tiếng hung tợn mơ hồ của nam nhân, bóng lay động trong rừng.

Đường Kiều Kiều cau mày khó chịu: “Đi xem!”

Vừa dứt lời, trong rừng vang lên một tiếng nam t.ử kêu thảm, đó là mấy tiếng “bịch bịch” của giao tranh.

Bọn hạ nhân còn kịp rừng, thì giữa bóng cây bước một . Thân hình gầy cao, mặc áo vải ngắn gọn, bên hông đeo đao cong, thoạt giống một kẻ giang hồ phiêu bạt. Hắn ngẩng đầu, mày dài mắt phượng cong cong, mỉm , chắp tay với Đường Kiều Kiều:

“Thì là Đường đại tiểu thư! Tại hạ họ Yên, tình cờ gặp mấy tên gian đồ, bên cạnh , thể mượn tiểu thư mấy , áp giải bọn ác đồ về thành ?”

Đường Kiều Kiều khẽ nâng cằm: “Muốn chọn thì tự chọn!”

Yên Hợp thấy nàng sảng khoái như , khỏi nàng thêm một cái.

Đường Kiều Kiều hừ lạnh. Nàng lườ để ý những việc nhàn hạ , nhưng nàng Hoàng hậu, những kẻ dám ác trong kinh thành, tức là nể mặt Hoàng hậu nương nương, mà nể mặt Hoàng hậu nương nương, tức là nể mặt nàng – Đường Kiều Kiều.

Hôm nay dù Yên Hợp, chuyện để nàng bắt gặp, nàng cũng nhất định quản.

Yên Hợp cũng khách khí, chọn bốn tên hầu và một nha . Quay rừng, nhanh , dẫn theo bốn nam một nữ, tổng cộng năm .

Đường Kiều Kiều vô ý liếc năm đó một cái. Trong khoảnh khắc, n.g.ự.c nàng như trọng kích, đau đến mức suýt ngã khỏi lưng ngựa.

“Đại tiểu thư?” Yên Hợp nhanh nhạy tiến lên hai bước.

Đường Kiều Kiều siết chặt dây cương, định thể, nuốt áp xuống vị tanh trào lên cổ họng, hỏi: “Bọn gì?”

Nàng chăm chăm năm . Bốn nam t.ử áo quần rách rưới, bộ dạng hèn hạ.

“Chắc là đám hành khất lang thang quanh đây, chờ Yên mỗ áp giải về tra hỏi.”

Còn nữ … Đường Kiều Kiều cố kỹ, nhưng vẫn cảm thấy mơ hồ.

Nữ t.ử khoác một chiếc áo choàng bình thường, quấn chặt lấy , vạt áo kéo lê đất, càng thấy yếu đuối đáng thương. Mái tóc đen như mực rối tung, che khuất gương mặt, chỉ lộ vẻ tái nhợt mờ mờ.

Không hỏng mất bình tĩnh, lóc loạn, thể thấy xuất từ gia đình tầm thường.

Cảm nhận ánh mắt của Đường Kiều Kiều, nàng cuối cùng ngẩng mặt lên. Khuôn mặt tính là xinh , vì thương bầm xanh tím đỏ, ít vết trầy xước, nhưng đôi mắt vô cùng động lòng .

Ánh mắt nàng, kiêu ngạo, yếu ớt. Đường Kiều Kiều đột nhiên cảm thấy tim đau thêm một nữa, đau đến mức mắt tối sầm.

Nàng khép mắt . Trong khoảnh khắc mở mắt , đột nhiên xoay xuống ngựa, bước thẳng về phía Yên Hợp.

Yên Hợp cảnh giác lùi : “Đại tiểu thư?”

“Bốp!” Đường Kiều Kiều trở tay quất roi lên tên ăn mày gần nàng nhất, đó chỉ đao bên hông Yên Hợp: “Đưa đao cho !”

Yên Hợp giữ chặt đao, lùi một bước: “Người gì?”

Đường đại tiểu thư nào buồn nhiều lời giải thích? Nàng nhíu mày quát: “Lấy đao của !”

