Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 460: Những con đường khác nhau — Ngoại truyện nguyên tác (II)

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:54:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió núi gào thét, vùi lấp tiếng kinh hoàng cùng nức nở. Cổ thụ mọc nghiêng bên vách đá, xuống sinh t.ử bể dâu.

Khi Diệp Khinh Dung đến nơi, bé gái áo quần tả tơi đang c.ắ.n chặt lấy tay một viên binh sĩ.

Cắn đến độ nàng gọi mấy tiếng cũng nhả . Cuối cùng đành điểm huyệt đ.á.n.h ngất mang .

……

Đèn dầu leo lét, soi rõ những giọt mồ hôi li ti trán đứa bé. Trong mộng, chẳng điều gì khiến nàng kinh sợ, đôi môi tái nhợt run rẩy ngừng.

Diệp Khuynh Dung lặng lẽ .

Yến Quốc công chiến công hiển hách, quân vương nghi kỵ từ lâu.

Một phen mưu kế bấy lâu tích tụ, há thể loqji dụng để tiêu diệt bộ trong phủ ?

Hắn đến vẫn chậm một bước, chỉ kịp cứu tiểu nữ của Yến Quốc công.

Tiểu nữ từng gặp qua. Đứa trẻ lớn lên giữa gấm vóc nhung lụa, ngay cả Đường Kiều Kiều kiêu ngạo nhất — cũng cúi vuốt tóc, nhẹ giọng răn dạy.

Con bé đôi mắt linh động thuần khiết, dung mạo hội tụ vẻ rực rỡ của họ Đường và nét thanh lệ của họ Cố.

Lẽ cũng sẽ là một thiên chi kiêu nữ. Nay thành đứa trẻ nhà tan cửa nát. Nhà tan cửa nát… giống như năm xưa của .

Diệp Khinh Dung cụp mi mắt che xúc động, bước lên, khẽ vỗ vai gầy yếu của đứa bé. Vừa chạm , bé gái đột nhiên choàng tỉnh, bật dậy khỏi giường, c.ắ.n mạnh tay .

Cắn thật sâu, mà Diệp Khinh Dung thấy tim khẽ nhói.

Tiểu nữ nuông chiều của Yến Quốc công phủ, nay rơi cảnh như dã thú non giữa sơn lâm, hung hăng mà yếu ớt.

“Ta là Diệp Khuynh Dung.” Hắn dịu giọng .

Ánh mắt đứa bé dần hội tụ , nàng thật lâu mới từ từ buông răng.

“Diệp… tiểu thư…” Giọng trẻ con mềm mại, mà lẫn khàn đục thuộc về tuổi .

“Uống t.h.u.ố.c .” Diệp Khuynh Dung nâng bát t.h.u.ố.c trong tay. Bé gái cảnh giác rút lui nửa bước, ánh mắt đảo quanh, sắc mặt trắng bệch: “Mẫu ?” giọng run run.

“Không còn nữa.”

Đôi đồng t.ử chấn động trong thoáng chốc, gương mặt lập tức căng cứng, run rẩy, như đang nghiến chặt răng để bật . Giọt lệ lớn tràn nơi hốc mắt, rung lên ánh sáng khiến cũng đau lòng.

Diệp Khuynh Dung đưa tay, tách hàm răng đang siết chặt. Tiểu cô nương trút giận, c.ắ.n mạnh ngón tay Diệp Khuynh Dung —dữ dội chẳng khác gì khi c.ắ.n tên binh sĩ hôm qua, chỉ một nhát bật máu.

Diệp Khuynh Dung mặt đổi sắc, đem bát t.h.u.ố.c đưa tới môi nàng.

“Uống t.h.u.ố.c . Ta sẽ dẫn báo thù.”

……

Kẻ thù của Yến Quốc công phủ chính là đương kim Thánh thượng. Công cao chạm chủ, g.i.ế.c công thần để trừ hậu hoạ, chẳng ngoài lẽ .

Diệp Khuynh Dung tưởng cần giải thích cặn kẽ, nào ngờ Đường Kiểu Kiểu chấp nhận nhanh.

Tiểu nữ Yến Quốc công gọi là Đường Kiểu Kiểu.

“Tỷ tỷ ?” Đường Kiểu Kiểu hỏi.

Giọng điệu bình tĩnh đến mức Diệp Khuynh Dung suýt ngỡ lầm. Ngày gặp nàng, vẫn còn là đứa trẻ hồn nhiên ngây ngô. Một đêm đại biến, như lớn thêm cả một đời.

“Chưa rõ tung tích.” Diệp Khuynh Dung đáp.

“Vì rõ tung tích?” Đường Kiểu Kiểu trừng mắt , như đang xét xem dối . “Trước khi rời kinh, tỷ tỷ Đông cung.”

“Lý Sơ phụ nàng.”

“Có liên quan tới ngươi ?”

“Muội nghĩ ?” Diệp Khuynh Dung hỏi .

Tiểu cô nương lập tức im lặng, cả ánh mắt cũng thu . Diệp Khuynh Dung thoáng nghĩ, cô bé nhất định thể báo thù, bất kể chọn ai kẻ thù.

“Ta để báo thù?” giọng nàng thấp xuống.

“Ta dạy .” Diệp Khuynh Dung đưa cho nàng một thanh đoản đao. “Chờ binh phá kinh thành, dùng thứ đ.â.m thẳng tim kẻ thù.”

……

Khi còn sống, Thường Sơn quận vương Lý Minh Nghĩa nhân danh tiền Thái t.ử Lý Mặc mà dấy binh…

Khi Lý Hành Viễn tiếp nhận quyền binh ở Trấn Châu, quân Trấn Châu qua dãy Thái Hàng, nếu rút lui cũng là con đường t.ử địa. lúc , Diệp Khuynh Dung ép tiến kinh, Lý Hành Viễn liền dẫn quân thẳng tiến thêm ba châu phủ nữa.

Mục đích của Diệp Khuynh Dung cũng là lật đổ triều đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-460-nhung-con-duong-khac-nhau-ngoai-truyen-nguyen-tac-ii.html.]

Xuân Thuần thứ mười bốn, Lý Hành Viễn đem binh phá kinh thành. Thế nhưng, Hoàng đế cùng Thái t.ử đều bỏ chạy về phía Tây thành.

……

“Dạy võ công, sẽ tới Ích Châu hành thích, trừ hậu hoạn cho quận vương!”

Khi Đường Kiểu Kiểu ngăn , Diệp Khinh Dung định gặp Lý Hành Viễn, lời chỉ mỉm : “Quận vương còn chẳng cần một tiểu cô nương như sống c.h.ế.t vì .”

Dù Lý Hành Viễn vẫn là quận vương, nhưng chiếm giữ hoàng cung. Hắn đài cao rộng, thấy sự vướng víu giữa hai thiếu nữ.

Khi Diệp Khuynh Dung tiến đến, hỏi: “Ta nhớ ngươi và Đường Kiều Kiều vốn chẳng ưa , vẫn mang theo nàng?”

Diệp Khuynh Dung : “Ta mang theo nàng, nàng sẽ ?”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đứa trẻ nhà tan cửa nát, kèm theo, cho hy vọng, thì lấy gì mà sống sót?

“Rốt cuộc vẫn là một tiểu cô nương.” Lý Hành Viễn nhíu mày.

Diệp Khuynh Dung mỉm : “, vẫn là một đứa trẻ, thể nàng?”

Lý Hành Viễn nhíu mày, ngắm từ đầu đến chân ba , hỏi: “Ngươi định bao giờ nhận họ tông tộc?”

Diệp Khuynh Dung vốn họ Diệp, mà họ Tần. Cũng nữ nhi Thị lang Lễ bộ, mà là tôn t.ử của Thái phó tiền Thái tử, ân sư Hoàng đế Huệ Chiêu: Tần Thiên.