Bọn hạ nhân lập tức vây lên.

Thấy nàng sát khí đằng đằng, Yên Hợp nào dám đưa đao cho nàng? Vừa né tránh khuyên: “Mấy tên ác đồ , quan phủ tự sẽ xử lý, đại tiểu thư hôn lễ sắp tới, thấy m.á.u cát lợi!”

Đường Kiều Kiều nửa chữ cũng lọt. Trong đầu nàng lúc chỉ một ý niệm: G.i.ế.c chúng! G.i.ế.c đám cặn bã đó!

Yên Hợp thủ phi phàm, đám tùy tùng vây nửa ngày, ngay cả một góc áo cũng chạm . Đường Kiều Kiều vung roi quất mạnh thêm một tên ăn mày, lạnh: “Tin , khiến ngươi trong kinh thành còn đất dung !”

Yên Hợp tin, tiếp tục né tránh: “Đao mà đưa cho mới thật sự thể ở kinh thành !” Nói xong câu , bỗng dừng , ngẩng đầu về phía xa.

“Còn bắt ?” Đường Kiều Kiều giục.

“Kiều Kiều?”

Trong đầu Đường Kiều Kiều như ai đó cắt ngang, xuất hiện một khoảnh khắc đình trệ và trống rỗng.

“Xảy chuyện gì ?” Vừa hỏi câu , đến bên cạnh, mang tính chiếm hữu khoác nhẹ tay qua vai nàng.

Đường Kiều Kiều đột ngột xoay , rút đoản đao ở thắt lưng . Lý Hành Viễn kinh hãi, vội giữ chặt cổ tay nàng: “Nàng gì?”

Trong mắt nàng bùng lên lửa giận, hung hăng trừng mắt mấy tên ăn mày , môi mím chặt đến trắng bệch, lời nào.

Lý Hành Viễn bọn ăn mày, Yên Hợp. Yên Hợp đang định giải thích đầu đuôi ..

“Con d.a.o , thể cho mượn ?” Một nữ t.ử bên cạnh bỗng nhiên mở miệng.

Đường Kiều Kiều sang nàng .

Nàng từng gặp nữ t.ử , nhưng hiểu dâng lên một cảm giác quen thuộc. Nữ t.ử buông tay khỏi nha đang đỡ , bước về phía Đường Kiều Kiều một bước, run rẩy như cành khô trong gió lạnh, nhưng cùng vẫn thẳng lên.

“Có thể cho mượn đao của quý nhân dùng một lát ?”

……

Ngày hôm đó trở về, Đường Kiều Kiều như trải qua một giấc mộng.

Trong mộng đao quang kiếm ảnh, mưu mô quỷ kế chằng chịt. Thoáng chốc, nàng thấy một nữ t.ử tên là Kỳ Kiều, đối diện nàng.

Giữa hai tựa như một tấm gương, mà các nàng ở hai phía của thế giới khác . Nàng Kỳ Kiều, như chính trong gương.

Trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một thanh đoản đao, từ phía của tấm gương, đưa sang phía bên .

Nhìn “một khác” của nắm lấy đoản đao, từng bước, từng bước, về phía kẻ hại nàng.

Đoản đao đ.â.m thể tên ăn mày, m.á.u tươi b.ắ.n lên mặt Kỳ Kiều, nàng cũng cảm thấy mặt như vấy thứ gì. Nàng thấy Kỳ Kiều giơ tay lau m.á.u mặt, nàng cũng vô thức giơ tay lau mặt.

Là m.á.u ?

Khi nàng cúi đầu , thì giấc mộng tỉnh. Mồ hôi lạnh thấm ướt cả áo ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-449-kiep-truoc-nhu-mot-giac-mong-ngoai-truyen-kieu-kieu-ii.html.]

“Đại tỷ?” Bên cạnh vang lên tiếng hỏi khẽ.

Đường Kiều Kiều “ừ” một tiếng.

Để tiễn nàng xuất giá, là Hoàng hậu của nàng cố ý xin về, kiên quyết ở bên nàng suốt đêm cuối khi xuất giá. Dù hợp lễ nghi, nhưng nàng từ bé đến lớn, ai từng quản nổi?

“Gặp ác mộng ?” Cánh tay thiếu nữ nhẹ nhàng ôm lấy nàng.

“Không .” Đường Kiều Kiều mạnh miệng đáp.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đường Hoàng Hậu “ồ” một tiếng, tay như trấn an mà vỗ vỗ nàng.

Đường Kiều Kiều thẹn giận: “Ta trẻ con!”

Đường Hoàng Hậu “phì” : “Không trẻ con mới mơ ác mộng!”

“Ta mơ ác mộng!” Đường Kiều Kiều cố chấp .

Chỉ là ảnh hưởng một chút bởi chuyện ban ngày thôi.

“Biết , ,” Đường Hoàng Hậu trả lời qua loa, “còn ngủ nữa ?”

Đường Kiều Kiều ngoài qua rèm, trời tờ mờ sáng. Không lâu nữa, sẽ nha đến gọi nàng dậy, hầu nàng tắm nước thơm, lễ phục, vẽ mày tô mắt, thoa son dán hoa vàng.

Hôm nay, là ngày nàng xuất giá…

“Tiểu Bạch…” Đường Kiều Kiều khẽ gọi.

Đường Hoàng Hậu đang định rút tay về thì khựng giữa chừng: “Ừm?”

Không , giọng nàng trong bóng tối phần căng thẳng.

Đường Kiều Kiều vì thế do dự một lát, nhưng vẫn nhịn : “Ta… gả nữa!”

Nói câu , chính nàng cũng thấy chột . Nàng tự nhận do dự, quyết định là Lý Hành Viễn, thì từng d.a.o động. gần đến hôn kỳ, trong lòng dần dâng lên cảm giác chân thật.

chuyện hôm qua, thêm giấc mộng , cảm giác thật càng thêm rõ rệt. Như thể, chuyện vốn nên như .

Nàng vốn nên hôm nay , một hôn lễ khiến cả thành ngưỡng mộ. Nàng suy nghĩ thật hoang đường, cũng đoán sẽ khiếp sợ khó hiểu, nên vội vàng tiếp:

“Trước đây nhiều chuyện kịp nghĩ kỹ, giờ nghĩ , Lý Hành Viễn đối với bất quá chỉ là thấy sắc mà sinh ý, nếu lúc quen Diệp …” Nói nửa chợt dừng .

Đến chính nàng cũng như , nhưng khoảnh khắc chữ “Diệp” thốt , một luồng lạnh buốt bỗng từ tận sâu trong lòng lan , nuốt chửng lấy nàng.

A tỷ, ‘nếu như’ .” Giọng thiếu nữ ấm áp mềm mại chậm rãi trôi đến.

“Dù , đều là định cục. Dù là thấy sắc mà động tâm, thì cũng chỉ là vì thấy sắc của tỷ mà động tâm.”

Đường Kiều Kiều trầm mặc. Trong giấc mộng kỳ quái , rõ ràng một khác, khiến Lý Hành Viễn dẫn mười hai vạn đại quân cứu.

“Trước năm mới, bệ hạ từng triệu kiến tỷ phu, Trấn Châu, thống lĩnh mười hai vạn cựu bộ Trấn Châu …”

Trước , vì giảm sự đề phòng của Tiên Đế, Lý Hành Viễn từng buông bỏ binh quyền. buông bỏ, cũng chỉ là âm thầm chuyển giao cho Lý Mặc.

Còn Tần Thiên khi vẫn mang phận nữ tử. Đường Kiều Kiều nhịn hừ một tiếng.

từ chối,” Đường Hoàng Hậu tiếp, giọng càng dịu , như đang trấn an thứ gì đó, “Hắn , trưởng xin trấn thủ Tây Bắc, nếu nắm trọng binh, binh quyền nghiêng lệch, cho dù bệ hạ để ý, cũng bất lợi với lòng dân. Hắn nguyện bỏ Trấn Châu quân, chỉ để vững phận con rể của Yến Quốc Công phủ.”