Sau khi Hoàng đế Huệ Chiêu băng hà, Tần Thái phó phát hiện thông gian thư, nhà họ Tần một đêm tan nát.

Cũng giống như phủ Yến Quốc công bây giờ, nhà tan cửa nát… Chỉ sống sót.

Sống sót, chỉ để báo thù.

Hiện tại, dường như đại thù trả xong.

Tiếp theo? Nhận họ tông tộc?

Diệp Khuynh Dung đáp mà hỏi : “Bên chịu ?”

Lý Hành Viễn đổi sắc mặt: “Vẫn chịu!”

Ngày Lý Minh Nghĩa dấy binh, tuyên bố Thái t.ử Lý Mặc bệnh mà là Thánh thượng truy hại, bỏ chạy về Trấn Châu.

Quân Trấn Châu là mạch m.á.u Hoàng đế Huệ Chiêu, khôi phục chính thống. tới Lý Hành Viễn, nhắc gì đến Lý Mặc.

Bởi ngày Lý Hành Viễn biến binh đoạt quyền, Lý Mặc cắt tóc tu!

Nhớ đến chuyện đó, Diệp Khuynh Dung nhịn . Nếu Lý Mặc ngoan ngoãn như lúc ở bên Lý Minh Nghĩa, chờ Lý Hành Viễn phá kinh thành, chắc sẽ giúp lên ngôi.

Lý Hành Viễn giống cha, tham quyền, Lý Mặc vẫn ngày thật sự nắm quyền. Không nắm quyền, thể nhường cho Lý Hành Viễn, một vị vương giàu sang nhàn nhã.

thiếu niên một lời , cắt tóc tu, khiến đều lúng túng.

Diệp Khuynh Dung : “Nếu phụ tá con Hoàng đế Huệ Chiêu lên ngôi, đó là chính đạo, rạng danh tổ tông, còn theo ngươi, là loạn thần tặc t.ử ?”

“Thôi, sợ tổ phụ từ đất bò lên đ.á.n.h !”

Lý Hành Viễn bất đắc dĩ: “ cứng đầu, mềm nết ăn, cũng chẳng gì?”

“Để ,” Diệp Khinh Dung , “ Hoàng đế, thì để .”

“Vậy ngươi tiếp tục loạn thần tặc tử?”

“Ta tiếp tục là Diệp Khuynh Dung ?” Hắn , dung mạo tuyệt mỹ.

Lý Hành Viễn nhíu mày: “Ngươi định phụ nữ cả đời ?”

Diệp Khinh Dung quàng choàng áo choàng lộng lẫy, uể oải:“Tạm thời cứ .”

Giờ trở nam , sợ tiểu cô nương nhà họ Đường chịu nổi cú sốc. Lý Hành Viễn cũng quan tâm gì, ánh mắt liếc về một hướng: “Ta cứ thấy gã sẽ còn gây rắc rối.”

Diệp Khuynh Dung đến mức đó, nhưng hình ảnh Lý Mặc với đôi mắt u tịch hiện lên, thôi nữa.

“Lý Minh Nghĩa bất ngờ tay với , cũng công đấy,” Lý Hành Viễn sắc mặt bình thản, “Có thấy gặp Lý Hành Đạt, một câu, sắc mặt Lý Minh Nghĩa đổi hẳn.”

Lý Hành Đạt là con trai nhỏ của phi tần, Lý Minh Nghĩa yêu như báu vật.

“Hắn gì?” Diệp Khuynh Dung hỏi.

“Không .” Lý Hành Viễn lắc đầu.

Chỉ là lời khiêu khích. chỉ một câu, chôn vùi tình phụ tử, đủ thấy tình cũng ít ỏi.

, Lý Hành Viễn oán Lý Mặc. Chỉ là đôi mắt thiếu niên , luôn khỏi lạnh buốt trong lòng. Đôi mắt , đen kịt tịch mịch, thấy ham , một chút ánh sáng.

(Chương kết)

Loading...