“Hắn lẽ thể dùng mười hai vạn đại quân đó cứu khác, nhưng cuối cùng vì tỷ, mà từ bỏ mười hai vạn đại quân .”

Tim Đường Kiều Kiều đập mạnh một cái, đột nhiên xoay trong. Trong ánh sáng yếu ớt, thể thấy đôi mắt thiếu nữ lấp lánh như , trong trẻo tì vết.

Đường Kiều Kiều nhịn tự giễu. Bất quá chỉ là nàng thuận miệng , chẳng lẽ thật sự giấc mộng của nàng?

Đường Hoàng Hậu nàng một lúc, cong mắt : “Đừng nghĩ những chuyện đó nữa, dậy thôi?”

Thắp đèn, vén rèm.

Trong ngoài phòng dần vang lên tiếng , hỷ khí tràn ngập khắp sân. Nàng dìu dắt, từng bước rời , cũng từng bước tiến gần. Nam t.ử giữa sân còn dáng vẻ khí vũ hiên ngang như thường ngày, nhe miệng , đến mức ngốc nghếch.

Đường Kiều Kiều nhịn trừng một cái, mới thu chút ít. đến khi nắm lấy tay nàng, khóe miệng cong lên. Đường Kiều Kiều đang định trừng một cái, thì đột nhiên mở miệng gọi nàng một tiếng.

“Kiều Kiều…” — giọng sai nhịp.

Đường Kiều Kiều liếc , phát hiện vành mắt đỏ hoe. Nghe kỹ tiếng gọi lệch giọng , mơ hồ còn mang theo chút nghẹn ngào.

Đường Kiều Kiều khỏi sững .

Rồi .

“Năm đó, phụ g.i.ế.c , lúc bi phẫn đến tột cùng, nhưng nghĩ… còn cưới Kiều Kiều…”

……

Chính Nguyên năm thứ nhất, ngày hai mươi tháng Giêng, trưởng nữ Yến Quốc Công xuất giá, mười dặm hồng trang, gấm vóc như mây ráng phủ kín trời.

Yên Hợp là tự xin đến hộ tống Đường đại tiểu thư xuất giá. Khi xe hoa qua mặt , bất giác thất thần. Đoàn đưa dâu xa, chỉ còn tụt phía .

“Yên lang tướng?”

Yên Hợp hồn, đầu , chút kinh ngạc: “Kỳ Cô nương?”

Không ngờ nữ t.ử hôm qua gặp ác đồ, hôm nay thể bình thản ngoài xem náo nhiệt.

“Đường đại tiểu thư ân với , hôm nay là ngày đại hỉ nàng xuất giá, cũng ven đường lễ, coi như tỏ chút chúc phúc.”

Trên mặt Kỳ tiểu thư vẫn còn vết thương, khó tránh khỏi khiến qua đường kinh ngạc, nhưng thần sắc nàng tự nhiên, hề để ý.

Yên Hợp nàng hồi lâu, đột nhiên hỏi: “Kỳ tiểu thư xưng hô với Thứ sử Đàm Châu thế nào?”

Trong ánh mắt lạnh lùng của Kỳ tiểu thư bỗng lóe lên một tia sáng, quỳ xuống hành lễ: “Kỳ Kiều to gan, khẩn cầu Yên lang tướng mặt trình bày nỗi oan khuất của phụ !”

( Phiên ngoại về Kiều Kiều kết thúc, phần tiếp theo là phiên ngoại Dao- Tuấn )

 

Lời ngoài truyện:

Những nhân vật xuất hiện nhiều trong chính văn, thường phiên ngoại thế nào. Phần nền thế của Kỳ tiểu thư vì liên quan nhiều đến Kiều Kiều nên triển khai thêm.

Phiên ngoại về Hoa Tiên chắc sẽ ngắn, xong sẽ đăng cùng lúc.

Loading...